CHƯƠNG 382
Ngay cả Huyền Chân sự tôn cũng hơi mỉm cười. Trong số những đệ tử của ông ta, Mộc Phiên chắc chắn là người có ngộ tính kiếm pháp tốt nhất. Chỉ cần Mộc Phiên một lòng tu luyện kiếm pháp thì chưa tới 10 năm, chắc chắn hắn ta có thể đăng đường nhập thất.
Rất nhanh, tên người Hàn Liên đã xuất hiện một vết thương.
Tuy đây là lần đầu tiên hai người Lữ Thanh và Mộc Phiên hợp tác nhưng họ phối hợp với nhau cực kỳ hoàn hảo.
Kiếm pháp của Lữ Thanh khiến động tác của Hàn Liên bị trì hoãn. Kiếm pháp của Mộc Phiên nhưng trùng phụ cốt khiến Hàn Liên tiến không được mà lùi cũng không
xong.
Trong nháy mắt, Hàn Liên liền lâm vào thế bị động.
Hắn ta né trái né phải rồi liên tiếp vung kiếm nhưng vẫn không thể gỡ được hai miếng keo này.
Hàn Liên nghiến răng, bị bức tới nóng nảy.
“Đoạt thiên kiếm pháp nhị thức, phá!”
Bích Thuỷ trường kiếm đột ngột biến mất khỏi tay hắn. Mộc Phiên không thèm nhìn đã vung Đào Mộc kiếm chắn sau lưng, còn Lữ Thanh bị chậm một nhịp. Trong phút chốc, hắn ta bị một đạo quang mang đánh trúng.
Cả người Lữ Thanh run lên, suýt chút nữa hắn ta đã ngã ra đất.
Một tiếng “Đinh” lanh lảnh, Mộc Phiên chặn được đạo quang đánh từ phía sau rồi lập tức quét kiếm lên người Hàn Liên.
Thế mà Hàn Liên vẫn kịp phản ứng, hắn ta xoay người đạp một cước lên cơ thể Mộc Phiên. Sau đó, ba người lập tức tách ra.
Bốn phía lặng ngắt như tờ, tất cả học viên đều ngây người. Ai mà ngờ mới là trận đầu tiên, chưa bắt đầu được bao lâu mà đã đánh nhau kịch liệt như vậy.
Khoé miệng Lữ Thanh còn vương vết máu, Mộc Phiên cũng bị Hàn Liên đạp đến trợn mắt nhe răng. Một cước này của Hàn Liên cũng có lực đạo không thua kém gì Đoạt thiên kiếm pháp.
Hàn Liên càng thảm hơn, Bích Thuỷ trường kiếm kêu đinh đinh rồi rơi qua một bên, cả người hắn ta đều là vết thương.
Hàn Liên nghiêng ngả, rồi từ từ đứng lên.
“Đủ kình!”
Hàn Liên nhếch môi nói, hắn ta phất tay, Bích Thuỷ trường kiếm từ từ quay về tay hắn.
Mộc Phiên và Lữ Thanh từ từ đứng dậy, canh y bọc thân, khí tức tựa hồng.
“Hàn Liên, ta phải cho ngươi biết. Thứ mà một địch hai của ngươi chỉ là một trò hề.”
Đào Mộc kiếm của Mộc Phiên loé sáng, một đoá hoa đào dần xuất hiện.
Đây chính là một bộ kiếm pháp ít được ưu thích của Thanh Kiếm viện, khởi thủ thức của Đào hoa tam thiên kiếm.
Cả người Lữ Thanh dần trở nên mơ hồ như hoá thành gió khiến người khác không thể nhìn rõ.
“Nhất Nguyên viện, nực cười!”
Hai người cố ý nói to khiến tất cả đệ tử ở đây đều nghe rõ từng chữ.
Lúc này, ngay cả Sở Chính và Sở Trực sư huynh cũng nhíu mày.
Họ thấy, với thực lực của Hàn Liên mà muốn thắng hai người này thì hơi khó. Cửu Thiên cũng cảm thấy như thế, tuy phần thắng của Hàn Liên có chút nhỉnh hơn nhưng cách hắn hắn làm hơi lỗ mãng.
Nhưng Hàn Liên lại không nghĩ như thế, hắn ta vẫn nhếch miệng cười vui vẻ.
“Đệ tử Hàn gia chỉ có đồng quy vu tận, máu tươi chảy cạn chứ quyết không khuất nhục rút lui.
Bỗng Hàn Liên nhấc Bích Thuỷ trường kiếm lên rồi chém một đường thật mạnh lên tay mình.
Trong phút chốc, máu tươi nhuộm đỏ cả Bích Thuỷ trường kiếm, sau đó, Bích Thủy trường kiếm vặn vẹo một cách kỳ lạ.
Lúc này, tiếng của Cửu Long Huyền Cung Tháp vang lên trong cơ thể Cửu Thiên.
“Hàng tốt đó, lại xuất hiện hàng tốt rồi. Chủ nhân vĩ đại, thứ đó là do người tìm sao?”
Cửu Thiên làm lơ lão Cửu mà chỉ tập trung nhìn chằm chằm Hàn Liên.
Cửu long huyền cung tháp “nhìn” rõ tình hình, không hỏi có chút buồn vực: “Aiya, là của người ta rồi, nếu lấy được thì tốt. Tên tiểu tử kia là người của nhà họ Hàn nhỉ. Truyền thừa nhiều năm như vậy mà nhà họ Hàn vẫn chưa diệt vong. Cũng đúng, gia tộc biến thái đó sao có thể bị diệt vong chứ. Hừ, ta không thèm quan tâm Hàn gia nữa, một gia tộc bị điên, một đám điên.”
Tiếng của Cửu long huyền cung tháp dần biến mất.
Trên lôi đài hình tròn, khí tức trên người Hàn Liên thay đổi đến đáng sợ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất