"Vận mệnh quốc gia ư?" Lục Kính Sơn sửng sốt: "Ông Bando, quá lời rồi chăng?"
Bando Shuichi lắc đầu: "Tôi không hề nói quá, ông là bạn tôi, sao tôi có thể gạt ông được."
"Nếu như ông nói, không lẽ những gì Chisana nói là sự thật, việc này thật sự là quyết định của quốc hội Đông Doanh?"
"Chisana cũng chỉ là một vai hề mà thôi." Có vẻ như Bando Shuichi rất xem thường tên sứ giả cao ngạo kia.
“Ông Bando cứ đùa, đã liên quan đến vận mệnh quốc gia, quốc hội Đông Doanh sao có thể đưa tên hề đó tới bàn chuyện với tôi được?”
“Đứng sau Chisana là tập đoàn Kyosei, mà người đứng sau tập đoàn Kyosei là gia tộc Mitarai.”
“Mitarai…”
Bando Shuichi gật đầu: “Phải, ông Lục tung hoành khắp phương trời nhiều năm, hẳn là biết tới gia tộc này.”
“Đâu chỉ là biết!” Lục Kính Sơn nghiến răng: “Năm đó chiến tranh nổi lên ở Hoa Hạ, tôi và bọn họ chạm mặt nhau không chỉ một lần, không biết đã có bao nhiêu võ lâm cao thủ Trung Nguyên và cao thủ Huyền Môn chết dưới tay bọn họ”.
Bando Shuichi vô cảm đáp: “Từ xưa Mitarai đã là gia tộc kiếm đạo bảo vệ hoàng gia, sau này thế lực quân đội phát triển mạnh, khi ấy tộc trưởng Mitarai Kura dựa vào quân đội, nắm bắt thời cơ vùng lên, đưa gia tộc bước ra ánh sáng, thành lãnh tụ của giới võ sĩ đạo Đông Doanh, Mitarai Kura tu luyện cả ninja và kiếm đạo, trở thành cao thủ hàng đầu, xưng danh Vô địch Shouwa.”
“Hừ, vô địch chó gì!” Lục Kính Sơn bất bình: “Trận chiến Hoa Sơn không phải vẫn bị tu sĩ Hoa Hạ làm gỏi sao?”
“Không, ông ta không hề chết.” Bando Shuichi nói.
“Sao cơ?” Lục Kính Sơn suýt bật dậy: “Lão già đó vẫn chưa chết ư?”
“Chưa, nhưng bị trọng thương, chiến bại bèn đưa quân về Đông Doanh, gia tộc Mitarai vẫn là người bảo vệ hoàng gia, còn là Đệ nhất thế gia giới võ sĩ đạo Đông Doanh, đứng sau Chisana chính là bọn họ.”
“Hừ!” Lục Kính Sơn cười khẩy: “Thế thì sao? Tôi chưa biết lão già đó còn sống tôi còn bỏ qua, biết ông ta vẫn còn sống, ông ta không đến tìm tôi, tôi đang định đi tìm ông ta đây này! Hừ, ông ta không chết, các anh hùng chết không nhắm mắt!”
Bando Shuichi im lặng một lúc, sau đó đáp: “Mitarashi Kura bây giờ già yếu bệnh tật không đáng nhắc đến, nhưng ông ta có một đứa em trai, tên là Mitarashi Jange.”
“Bọn họ là anh em cùng cha khác mẹ, tính cách cũng khác nhau. Mitarashi Kura thiện chiến, tham quyền thế, còn em trai của ông ta Mitarashi Jange lại sống đạm bạc, chỉ si mê kiếm đạo, gia tộc Mitarai tu luyện song song kiếm đạo và ninja. Jange từng nói, đời người ngắn ngủi, dốc hết sức có khi chưa đạt được một, huống chi là hai? Trận chiến trăm năm trước, gia tộc Mitarai gần như dốc toàn lực, duy có Mitarai Jange ở lại, đóng cửa tự bế, cuối cùng tự sáng tạo ra tâm pháp và kiếm thuật thuộc về riêng mình.”
Bando Shuichi nhắm mắt, như thể nhớ lại chuyện gì đáng sợ lắm, rồi lại thở dài.
“Dao Vô Niệm của ông ta, thật sự quá đáng sợ!”
Lục Kính Sơn nhíu mày.
Ông ta biết rõ thực lực của Bando Shuichi, trăm năm trước đã bước vào cảnh giới Thiên Nhẫn, trăm năm nay, Bando một mực tìm kiếm dị thú trên biển, đội gió đạp sóng tương đương với việc luôn khổ luyện không ngừng, cảnh giới nhìn có vẻ không tăng nhanh nhưng thực lực bên trong đã đạt tới mức thâm sâu, vô cùng đáng sợ.
Nếu Bando Shuichi đã nói là đáng sợ, vậy chắc chắn là đáng sợ thật.
“Ý ông là, Mitarai Jange sẽ ra tay ư?”
“Với tính cách của ông ta, có lẽ ông ta sẽ không quan tâm chuyện này, nhưng chuyện lần này lại liên quan đến vận mệnh quốc gia, thân là người bảo vệ hoàng thất, ông ta sẽ không cãi lại lệnh của hoàng đế.”
“Ông Bando, ông nhiều lần nhắc đến vận mệnh quốc gia, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất