Võ Tôn Đỉnh Cấp - Cửu Thiên (Full)

 

CHƯƠNG 488 

“Đêm đầy sao đêm gió lộng, mắt ướt nhìn trời không. Mấy độ xuân thu mấy giấc mộng, không lời nghẹn lòng, đều giao cả hồng nhan” 

Nhất thời, Cửu Thiên cảm thấy trong lòng mình có một loại bi thương khó nói. 

Chỉ mấy lời ca, lại làm cho hắn cảm nhận được tinh thần của mình có chút kích động, sau đó tâm cảnh của hắn, cũng như bị người ném vào một cục đá, tạo nên từng gợn sóng.” 

Cửu Thiên lên tiếng hỏi: “Ai đang ca hát?” 

Liễu Sam quay đầu nói: “Ồ, là tiểu thư Vũ Hoàng Yến, nàng cũng là một trong những khách quý của Hương viên Bát Phương chúng ta. Đã thường trú ở đây hơn nửa năm có lẻ, rất nhiều khách quý, cũng vì tiểu thư Vũ Hoàng Yến mà đến. Nghe nói, thời gian trước, vì được gặp mặt tiểu thư Vũ Hoàng Yến, không ít quan lại quyền quý của thành Đông Hoa cũng đã đánh nhau. 

Hàn Liên cười ha ha nói: “Xem ra lại là một nhân vật hồng nhan họa thủy. Cửu Thiên sư đệ, đệ có muốn đi gặp hay không." 

Cửu Thiên cười nói: “Nếu có cơ hội, cũng là muốn gặp mặt một lần 

Liễu Sam cười nói: “Hai vị khách quan, cái này chúng ta không quản được. Nếu như ngươi muốn gặp tiểu thư Vũ Hoàng Yến, thì tự mình đến bên ngoài phòng trong cùng nhất đợi thôi. Thuận tiện nói một câu, sương phòng chữ Thiên, là cấm đánh nhau. Dù là lý do gì, mục đích gì, chỉ cần có đánh nhau, đều sẽ bị đuổi ra khỏi Hương viên Bát Phương. Hai vị phải nhớ rõ nha. 

Cửu Thiên mỉm cười gật đầu. 

Hàn Liên lại sốt ruột hỏi một vấn đề khác: “Sương phòng chữ Thiên, có cái gì vui không? Liễu Sam tiểu thư, ngươi hiểu được ý của ta không?" 

Liễu Sam lộ ra một nụ cười đã hiểu, cười ha ha nói: “Đương nhiên là có. Nhưng mà tất cả đều là tự nguyện. Nếu ngài muốn làm mấy chuyện vui vẻ, vẫn là phải xem năng lực của mình. Đương nhiên, mấy cô gái ở đây chúng ta đều rất thích khách quý.” 

Hàn Liên cười ha haha, dáng vẻ hèn mọn bỉ ổi này, thật làm cho Cửu Thiên muốn cách xa một chút. 

Rất nhanh, hai người đã đến phòng của mình. 

Ngẩng đầu nhìn lên, lại nhìn thấy lầu các treo trên không trung, hiện ra ánh sáng. 

Liễu Sam nói: “Hai vị khách quý, bên này là phòng của hai người. Chỉ là bởi vì hai người chỉ có một tấm thẻ, cho nên chỉ có thể sắp xếp một lầu cho hai người. Nhưng mà yên tâm, lầu các rất lớn, kỳ thật ở mười mấy người cũng không sao. Thứ ngài muốn, cũng có thể nói với tỳ nữ người hầu, chỉ cần ngài nói ra, chúng ta đều có thể làm được. Đương nhiên, ngài cũng phải trả tiền.” 

Cửu Thiên hiểu gật đầu, Hàn Liên lại cười ha ha nói: “Ta nói ra, mấy người sẽ làm được? Khẩu khí này cũng quá lớn rồi, nhưng mà ta thích. Nếu như ta nói ta muốn vương miện của đương kim bệ hạ nước Võ Đỉnh, mấy người có có thể lấy được?" 

Hàn Liên cho rằng, những lời này sẽ làm Liễu Sam cảm thấy xấu hổ, nhưng Liễu Sam lại nhoẻn miệng cười nói: “Cái này, ngài bỏ ra được cái giá bằng phủ đệ của một vị cường giả Võ Tôn cảnh sao?” 

Hàn Liên sửng sốt một chút, nói: “Có ý gì?” 

Liễu Sam nhấc một ngón tay lên nói: “Vương miện của đương kim bệ hạ nước Võ Đỉnh, là cái giá tiền này. Toàn bộ gia sản của một cường giả Võ Tôn cảnh. 

Hàn Liên kinh ngạc nói: “Ngươi đang nói đùa sao.” 

Liễu Sam mở to hai mắt nói: “Nếu như ngươi biết ba năm trước, chuyện vương miện của quốc chủ nước Bắc Thần bị trộm, thì sẽ không cảm thấy ta đang nói đùa. Hai vị khách quý, hy vọng hai người ở lại vui vẻ.” 

eyJpdiI6InBVeEZSemRrQng2MVwvMWxRUElSYnRnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjcxZmhxVlBacDZJaFNyNU5FMEF2cmlLVW1IUFppd1NPZUhcL3VYOUQ1OWlVK2JwaTk2K2xiOFVCUmdhRlwvMk83eVdKTkRHZzVHU003YWxEZ2t3SDBLYzhoRVlqRFI0Uk9DZlNMQXZqQzlKeGpHeFwvUkpoZlZNYzBpMnF3XC9rQTVFalR4cGMzSzhpaUYyV1IzckRDNjJRQnc9PSIsIm1hYyI6IjkyZGYxNWRmZTAxNjZmZjY2MzRkYzVjZWY4MmUxNzdjZmMyN2Y3Zjc0Yjk4YWNhZmFmNjM4MjYzYTJkYmJiYjgifQ==
eyJpdiI6Ik56S2hTN04yRjRwQzQxT3RxNDV2dUE9PSIsInZhbHVlIjoianhlUEpNZUpcL0VkZGNZWTlkclhHSWxnejhmbVFPQ1E5QnNuNngzNW9MWGozdkdsVkl6XC9vMmhiMUlZV2JQd1ZHYThBdVR5TWMzVHNLT0JyQkhJZDBcL2JyMEx3NjU2KzYrN0d0SUtJQ1h6bjVacExTQ0FDTDh6K2dwa3RrR2pFcnBjcWJ2dXpBM1pEM1wvRnlFZytBcVwvckQyeE1HaEE2VUxjaGhcL25qbk1Vd2RuNzY0ZUNPelhGaWdGZkJDYWpvUzc2TTNkbGRSTzNKR3JRMkZxeUdrbzNmUWRPTTlyVXVkUlwvZkFGVTBXYmJRM3dJRDJCRFwvaWM5Z2dHZDVOV1lBT3J0Y2ZCSXVjKzV1Mk5lSjlqTGFJc3lyRlFwZ1FMd21hMVRBNlVGdXR0VHB5Yz0iLCJtYWMiOiJlNGI0MGMxODQyMzg3MGQ0ZTg3NTEwOTVlNWRmMjc0NDU5ZmY5MjQ4MDkzZDBmOWFiYmM1MGQ1ODE1ZGMxYjdiIn0=

Cửu Thiên lắc đầu nói: “Đệ không cảm thấy là nàng ta đang nói đùa.”

Ads
';
Advertisement