CHƯƠNG 453 

Tiếng cười chói tai, có thể là do chịu giày vò, giọng của Mục Kiếm Đình bây giờ trở nên khàn đặc lại khó khó. 

Cửu Thiên khuỵu người xuống, điềm tĩnh nhìn Mục Kiếm Đình nói: “Anh cố đợi tôi tới là để nói điều này với tôi ư? Có phải tôi phải cảm ơn anh khi đã nói chuyện này cho tôi?” 

Mục Kiếm Đình cười mỉa không ngớt, dùng hết sức lực mà nhúc nhích một chút, nói: “Không, Cửu Thiên. Cậu vẫn chưa biết Huyết Sát Môn đại biểu cho ý nghĩa gì. Đó là một môn pháp sở hữu cao thủ Nguyên Canh Cảnh. Có chút danh tiếng ở cả Đông Hoa Châu, môn phái chuyên nhận nhiệm vụ giết người. Người của Huyết Sát Môn không nhiều, nhưng lại rất đoàn kết, cậu giết hai cao thủ Ngoại Canh đỉnh phong, ba cao thủ Ngoại Canh cảnh. Bọn họ chắc chắn sẽ tới vây đánh. Tới lúc đó, đừng nói Cửu gia cỏn con của các người, ngay cả thành phố Long Cửu cũng sẽ bị chém giết. Mà tất cả chuyện này đều là vì cậu.” 

Mục Kiếm Đình cười lớn tiếng, giống như muốn cười ra hết mọi đau đớn. 

Sau đó, Mục Kiếm Đình nói tiếp: “Cậu sợ rồi nhỉ, biết rén rồi chứ. Tôi nghe Cửu Minh đó nói rồi. Cậu giết Mục gia chúng tôi, không sao hết. Cửu gia các người cũng sẽ bồi táng. Tôi muốn xem ánh sáng trong mắt cậu tan biến từng chút, tôi muốn xem trong đôi mắt của cậu chỉ có sự sợ hãi, cuối cùng bị sự tuyệt vọng thôn phệ. Tôi muốn tận mắt nhìn thấy Cửu gia các người xong đời. Trừ phi bây giờ cậu giết tôi, nếu không tôi nhất định sẽ nhìn thấy cảnh Huyết Sát Môn giúp Mục gia chúng tôi trả thù. Cửu Thiên cũng mỉm cười, tới gần Mục Kiếm Đình hơn, nói: “Mục Kiếm Đình, cậu nhìn cho kỹ lại, trong mắt tôi có chút sợ hãi nào không? Tôi sợ rồi sao?” 

Mục Kiếm Đình hai mắt đỏ ngầu nhìn vào mắt của Cửu Thiên, từ trong Mục Kiếm Đình đột nhiên phát hiện hắn ta chỉ có thể nhìn thấy sự tự tin và kiên định. 

Cửu Thiên đứng dậy, cúi người nói với Mục Kiếm Đình: “Hôm nay tôi tới là muốn hỏi anh, những cao thủ đó của anh rốt cuộc mời từ đâu. Có phải là người do Tinh Uyên của Âm Dương viện phải cho anh hay không. Ừm, bây giờ anh đã cho tôi đáp án rồi. Huyết Sát Môn, xem ra môn phái này cũng không cần thiết tồn tại nữa.” 

Mục Kiếm Đình nghiến chặt răng nói: “Cửu Thiên, cậu đừng ngông cuồng. Cậu nói không sai, là Tinh Uyên phái người cho tôi, với năng lực của tôi không mời nổi cao thủ của Huyết Sát Môn. Đối thủ của cậu có rất nhiều, ai cũng mạnh hơn cậu, cậu sẽ có một ngày sẽ giống như tôi, không, cậu sẽ thảm hơn tôi, chết bi thương hơn tôi” 

Mục Kiếm Đình nói tới cuối cùng thì đã rít lên. Cửu Thiên lại đứng dậy rời đi. 

Cửu Thiên nhẹ nhàng vỗ vào hạ nhân bên cạnh, nó: “Đối đãi tốt với hắn ta, chỉ cần không chết thì cứ ở trong đó.” 

Người hầu hiểu ý gật đầu, bọn họ trông coi địa lao, đâu thể không hiểu 108 cách hành hạ người khác chứ. 

Mục Kiếm Đình ở trong tay ông ta, sẽ cố gắng hưởng thụ một đoạn thời gian. 

Ra khỏi địa lao, Cửu Thiên vừa hay nhìn thấy Hàn Liên sư huynh đang dẫn Tiểu Hắc đi dạo. 

Mấy ngày nay, Hàn Liên sư huynh chính là người rảnh nhất trong Cửu gia. 

eyJpdiI6Imc0S1V0ZmpoOVFXOVpDMWRrV2R3MFE9PSIsInZhbHVlIjoiVENsczAyRFRrOXVqSTZwbUNFU0tmRFFMXC9kbTZ5UEN3d0l3ZzhmM2UydlwvK0M5WllZTHRlelg3aWNPQXhpRnBMSXFSd1Y4aXJcL2pPd3BNZEJhVGZ4Vzd6M2o3aFpjR0NvNlMxdFJockk5NlwvMmdNajlyak9IeXVycUNLNnl6M1lFdUUwblYzaU11TllzN21kbmlEZ0RUZnY3d01OOURHcFVjbW5VVlhEenhvNm9yZ0hib3ZGRHlMcEJqYUcxaW11amxlOCtXVGtuUlVwM3NSazVvTExQV3RcL2JQYVBTcFg1cFlCVnQ3WHFCbEIyeTR2WmpCRis1Q2NIZVpEWGhMVVNTdDNYYU9abU5XRXk5QkJId3FUa1pQeTZtZ1BMTUxBVGtFT2pTYVwvVG5BTytIM2d0aUxaMWhkTDJlT3FSZkl1TG9BSFwvaDI5bGNKVjViV09zNG5KbFkwTlVBNm9Pc213WTNJcHJmT1R3cnZ2VHNzN1VaSDdIVldncHdZdllITStwNzBYZmVtczVWS0czTnFmZVJDS3NFTW5LMXYyQWFobDRjR3RSVmUyQW5qT1NjY1dtVFdZdUxDQWJZelpnRlpsUUNZSDBGNzFtdWJ4Wk9hYnFJRE5iVUtTRHJNcUNzOU1jWlczbUwrVTdMMU5MbURJQjJFN3Z3SWpzaGd5U3BlQlk4RkJ5VE1FMmxQY2o4dStMVkpWQ3V6WVMza3ZaZWdpTVdHa2NWQld5bWh6cngweStnTDdObW1naGYwbjU1VkJPbUdmS0VNNndmTmxNUG52OGFwTGxqcmIrVjhtY2t4RHo0S3crQmxvRHRFSFdKM3FnenNjZktNY21HNjFYQlwvMklrdmJDSFY2eWpoUGJldTV4RldnZjBuNmVUTjJRTFJlcUhlYWxPUmFOWWRrVT0iLCJtYWMiOiI3Yzk2ZTMzYmE0NzIwYTA5Y2MyZDQ1YWExNWY2MjMzMmI0Mjg2NmRkOGIxMzUxZjNlMzBhYzc3NjNjOWRkYTBlIn0=
eyJpdiI6IkdnZlZpN0p3RjRQTlNTRm5VMlZyOEE9PSIsInZhbHVlIjoieDVBSVgxNmE2YmhHNVR2cHNLbVRaYmVIeFlPY3lFQ3l5dGJ2U1BwcWRoVUptQlVsRHRjUnNsNkdxellmNGJOSjEwNEZCa0I1ZkxoRCt1K0tLUFpva29sU3R1SUVHTmUrRkhwOTI4R3lnaDFRTDVhdkRybnVWbzdtYzNRM2FXSXg0SXRiKzJaa0xjVzRmMkZ0YndocU9uZGNJMW5PejR1OEhwZnl0ZzYwYjg4ZmxQODJDdlNqZzFQMVhcLzJXQzRNUnNYTGQrOW92NlRaUmpwclZiVEI5QlEzZ010ZlR2MnlnZXFkTnJIWTlVTm1mcnc2MnNuMDVkOFZldGJnVFBORVFqR3k2UlVXSU5hVEt4RmhSZTZqTVFRc0p2bHgydXlvbzBBcEU4MWNBRDh1OEJaaWRMSnJoQnE4VE55Z2JIWnFWIiwibWFjIjoiZjEzZTcxODdhNDM3MjczN2FiNTc3MGUxYjRkMzZiMjc3NGEwNGY5YTBlNmMwMjY5OWUzMzc5NzkwZDQxZGU3NSJ9

Nhìn thấy Cửu Thiên, Hàn Liên cười rạng rỡ nói: “Cửu Thiên sư đệ, hôm nay đệ không bận à. Đi, theo sư huynh ra ngoài đi dạo, hôm nay lão Trương ở đầu thành Đông nói có món mới, chúng ta cùng mau đi nếm thử.”

Ads
';
Advertisement