Say Mê Em Lê Ái Duy (H) - Ngưng Tình Tuyết

 

Mộng Nhiên vẫn luôn là một cô nàng ngây thơ, trong sáng. Dù đã rất giàu có và thành công, cô ấy vẫn luôn suy nghĩ cho người khác. Giống như hôm nay vậy, cô ấy không chọn những quán cà phê sang chảnh, cô chỉ hẹn Ái Duy một quán cà phê tầm trung bên dưới trung tâm thương mại. 

Lê Ái Duy sáng nay cũng ăn mặc rất thoải mái, giống với phong cách ngày xưa của cô - quần sọt đùi và áo thun rộng. Chỉ khác ở chỗ giá trị trên người gấp mấy chục lần hồi xưa mà thôi. 

Hai cô gái đều rất biết nghĩ cho đối phương. 

Một cuộc gặp mặt sau 5 năm xa cách. Liệu Mộng Nhiên có còn muốn làm bạn với cô hay không. Ngày ấy vẫn là cô không đúng, tự mình cắt đứt mọi thông tin liên lạc với thế giới bên ngoài. 

Lúc Mộng Nhiên nhìn thấy Lê Ái Duy, cô đã khóc. Cô mừng vì Duy Duy vẫn sống tốt, dù có thể nhìn ra tính tình cô trầm hơn xưa, nhưng dù sao vẫn xinh đẹp và hoạt bát. 

Đúng vậy, Lê Ái Duy luôn là người bạn thân lắng nghe, cưng chiều Mộng Nhiên như thế. Dù hai người chỉ chơi với nhau có một học kì, chỉ vọn vẹn vài tháng mà thôi. 

Hai cô gái ôn lại chuyện xưa, hỏi thăm về cuộc sống hiện tại. Mộng Nhiên vẫn luôn nghĩ gì nói đó, kể cho Ái Duy nghe về rất nhiều chuyện trên đời. 

Cô kể về chuyện của Lãnh gia, kể về con gái năm nay lên 4 tuổi suốt ngày đòi cưới Đình Đình thúc thúc, kể về Đình Đình mấy năm nay vẫn rất quan tâm cô, kể rằng anh cũng rất yêu thương con bé, chiều con bé sắp hư rồi,... 

Lê Ái Duy uống một ngụm trà sữa, sao vị lại đắng như thế này. Tim cô lại sao thế nhỉ, sao lại nhói lên như thế. 

Bỗng Mộng Nhiên hơi im lặng, sau đó liền hỏi cô, thái độ của cô gái có vẻ hơi ngập ngừng 

- Mộng Nhiên : " Duy Duy à, tớ hỏi cậu chuyện này được không?" 

- Ái Duy : " Cậu cứ nói thẳng ra xem nào, tớ với cậu còn có chuyện gì khó nói sao." - cô vừa nói vừa cười, ý bảo cứ nói thẳng, không có gì phải ngại hết. - Mộng Nhiên : " À thì, cậu kết hôn chưa." 

- Ái Duy : " Tớ chưa. Mà sao cậu hỏi thế." 

- Mộng Nhiên : " Mấy năm qua cậu sống tốt không. Sao cậu lại quen được Viễn Viễn. Thằng bé là em họ của Quyết, phải gọi tớ một tiếng chị họ. Cơ mà hình như Viễn Viễn rất khó chiều, trước giờ đều không thích tớ và Giao nhi, nên là tớ có chút tò mò..." 

Mộng Nhiên ngập ngừng không nói tiếp, cô bạn có đôi mắt trong veo nhìn cô, gương mặt dễ thương như em bé, làm cho ai nhìn cũng muốn chở che bảo vệ. Ái Duy lại uống một ngụm trà sữa. 

Cô không nhìn thẳng Mộng Nhiên, mà nhìn ra ngoài cửa sổ sát đất, ngắm nhìn người xe qua lại, sau đó mới nhẹ nhàng trả lời. Giọng cô lúc này có chút bình tĩnh đến lạ thường. 

" Để xem nào. Tớ đến đảo hồi 5 năm trước, ở với dì của tớ. Sau đó thì vô tình gặp Nguy Viễn trên đảo, cậu ấy hình như không thích nữ diễn viên kia, mới kiếm tớ làm diễn viên đóng thế để chọc tức cô diễn viên ấy. Lúc đầu tớ cũng không đồng ý, cơ mà cậu ấy trả cho tớ mức lương rất cao. Tận mấy trăm triệu. Nên là tớ đóng thôi. Tớ thì chưa có kết hôn, người tớ thích không có thích tớ...." 

Nói đến đây tim cô lại nhói lên lần nữa. Lê Ái Duy hít thật sâu, rồi lại nhẹ nhàng nói: 

" Hai tháng trước một người quen của mẹ tớ vô tình thấy tớ trên ti vi, chắc là dì ấy xem mv của Nguỵ Viễn. Dù sao tớ cũng rất giống mẹ nên là dì lặng lội ra đảo tìm tớ. 

Kết quả là dì muốn tớ về lại A thành sinh sống, dù sao cuộc sống ở đây cũng tốt hơn ở đảo rất nhiều. Ban đầu tớ cũng phân vân lắm, nhưng mà dì bảo sẽ giúp tớ đi học trở lại, cũng sẽ hỗ trợ học phí giúp tớ. Nên là .... 

Còn chuyện đi tuyển chọn idol, là một lần dì nghe tớ hát nghêu ngao, bảo tớ cứ đi thi thử đi. Tớ cũng định là thi thử thôi, có đâu mà ngờ Nguỵ Viễn lại hành động như thế 

chú. 

Cậu không biết đâu, hôm qua tớ thấy mình có 100 triệu fan. Tớ còn nghĩ có phải là mơ không nữa kìa." 

Vì cô nói với giọng điệu rất thoải mái, làm Mộng Nhiên nghĩ rằng cô thật sự sống rất tốt, nên cũng yên tâm phần nào. 

Còn về phần Viễn Viễn, thằng bé đúng là muốn gì thì làm nấy, chẳng quan tâm đúng sai. Nên cô cũng không mấy làm lạ với hành động của Viễn Viễn lần này. 

Hai người lại tiếp tục tám chuyện, cho đến khi điện thoại của Mộng Nhiên vang lên. Ái Duy lúc đó cũng đang nhìn đối diện, nên vô tình thấy tên người gọi là Đình Đình. 

Đình Đình à, cậu đón Giao nhi rồi sao. Cảm ơn cậu nhiều nha, để tớ nhắn địa chỉ cho cậu. 

Aiza, bé con lại làm phiền Đình Đình thúc thúc nữa rồi, lần sau không được như vậy nữa biết không hả?" 

Mộng Nhiên tắt máy, sau đó nhắn tin địa chỉ cho Cẩn Đình. Xong việc cô lại giải thích với Ái Duy, cô cũng kể con nhóc nhà mình suốt ngày cứ muốn gặp Đình Đình, không có Đình Đình là không chịu ăn không chịu ngủ, dỗ mãi mới được. Cô còn nói Ái Duy sau này cậu có con sẽ hiểu, nuôi một đứa bé thật sự rất vất vả. 

Lê Ái Duy chỉ cười trừ. 

Đình Đình. 

Có con sao. 

Ừ thì. Cô cũng có con rồi. Tận 2 đứa. 

Hai người lại vừa nói chuyện vừa ngắm nhìn đường xá. Mộng Nhiên lúc này chợt nhớ ra, cô liền vui vẻ nói với Lê Ái Duy 

- Mộng Nhiên: " Duy Duy, cuối tuần này mọi người tổ chức họp lớp. Cậu có muốn đi cùng với tớ không. Để tớ báo danh giúp cậu nè." 

- Ái Duy : " Tớ á, mọi người chắc quên tớ rồi." 

- Mộng Nhiên : " Không đâu không đâu, cậu không biết cậu bây giờ nổi tiếng như thế nào đâu. INet của tớ cũng chỉ có hơn 200 ngàn người theo dõi, trong khi tớ đã dùng được gần 5 năm rồi. Cậu chỉ dùng 2 tháng mà được một nữa của tớ, nên là Duy Duy à, cậu là một hiện tượng đó. 

Với cả, mọi người trong nhóm ai cũng kêu tớ rủ cậu đi chung nè. Mọi người cũng muốn gặp gỡ nữ idol Duy Duy của chúng ta." 

Mộng Nhiên rất hồn nhiên, cô vừa nói vừa cho Ái Duy đọc tin nhắn trong nhóm, đôi mắt sáng rực vô cùng hào hứng muốn cô đến buổi họp lớp cùng mình. 

Cô lại nhớ ra điều gì đó, nên mới nói với Lê Ái Duy : " Nè, tớ chợt nhớ ra một điều. Không phải hồi đi học cậu để ý Đình Đình sao. Lúc nãy cậu còn nói người cậu thích không thích cậu." 

Cô chọt chọt vào tay Lê Ái Duy, vui vẻ nói tiếp 

" Tớ đón đúng rồi phải không. Cậu đến họp lớp với tớ đi, tớ nhất định sẽ rủ được Đình Đình cùng tham gia. Đến lúc đó, tớ sẽ tạo điều kiện cho hai người. 

Để xem nào, Đình Đình mấy năm qua lúc rãnh thường qua nhà chơi với tớ và Giao nhi, cậu ấy không hề quan tâm đến cô gái nào khác. 

Cũng không có cô gái nào dám đến gần cậu ấy. Đôi khi tớ còn nghĩ, có phải cậu ấy thích con trai không nữa đó. Cơ mà chỉ dám hỏi Khiết, chứ tớ cũng ngại hỏi cậu ấy låm, hehe. 

Nên là cậu đồng ý đi với tớ nha." 

Vừa nói hết câu điện thoại của Mộng Nhiên lại vang lên, Lê Ái Duy cũng thuận mắt nhìn ra bên ngoài, một chiếc siêu xe màu đen đậu trước cửa quán cà phê. Không cần nhìn cũng có thể biết là xe của ai. 

Mộng Nhiên bảo muốn đưa cô về nhà, nhưng Ái Duy đã từ chối. Hôm nay cô không muốn gặp mặt Cẩn Đình. Nói đúng hơn là, cô không muốn nhìn thấy cảnh Cẩn Đình và mẹ con Mộng Nhiên vui vẻ hoà hợp bên nhau. 

Lê Ái Duy bảo muốn vào trung tâm thương mại mua ít đồ rồi sẽ về sau. Còn chuyện họp lớp cô sẽ suy nghĩ rồi nhắn tin lại sau nên Mộng Nhiên mới an tâm mà ra về. 

Cô vẫn ngồi bên chiếc bàn cạnh cửa sổ sát đất, vẫy tay chào Mộng Nhiên đang ngồi trong xe, vui vẻ vẫy tay chào tạm biệt mình. 

Cô cũng thấy Cẩn Đình nhìn về phía mình. Lê Ái Duy gật đầu chào anh. Chiếc siêu xe rất nhanh hoà vào phố xá tấp nập. 

eyJpdiI6Ik5nY0Jra1V0enBnNkJ2UGQ3czVSQUE9PSIsInZhbHVlIjoiVWdiNlVDSUVaTGFmcXZTbWczcUJvS3NVSStBUEVpR0k5QXk1T0VHeUxFN1gyamZDbHI3c2xvakdxQXRtRjVIMENHQmZYYU5NNWtZeDVOcHNvak1tdFE9PSIsIm1hYyI6IjU3OGNiMDdjNThiNGU0MDAzNDlkNTBmNTA0M2ZkMzFjZmU0ZDE2MWU4NTI3ODIyY2M4YTkxNzFiNGY3NWIzYmYifQ==
eyJpdiI6Ik5XVFFhdEh6MmdXTU1qdmRtQ1MxcEE9PSIsInZhbHVlIjoiSm9kQnpCVGVsZkc1V1VPMWVXYUZMckMwOW41bDlaMFVTdXNoXC9PVDNHRnFQUHpNaGVSYjdmRXJpcklSYlJzQzN6ZjVjeU9iejhGVXhwQWZQTTVvZ214a21udFZYUGdNelp5UXZpUkVPakJjUzNVUllcL2ZoUFlFWnJvSUNGbFByRzN0NnRVeUV6Q1NpZkFNU3RXaXpCSTF5QXJtSkVwMDRkclZcL3JaWVpKQVhUdURaNVlKT0tpRHJlSXN3VGY4TFFJQm8yQzdUalJROGxpYWhZNGRPbVplZWpueFNhZWJweDNHRVB0SDhOQUtIR1lGNkhRRWdhTkp6K2JmN1dsbVo5b1ZMQ0dSYnZKRkljdTJXeVRTK1pmZFBDUjk1MktWemRNOVZNa2pBZGE4Ykk9IiwibWFjIjoiYTEwNGJjMDhkYmEzYTk1OGE4OGQ3ZWUyNjg5NjZiMzlhZTFmMWY0NTg2ZjFjYWEwZDJjM2RhZDllNGU0ZGUxMyJ9

Người lái xe trung niên nhìn cô qua kính chiếu hậu, một cô bé xinh đẹp có đôi mắt chất chứa ngàn nỗi buồn, ông thở dài nghĩ: người trẻ tuổi bây giờ yêu đương sớm rồi tình cũng sớm tan.

Ads
';
Advertisement