Ở bên khác vòng xoáy, một mặt trời vô cùng vĩ đại xuất hiện trước mặt hắn.
Bên ngoài mặt trời, sóng lửa cao cỡ cây số không ngừng phun ra.
Nhiệt độ đốt cháy tâm hồn con người, chỉ nhìn thôi đã khiến người ta không dám tới gần.
Nhưng đây là địa bàn của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Lúc trướcngười sáng lập ra Ngạo Nhật Sơn Tông đã xâm nhập vào trong mặt trời này, tìm được truyền thừa của Thần Đạo thời thượng cổ, còn đạt được tiên khí khởi động thần trận, do đó sáng lập nên Ngạo Nhật Sơn Tông hiện giờ.
Nhìn thấy mặt trời này, trong mắt Mạc Phàm lập tức lóe lên lửa giận.
Kiếp trước hắn mang một đám cao thủ Đại Thừa tới đây, chẳng qua không phải cứu Tiểu Tuyết, mà cứu Huyền Nguyệt tiên tử.
- Đi thôi.
Chân Hư nhìn thoáng qua Mạc Phàm, nói.
- Dạ.
Mạc Phàm gật đầu, đi theo Chân Hư sư tổ vào bên trong.
Hỏa diễm cho dù là hợp kim cũng bị dung hợp đến bên bọn họ, trực tiếp được ánh sáng trên người bọn họ hộ thể.
Hai người đi trong thái dương không xa, liền đến một khu sân được ánh sáng bao phủ.
Xuyên qua màn hào quang, có thể thấy rõ cả sân.
Sân này rộng khoảng chừng 10 vạn mét vuông, một bên Truyền Tống Môn không biết thông tới đâu, phía trên có không ít đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông mặc chiến giáp canh giữ, duy trì Truyền Tống Môn ra vào.
Tận cùng sân là một đại môn cao to, cổ xưa, nối thẳng vào trong thái dương, nơi chân chính của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Mạc Phàm và Chân Hư vừa đến sân trước, không ít người nhìn về phía bọn họ, trong đó có hai đội nhoáng lên một cái ra khỏi màn hào quang, đến trước người hai người.
- Kẻ nào, dám xông vào Ngạo Nhật Sơn Tông, hãy xưng tên ra.
Một đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông trầm giọng nói.
Thông thường, ra vào Ngạo Nhật Sơn Tông đều thông qua Truyền Tống Môn tới Ngạo Nhật Sơn Tông, rất ít người tiến vào thái dương đến đây, vào như vậy phần lớn là kẻ xâm nhập.
Chân Hư không để ý tới đám người này, dẫn Mạc Phàm đi về phía màn hào quang.
Màn hào quang là một phần của thần trận, nhưng ở trước mặt Chân Hư thì như giấy, ông mang theo Mạc Phàm xuyên qua đi vào trong, dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, đi đến giữa sân.
- Đến con, Tiểu Bất Tử.
Chân Hư liếc mắt nhìn Mạc Phàm một cái, nói.
Lúc nói chuyện, ông ngoại phóng thần thức tràn đầy như biển rộng, bao cả người Mạc Phàm ở bên trong.
Mạc Phàm khẽ gật đầu, nhìn về phía đại môn ở cuối sân.
Thần thức của hắn vừa động, Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú xuất hiện chỗ mi tâm hắn.
Hắn vươn một tay ra, tóm lấy Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú ra.
Rót linh khí vào bên trong, Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú nhanh chóng biến thành trăm mét.
Hắn đặt Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú lên đất, trên mặt đất, một lôi đài khắc Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú chậm rãi dâng lên.
- Ta, Mạc Phàm, đệ tử chữ lót “Bất” của Thần Nông Tông, khiêu chiến tất cả đệ tử cùng cấp của Ngạo Nhật Sơn Tông, đã tuyệt thắng bại, cũng tuyệt sinh tử, có đệ tử nào của Ngạo Nhật Sơn Tông dám chiến không?
Giọng nói của Mạc Phàm tràn đầy ý chí chiến đấu, dưới bao bọc thần thức của Chân Hư, xuyên qua đại môn Ngạo Nhật Sơn Tông, truyền vào trong Ngạo Nhật Sơn Tông.
Không lâu sau, giọng nói của hắn truyền khắp Ngạo Nhật Sơn Tông.
Trên sân, không ít người nhìn Ngũ Quỷ Phệ Hồn Chú trên người Mạc Phàm thì lộ ra lửa giận, nhưng nghe thấy tên Mạc Phàm, thì lập tức sửng sốt.
- Mạc Phàm? Tên này là người đứng đầu Đại Bỉ, còn giết Long Ngạo Thiên sao?
Không chỉ trên sân, khắp Ngạo Nhật Sơn Tông, giọng Mạc Phàm đến chỗ nào, giống như tiếng sấm nổ tung bên tai bọn họ.
Không ít người nhíu mày, phi thân bay về phía giọng nói truyền đến.
Chuyện khiêu chiến tu sĩ tông môn khác không hiếm thấy, nhưng đệ tử Thần Nông Tông chặn ở cửa Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, đúng là không biết sống chết.Trong lúc này, vừa rồi Ngạo Nhật Sơn Tông còn yên bình lập tức sôi trào hừng hực.
Rất nhiều động phủ mở ra, bóng dáng cháy sáng hỏa diễm xẹt qua bầu trời, giống như lưu tinh vũ.
Giữa Ngạo Nhật Sơn Tông, trong phủ đệ của Long Tại Uyên.
Long Tại Uyên đang dùng trà với đám Long Tại Thiên, nghe thấy giọng Mạc Phàm, chén trà đến bên miệng lập tức dừng lại.
Vừa rồi bọn họ còn tán gẫu vì sao Mạc Phàm chưa tới Ngạo Nhật Sơn Tông, ai biết mới nói xong, Mạc Phàm đã tới rồi, còn khiêu chiến đệ tử cùng cấp của Ngạo Nhật Sơn Tông.
- Lá gan của tiểu tử này không nhỏ, thực sự nghĩ rằng Ngạo Nhật Sơn Tông chúng ta không có ai sao, ta đi diệt tiểu tử này.
Long Tại Thiên hừ lạnh một tiếng, đứng dậy nói.
Mạc Phàm đến địa bàn của Ngạo Nhật Sơn Tông bọn họ, chơi thế nào đến lượt Mạc Phàm sao?
Cho dù giết Mạc Phàm, Thần Nông Tông cũng không nói gì.
Đây là Mạc Phàm muốn chết, không phải bọn họ chạy tới Thần Nông Tông ám sát Mạc Phàm.
Long Tại Thiên còn chưa ra khỏi đại môn, một giọng nói già nua vang lên.
- Chân Hư sư huynh đại giá quang lâm, sao không nói trước một tiếng, xin thứ cho sư đệ ta không tiếp đón từ xa.
Giọng nói này vừa vang lên, Long Tại Thiên lập tức dừng lại.
Người nói chuyện là cha ông ta, Long Khiếu Vũ tông chủ cũ của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Cha đã bế quan rất lâu, từ sau đại chiến Thần Ma lần trước liền đóng cửa không ra rồi.
Có thể sống sót từ đại chiến Thần Ma, tất nhiên thực lực không thể nghi ngờ, không có trên Tiên Bảng, nhưng không kém Tiên Bảng tiền nhiệm.
Mà Chân Hư mà cha ông ta nói, còn khủng bố hơn cả cha ông ta, bất luận là trấn thủ ở đâu, đều khiến người ta không dám tới gần.
Ông ta tưởng rằng là Vô Địch, Vô Phong mang theo Mạc Phàm tới Ngạo Nhật Sơn Tông khiêu chiến, thật không ngờ là Chân Hư.
Thần Nông Tông đúng là chơi lớn, mời được vị này.
Không chỉ Long Tại Thiên dừng bước, sắc mặt đám Long Tại Uyên cũng thay đổi.
Bọn họ đoán Mạc Phàm sẽ chặn trước sơn môn, khiêu chiến đệ tử của Ngạo Nhật Sơn Tông.
Dù sao với thực lực của Mạc Phàm, làm như vậy là phương pháp hợp lý lại an toàn.
Xông vào Ngạo Nhật Sơn Tông, Vô Phong không có bản lĩnh này, Mạc Phàm càng kém xa.
Có khả năng Mạc Phàm còn chưa xông vào sơn môn Ngạo Nhật Sơn Tông, đã bị đánh chết.
Nhưng bọn họ không ngờ, Mạc Phàm mời Chân Hư tới trấn thủ.
Ông ta định bắt cả Mạc Phàm và người tọa trấn Mạc Phàm lại hết, người tới thật sự là Chân Hư, vậy không thực hiện được rồi.
- Đi thôi.
Long Tại Uyên đứng dậy nói.
Một đám người rời khỏi phủ đệ, bay về phía sân kia.
Không lâu sau, trên sân vốn rất rộng, lập tức đứng đầy người, nhìn có vẻ chen chúc không ít.
Bên cạnh lôi đài, một lão giả có vài phần tương tự Long Tại Uyên đi đến bên cạnh Chân Hư.
- Chân Hư sư huynh, ngươi đây là?
- Đệ tử Thần Nông Tông của ta, khiêu chiến đệ tử cùng cấp của Ngạo Nhật Sơn Tông ngươi, ai cảm thấy Thần Nông Tông ta đứng đầu Đại Bỉ là hữu danh vô thực, đều có thể lên thử.
Vẻ mặt Chân Hư lạnh nhạt, nói.
Long Khiếu Vũ vừa nói xong, lập tức có không ít người đi ra, có khoảng chừng hơn một ngàn đệ tử, trong mắt mỗi người đều tràn đầy ý chí chiến đấu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất