Lâm Khả Hân ngây người, cô ta cứ nghĩ đưa Cố Bạch đến cho tên Nato kia nhìn một cái, để anh ta hết hy vọng. Cô ta vốn cho rằng Cố Bạch không biết ăn nói, chỉ đứng ở bên cạnh làm ra vẻ bạn trai của cô ta thôi. Nhưng cô ta không ngờ rằng Cố Bạch lại chủ động như thế, hơn nữa... còn kiêu ngạo như vậy.
Quả nhiên, sau khi tiếng Cố Bạch vừa dứt, mặt Nato tái mét. Anh ta đột nhiên đứng bật dậy, nhìn chòng chọc vào Cố Bạch, nói: “Mày muốn chết hả?”
Mấy người đứng sau lưng anh ta nhanh chóng bước đến đứng vây quanh bọn họ.
Vẻ mặt Lâm Khả Hân thay đổi, cô ta hối hận muốn chết rồi. Cô ta không ngờ Cố Bạch lại to gan như vậy!
Trên thực tế, Cố Bạch có ý định muốn khoe khoang trước mặt mỹ nữ, còn về việc Lê Văn Vân dặn dò phải khiêm tốn gì đấy, anh ta đã quên mất từ đời dương nào rồi.
“Nato, anh muốn làm gì? Tôi cho anh biết, nơi này là khu Đông!” Lâm Khả Hân vội vàng nói.
Nato cười khẩy, nói: “Khu Đông thì sao, thằng oắt này dám ăn nói lỗ mãng với tôi, nó đáng chết!”
Nói xong, anh ta thản nhiên nói tiếp: “Giết!”
cùng lúc đó, ở một nơi khác tại trung bộ khu Đông, có một tòa nhà nằm cách biệt, bên trong tòa nhà cách biệt đó, một người trung niên đang ngồi trên chiếc ghế sô pha. Ông ta cau mày, nhìn gã kế toán mặc âu phục đứng trước mặt mình.
“Minh giáo? Chưa từng nghe nói đến thế lực này, chúng nó mới tới phải không!” Người đàn ông trung niên mở miệng hỏi.
Ông ta là đầu sỏ của Độc Thủ Hội, một người đàn ông gốc Á, tên là Phác Đông Quân.
“Đúng vậy, nó mới tới, đại khái chỉ có mấy người thôi. Theo như Bành Mãnh kể lại, tên đã ra tay ít nhất thuộc cao cấp!” Gã đeo mắt kính trước mặt ông ta
đáp.
“Cao cấp?” Phác Đông Quân cười khẩy, nói: “Có lẽ thế, nó mới dám khiêu chiến chúng ta, tất nhiên là đã điều tra về chúng ta rồi. Chỉ sợ người này tối thiểu là đỉnh cấp tiêu chuẩn. Còn hai người không ra tay, thân thủ cũng không thấp. Chẳng qua chỉ là người mới, hẳn là cũng chẳng phải hàng ghế gớm gì, cái thế lực tụi nó nói chắc chỉ vừa được thành lập thôi, chúng ta chấp nhận khiêu chiến cũng được.”
Nói xong, ông ta thở dài một hơi rồi hỏi: “Tụi nó tất thảy chỉ có ba nam đúng không, tạo xem như tụi nó đều là ba tên đỉnh cấp, tạo lên cấp trên mượn mấy người đỉnh cấp xuống. Đảm bảo không tự sơ hở nào!”
Nói xong, ông ta ngẫm nghĩ rồi móc điện thoại ra!
Nơi này cũng có điện thoại, đương nhiên bọn họ không thể nào gọi cước đường dài quốc tế được. Mà chỉ có thể sử dụng được nội trong hòn đảo này thôi, tín hiệu cũng chỉ bao phủ trong hòn đảo này.
Điện thoại ở bên ngoài gọi lên đảo cũng không có một chút tín hiệu nào!
Sau khi ông ta lấy di động ra thì gọi đi, nhanh chóng nói vào trong điện thoại: “Tra giúp tôi một chút, xem nội tình của một tổ chức tên là Minh giáo”
Mà việc này đã sớm truyền đi khắp cả khu dân nghèo bên này.
Hàng xóm của Lại Tuần liên tục chạy tới hỏi.
Lại Tuấn bất đắc dĩ cũng chỉ có thể thành thành thật thật giải thích với bọn họ. Sau khi mấy người hàng xóm kia biết chuyện, bọn họ đều khiếp sợ. Bọn họ không ngờ là đám người mới tới được Lại Tuấn chứa chấp lại khiêu chiến với Độc Thủ Hội!
Đa số mọi người đều cảm thấy đám người Lê Văn Vân này điên hết rồi.
Đương nhiên, bọn họ cũng khá mong chờ. Bởi vì Lại Tuấn nói với bọn họ rằng nếu như Lê Văn Vân đánh thắng, cậu ta sẽ không lấy một đồng phí bảo kê nào.
Nó có nghĩa là mỗi người bọn họ mỗi tháng có thể dư ra thêm 500 lucca.
Đối với những người khu dân nghèo này, khoản tiền này đủ để cứu lấy tính mạng của bọn họ.
Đồng thời, ở một nhà máy bỏ hoang trong khu dân nghèo khu Đông, bên trong nhà máy có một căn nhà gỗ, nơi này chính là căn cứ của Minh giáo. Và chỗ này cũng chính là trụ sở của Đạo Ba.
Anh ta đang ở ngay bên cạnh căn nhà gỗ, cau mày nhăn nhó!
Lúc này, một người đang chạy về phía bọn họ, người này tuổi tác không lớn lắm, trông cỡ mười bảy mười tám tuổi. Tóc tại của cậu ta hơi khô, dáng người cũng gầy nhom, xem ra là do ảnh hưởng không tốt gây nên.
Mà cậu ta, chính là một trong hai người thuộc Minh giáo.
“Anh Đạo Ba, anh Đạo Ba!” Cậu ta lao tới, nói: “Quả nhiên em không nhìn sai người!”
Đao Ba ngồi ở bên kia nghe nói vậy, trên mặt xuất hiện nụ cười, nói: “Cậu nghĩ là tôi nói đùa cậu chắc? Nói cho cậu biết nhé, theo tôi lăn lộn, tiền đồ rộng mở! Chờ thế lực của chúng ta phát triển rồi, sau này chúng ta ăn ngon uống say cũng không thành vấn đề!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất