Trong hoàn cảnh rét buốt nhất, nghiến răng chịu đựng đột phá trong ngoài cơ thể, đồng thời có ý chí nghị lực phi thường.
Cuối cùng hắn cũng đột phá được điểm mấu chốt của của Tiên Quân đại viên mãn…
Sau khi đột phá cực hạn, nội công tu luyện như nước chảy thành sông, đạt tới cảnh giới Tiên Vương!
Lúc này, Dương Bách Xuyên dừng bước, đứng ở nơi đó, để cho sức mạnh của trời đất tiến vào cơ thể mình.
Càn Khôn Tạo Hóa Quyết đã đạt tới cấp độ cực hạn mới, luyện hóa sức mạnh của tinh thể mà hắn hấp thụ trước đó thành pháp lực cho bản thân, đi một vòng trong cơ thể rồi tiến vào Càn Khôn Đạo Nguyên.
Bên trong Đạo Nguyên có càn khôn khác, nhìn từ bên trong, nơi này lớn hơn gấp mười lần so với lúc hắn còn là Tiên Quân, trước kia chỉ là cái chậu thì bây giờ đã thành cái vại lớn, pháp lực chịu tải cũng sẽ nhiều hơn, đương nhiên muốn đột phá tiếp lại càng khó hơn.
Khoảng nửa tiếng sau, tu vi vững chắc, Dương Bách Xuyên mở hai mắt, cảm giác như cơ thể được năng lượng lấp đầy, khiến hắn không nhịn được mà phát ra tiếng gầm : “A ~”
Lúc này pháp lực vận chuyển ở bên ngoài cơ thể, hàn băng sẽ không còn ngăn cản được hắn, Dương Bách Xuyên híp mắt, chân khẽ động, hắn bay vút xuống phía dưới, tiếp tục đuổi theo ý thức Ma thần.
Lúc Dương Bách Xuyên đột phá đã bị chậm trễ một lúc, nhưng hắn không lo lắng sẽ không đuổi kịp ý thức Ma Thần, bởi vì trong hoàn cảnh này, tốc độ của ý thức Ma Thần cũng chậm lại. Tuy nhiên, bây giờ lại khác, tu vi của hắn đã đột phá đến cực hạn, đạt đến cảnh giới Tiên Vương, tốc độ hiện tại của hắn đã nhanh hơn ít nhất gấp ba lần so với trước, quan trọng là hắn không còn bị ảnh hưởng bởi môi trường hàn khí nữa.
Do đó, việc đuổi kịp ý thức Ma Thần chỉ là vấn đề thời gian, vả lại, hắn cũng tin là mình sẽ sớm bắt kịp.
Chênh lệch trước sau khoảng nửa canh giờ mà thôi, nơi này chỉ có một con đường duy nhất, vẫn là tiến về phía trước, địa hình có vẻ nghiêng xuống dưới.
Bây giờ nghĩ lại, chắc hẳn hắn đã đi vào sâu xuống lòng đất, rất xa và rất sâu.
Bên trong toàn bộ lối đi, khí lạnh vẫn dày đặc, còn kèm theo những cơn gió lớn như dao cắt thổi từ phía trước tới. Trong môi trường này, Dương Bách Xuyên tin là ý thức Ma Thần cũng không dễ chịu gì, cho dù nàng ta là Ma Thần, nhưng thực chất cũng chỉ là một linh hồn Ma Thần, vẫn phải dựa vào cơ thể của Lạc Dương.
Mà cơ thể của Lạc Dương chỉ mới là Tiên Vương sơ kỳ, cho dù trước đó ý thức Ma Thần đã lừa lấy Tinh Thạch cực phẩm từ Nhiếp Hồn lão tổ và Tuyết Hương, hoặc có thể nói là Băng Hàn Bản Nguyên Tinh Tinh thì tu vi của nàng ta cũng chẳng tăng thêm được bao nhiêu.
Do đó, trong môi trường như thế này, Dương Bách Xuyên biết mình tạm thời vẫn chiếm ưu thế, hắn nghĩ thầm, khi bắt được ý thức Ma Thần nhất định sẽ xử lý nàng ta thật đích đáng.
Tên ma đầu này đúng là một quả bom hẹn giờ, hơn nữa còn rất xảo quyệt, suốt khoảng thời gian dài vừa qua, ý thức Ma Thần cơ bản không lộ diện, tỏ ra rất an phận và ngoan ngoãn. Bây giờ xem ra, nàng ta thực sự là kẻ âm mưu sâu sắc, nhân lúc hắn rời đi tìm Đông Phương Thiết Nhân, nàng ta đã đột nhiên nổi dậy quấy rối.
Hơn nữa, nàng ta còn rất thành công đạt được mục đích, nếu không phải hắn đến kịp lúc thì có lẽ Tuyết Hương và Nhiếp Hồn lão tổ thật sự đã bị nàng ta giết chết rồi.
Dương Bách Xuyên càng nghĩ càng tức giận, hắn quyết tâm lần này không thể tha cho tên đầu ma đó nữa, nhưng đồng thời cũng cảm thấy bất lực.
Về căn bản, Lạc Dương chính là một phân thân trùng tu của Ma Thần, hai người vốn dĩ là đồng căn đồng nguyên, nếu muốn tiêu diệt Ma Thần thì khả năng là không thể, bởi vì bất kể tiêu diệt người nào thì người kia đều sẽ chết.
Kết cục định mệnh của bọn họ chỉ có thể là bên này hòa hợp với bên kia, chứ không phải tiêu diệt đối phương, đây chính là điểm khiến Dương Bách Xuyên bất lực, mà cũng là lý do hắn giữ lại ý thức Ma Thần đến hiện tại.
Tình huống xảy ra hôm nay thực ra cũng là kết quả tất yếu sớm muộn sẽ đến, chỉ là hiện tại, hắn đang rối rắm không biết nên đối phó ý thức Ma Thần như thế nào?
Muốn giết thì không thể ~ xử lý qua loa cũng không giải quyết được vấn đề, nghĩ đi nghĩ lại quả thực đau đầu muốn chết.
...
Khi đang mải suy nghĩ linh tinh, Dương Bách Xuyên tăng tốc bước chân. cuối cùng, sau mười phút, hắn đã nhìn thấy một chùm ma khí...
Lập tức, Dương mỗ nở nụ cười, lần này xem ngươi chạy đi đâu?
Trong chùm ma khí phía trước, thấp thoáng có thể nhìn thấy bóng dáng của Lạc Dương, nhưng lúc này, người điều khiển cơ thể Lạc Dương rõ ràng là ý thức Ma Thần. Dương Bách Xuyên không khỏi khâm phục tên đầu ma này, trong môi trường khắc nghiệt như vậy, chỉ dựa vào một chùm ma khí mà vẫn có thể trụ vững đến tận bây giờ, thậm chí còn đang tiếp tục tiến lên.
Nhưng rất rõ ràng, tốc độ của nàng ta đã giảm đi rất nhiều so với trước, lực lượng băng hàn cũng ảnh hưởng rất lớn đến nàng ta.
Lúc này, Dương Bách Xuyên cách ý thức Ma Thần chưa đầy một trăm năm mươi mét, hơn nữa, bước chân của Dương Bách Xuyên vẫn tiếp tục tăng tốc, khoảng cách này rất nhanh sẽ được rút ngắn.
Khi chỉ còn chưa đầy một trăm mét, cuối cùng ý thức Ma Thần phía trước cũng phát hiện ra hắn, đột nhiên, ý thức Ma Thần tăng tốc nhanh hơn, nhanh hơn rất nhiều.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất