Dương Bách Xuyên cảm thấy không biết phải làm sao, hắn có thể thấy được ý thức Ma Thần ở băng trụ đối diện đang tỏa ra ma khí, tuy chỉ có một chút nhưng Dương Bách Xuyên biết ma đầu đã tìm được cách phá băng trụ.
Không được, hắn cũng không thể bị nhốt ở trong.
Nếu không chỉ còn con đường chết.
Không dùng được pháp lực, Dương Bách Xuyên nghĩ đến Thanh Liên Tiên Hỏa, không biết có tác dụng hay không.
Dù sao cũng không thể ngồi chờ chết, phải nếm thử các cách.
Dương Bách Xuyên thử phóng thích Thanh Liên Tiên Hỏa.
Ngay sau đó hắn phát hiện mình đã thành công.
Thanh Liên Tiên Hỏa đang dần lan ra xung quanh.
Dù sao cũng là Thanh Liên Tiên Hỏa nổi tiếng Tiên giới, rất có hiệu quả.
Hắn bắt đầu đốt cháy Thanh Liên Tiên Hỏa.
Dương Bách Xuyên cảm nhận được băng trụ đang buông lỏng, tuy hiệu quả rất nhỏ nhưng lại rất có tác dụng.
Bình tĩnh lại, Dương Bách Xuyên chủ tâm thao tác Thanh Liên Tiên Hỏa, đồng thời cùng thúc giục nguyên thần và pháp lực trong cơ thể để tăng lên uy áp của Tiên Hỏa.
…
Không biết qua bao lâu, một tiếng nứt gãy vang lên, Dương Bách Xuyên vô cùng vui vẻ, hắn thấy được băng trụ đang nứt ra.
Cứ tiếp tục như vậy thì tốc độ của hắn có thể nhanh hơn rất nhiều.
“Rắc rắc…”
Ngay sau đó vô số tiếng đứt gãy liên tục vang lên, vết nứt càng ngày càng nhiều.
Nhưng Dương Bách Xuyên biết này vẫn chưa đủ, bởi vì băng trụ quá cứng rắn, không biết đây là đâu, hàn khí tỏa ra gấp trăm ngàn lần bên ngoài.
Khả năng đúng như chim Thần Ma nói, nơi này tồn tại lực lượng Hàn Băng Căn Nguyên, càng xuống sâu thì hàn khí càng mạnh.
Thời gian thúc giục Tiên Hỏa đốt cháy băng trụ rất lâu dài, lâu đến mức Dương Bách Xuyên quên mất thời gian.
Một ngày nào đó…
“Rầm…”
Dưới sự đốt cháy của Tiên Hỏa, cuối cùng băng trụ cũng nổ tung.
“Phù…”
Dương Bách Xuyên há to mồn, suýt nữa bị nghẹn chết. Tuy tu sĩ có phương pháo quy tức, không hô hấp cũng không sao. Nhưng băng trụ này quá quỷ dị, hạn chế lực lượng, đặc biệt sinh ra gông xiềng nhằm vào sinh linh tu luyện.
Thế giới tu sĩ thiên kỳ bách quái, tràn ngập kỳ ảo nên chuyện này cũng không kỳ quái.
Ngay sau đó Dương Bách Xuyên ngẩng đầu nhìn lại thì ngẩn người…
Lúc trước hắn chỉ một lòng muốn phá băng trụ nên không nhìn ý thức Ma Thần, còn nghĩ hắn sẽ ra sớm hơn. Bởi vì lúc hắn nhìn về phía Ma Thần thì băng trụ không hề có vết nứt, cho nên hắn đoán nàng ta sẽ không phá vỡ nhanh như vậy được.
Sau đó không chú ý nữa, ai biết giờ nhìn lại thì phát hiện băng trụ không hao tổn gì nhưng ý thức Ma Thần đã biến mất không thấy.
Đáy lòng Dương Bách Xuyên trầm xuống, truy đuổi ý thức Ma Thần để cứu Lạc Dương, cuối cùng giờ lại biến mất.
Dương Bách Xuyên bước đến quan sát, bên trong băng trụ rỗng tuếch.
Khóe miệng Dương Bách Xuyên co giật, hắn phát hiện mặt trái có một cãi lỗ nhỏ bằng đầu ngón tay.
Giờ thì hắn đã hiểu, ý thức Ma Thần đã dùng bí pháp thần thông gì đó để chạy thoát bằng lỗ nhỏ này.
Hắn đã coi thường ma đầu này.
Nhưng giờ cũng không làm được gì, lần này không giống với lần truy đuổi trước, hoàn cảnh khác nhau, muốn tìm được nàng ta cũng không dễ dàng.
Nơi này là một hang động đá vôi rất lớn, có vô số băng trụ khổng lồ, độ cao mười mấy mét, nhìn không ra băng trụ chảy ngược từ trên đỉnh xuống hay mọc từ dưới đất lên.
Cũng không biết hang động đá vôi này lớn đến mức nào, nhìn không thấy cuối.
Quan trọng hơn dù hắn đã vận chuyển pháp lực để phòng ngự nhưng vẫn cảm thấy lạnh run người.
Dương Bách Xuyên cười khổ, giờ thì chỉ có thể tiếp tục đi về phía trước. Dù thế nào hắn cũng phải tìm được ý thức Ma Thần, hắn tin chắc nàng ta chưa đi được xa.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất