CHƯƠNG 487
Ẩn trong mây mù, lầu các trên không.
Nhìn vào trong mắt, một loạt lầu các lơ lửng trong không trung.
Đấu củng cong cong, điêu long khắc phượng.
Một hàng đá vân mây nối thẳng lên trên.
Nhìn lại, giống như là đang du ngoạn sơn thủy tiên cảnh.
Mặt đất lóe sáng, từng dãy ký hiệu điêu khắc hiện lên, nhìn kỹ lại, sẽ phát hiện, những chữ viết này không chỉ huyền ảo mà còn thành dòng.
Giữa các câu lưu loát trôi chảy, thế mà lại là một bản công pháp.
Tỳ nữ nô bộc qua lại, trông cũng vô cùng xinh đẹp.
Nam thì vô cùng tuấn mỹ, hoặc là trường sam, hoặc là ăn mặc gọn gàng, như ẩn như hiện lộ ra cơ thể khỏe mạnh. Mặc dù chỉ là cách ăn mặc của nô bộc, nhưng mà không che dấu được anh khí.
Ngay cả Cửu Thiên cũng không thể không thừa nhận, những người đàn ông nào, sao có thể đẹp trai như vậy.
Con gái thì càng thêm vượt trội, đơn giản đạm bạc, lại đẹp kinh người. Mặc yếm thanh sam, một cái nhăn mày một nụ cười cũng câu hồn người.
Hàn Liên sư huynh nhìn đến mức nước miếng sắp chảy xuống.
Không ngừng vỗ bả vai Cửu Thiên nói: “Cửu Thiên sư đệ, chỗ tốt. Nơi tốt thật sự, cuối cùng huynh cũng biết đám huynh của huynh vì sao thích đến chỗ thế này rồi, vì sao bọn họ xem thường mấy nơi treo lồng đèn đỏ kia rồi. Trời ạ, cũng may huynh không hiến lần đầu của mình cho mấy thứ dong chi tục phấn kia.
Hung hăng kéo dây quần lên, Hàn Liên hít sâu một hơi sâu: “Cửu Thiên sư đệ, đến ngày mai huynh đã là đàn ông chân chính rồi, vui cho huynh đi. Yên tâm, chuyện ở đây, huynh tuyệt đối sẽ không nói cho đối tượng của đệ. Miệng của huynh nhất định rất kín, Cửu Thiên sư đệ, đệ yên tâm chơi đi”
Cửu Thiên tin miệng Hàn Liên sư huynh kín mới lạ, miệng của hắn ta lỏng như chun quần bông, có lúc nào kín được.
Được rồi, Cửu Thiên lúc đầu cho rằng ở đây vẫn là một nơi tốt nghiêm chỉnh, bây giờ nhìn lại...ừ, vẫn là một nơi tốt.
Hai người đang sững sờ ở cửa ra vào, một cô gái xinh đẹp nhẹ nhàng đã bước đến.
“Hai vị là lần đầu tiên đến đây, cần tôi giới thiệu cho hai người không?”
Cô gái mỉm cười, nụ cười tươi như hoa nở ra, làm người ta như tắm gió xuân.
Mắt xếch, lông mày lá liễu mi cong, môi son hạnh khẩu, khóe miệng còn có một nốt ruồi mỹ nhân. Dáng người thướt tha hấp da, quần áo hơi hơi trong suốt, lấp ló có thể nhìn thấy da thịt tuyết trắng bên trọng.
Loại quần áo này, quả thật chính là thiết kế để câu lòng người.
Hàn Liên nhẹ nhàng nuốt một ngụm nước bọt, sau đó nặng nề gật đầu: “Cần.”
Cửu Thiên không nói gì, xem như là chấp nhận.
Cô gái cười nhẹ, nói: “Trước tự giới thiệu một chút, ta là Liễu Sam, là một trong những tiểu quản sự của sương phòng chữ Thiên. Có lẽ là hai vị khách quý cũng đã nhìn thấy, sương phòng chữ Thiên chúng ta, cũng là thật sự một chữ Thiên.”
Vừa nói Liễu Sam vừa chỉ chỉ lầu các trên trời.
Hàn Liên cười nói: “Thấy được. Lầu các xa hoa như vậy, chúng ta cũng là lần đầu nhìn thấy.”
Liễu Sam nói: “Đây cũng là công lao của Viên chủ Hương viên Bát Phương chúng ta. Một mình ông ấy tự mình bố trí trận pháp, viết tổng chương của hương huy công pháp, chính là những ký hiệu trận pháp được khắc trên phiến đá dưới chân chúng ta. Bộ này có huyền vật chi lực, nếu như có người có may mắn hiểu được, xem như là một công pháp phụ trợ rất tốt. Hai vị có thể thử xem.
Xa xa có tiếng hát bay đến, không có chút nhạc đệm, chỉ là tiếng hát, lại làm cho người ta có một cảm giác như nghe thấy tiếng trời.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất