Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 Đại Ninh đẩy anh ra.  

 

 

Đồng hồ sinh học của bé con có quy luật hơn nhiều so với cô, lúc này đã nằm trong nôi mút ngón tay nhìn mẹ, mắt đen lúng liếng khẽ chớp, bàn chân nhỏ còn đang đạp.  

 

Trông thấy Đại Ninh lại gần, bé con vui mừng khoa tay múa chân.  

 

Đại Ninh không cho nó mút ngón tay, bé là nhóc con không có tính tình thất thường, điểm ấy không giống với Đại Ninh.  

 

Bởi vì buổi sáng tên kia không kìm lòng được mà hôn cho nên lần đầu tiên Đại Ninh cảm nhận được sự nguy hiểm.  

 

Cô bắt đầu tỉnh táo, phải chăng sự quen thuộc của Triệu Dữ đã xâm chiếm vào cuộc sống của cô? Bình tĩnh xem xét lại, bởi vì cuộc hơn nhân thất bại của bố mẹ, cô cả cũng không trông đợi vào tình yêu và hôn nhân trên đời.  

 

Trong khoảng thời gian này, con trai đã dần dần quen thuộc với người bố Triệu Dữ này, thi thoảng còn thoải mái nằm phun bong bóng trong ngực anh.  

 

Cái này khiến lòng cô cả cảm thấy chua xót, tại sao mà cô lại sinh ra đứa ngốc vậy chứ, tại sao lại muốn thân thiết với một người xấu?  

 

Người đó vẫn là chủ nợ của mẹ con bọn họ đấy, rốt cuộc oắt con có nhận thức được không hả?  

 

Bởi vì sợ con trai bị cướp đi, cuối cùng Đại Ninh cũng cảm thấy hơi nguy hiểm, định ly gián quan hệ bố con bọn họ một chút.  

 

Triệu Dữ nhìn ra điều gì đó, trong lòng buồn cười, cũng bày trò theo cô. Lúc cô cả không cho phép anh đến gần mẹ con bọn họ, anh sẽ đi xem giấy tờ ở phòng sách bên cạnh.  

 

Đến giai đoạn bé con tập đi, ban ngày dùng xe tập đi, nhóc con có thể tự mơ màng đi hồi lâu. Đến ban đêm, sức lực của bé vẫn còn dồi dào, không muốn tập theo xe, bèn bò qua bò lại trên giường Triệu Dữ.  

 

Đại Ninh cho nó sống tự do, thích đi hay bò đều không có ý kiến.  

 

Bé con lớn hơn một chút, Đại Ninh lập tức cảm thấy ngày tháng tiếp theo hơi mệt mỏi. Hơn nữa bởi vì nghĩ Triệu Dữ rất xấu xa cho nên dạo này cô chịu khó như chú ong mật nhỏ, nhưng cô yếu ớt đã quen, mới đặt con trai vào nôi, cô đã mệt mỏi nằm ngủ thiếp đi trên ghế sô pha.  

 

Triệu Dữ vừa cúi đầu đã nhìn thấy một nhan sắc như hoa.  

 

Dưới ánh sáng vàng ấm, cô xinh đẹp đến mức khó tin, có lẽ vì rời xa Thanh Đoàn, cơ thể của cô như nụ hoa dần nở rộ, bớt đi mấy phần ngây thơ, thêm vào chút xinh đẹp mỹ lệ khiến người khác kinh ngạc.  

 

Thật ra Triệu Dữ còn nhớ rõ năm ấy, ở sân phơi lúa, cô cả thướt tha đi tới.  

 

Lúc ấy toàn bộ nam nữ ở thôn Hạnh Hoa đều sững sờ theo bước chân của cô, nhìn theo chằm chằm.  

 

Triệu Dữ ngồi dưới đất trong sân, trên người nhễ nhại mồ hôi, ánh mắt của anh bình thản, trong lòng dự đoán chuyện cô sắp làm. Cũng không thể không phủ nhận, Đại Ninh là sự nhận biết đầu tiên của anh về cái đẹp.  

 

Mặc dù khi đó anh cũng không cảm thấy đóa hoa yếu ớt, đáng yêu này sẽ thuộc về mình.  

 

Anh cũng không biết, sau này mình sẽ yêu người phụ nữ này hơn nữa.  

 

Thời điểm Triệu Dữ kịp phản ứng, ngón tay đã nhẹ nhàng chạm vào gương mặt của cô.  

 

Thật sự mà nói, tính cách của cô cả cũng không tốt đến thế. Nhưng không phải bởi vì cô xinh đẹp nên Triệu Dữ mới thích cô. Từ rất lâu trước đây, anh đã hiểu rất rõ, dù có một ngày dung nhan cô úa tàn, tính tình kiêu căng, nhưng bất cứ lúc nào, chỉ cần anh nhìn thấy cô, anh sẽ cảm thấy trong lòng dịu dàng vô cùng, hạnh phúc không tưởng nổi.  

 

Anh nhẹ nhàng ôm lấy cô, đưa cô lên giường ngủ.  

 

Trong phòng không bật đèn, anh sợ cô tỉnh lại nên không bật lên, không ngờ như vậy lại làm hỏng chuyện.  

 

Cô cả chăm con không có thói quen sắp xếp đồ đạc, trên mặt đất toàn là đồ chơi của con anh. Triệu Dữ đạp lên, dưới chân trượt đi, anh vô ý thức bảo vệ người trong ngực.  

 

Đại Ninh bị bừng tỉnh, mở to mắt đã nhìn thấy mình nằm trong lòng Triệu Dữ.  

 

Mọi người đều biết, cô đã quen nghĩ xấu cho người khác.  

 

Chuyện hôn trộm mấy ngày trước, cô lờ mờ cảm thấy có thứ gì đó cứng cứng chọc vào mình.  

 

Đôi chân thon dài của anh hơi tách ra, tay còn đặt trên lưng cô.  

 

Trong phòng không ánh sáng, ngoài cửa sổ lại thấp thoáng ánh đèn ngoài biệt thự.  

 

Cô cả không quá tỉnh táo, tay sờ xuống dưới xem đó là cái gì. Cơ thể Triệu Dữ cứng đờ, hầu kết lăn lăn.  

 

Ánh mắt mơ màng của cô tỉnh táo lại, sau đó không hề do dự, tát thẳng lên mặt Triệu Dữ một cái.  

 

"Đồ khốn nạn!" Tức chết cô rồi, vậy mà dám thừa cơ lúc cô ngủ để làm chuyện này.  

 

Chút sức này của cô đánh vào mặt cũng không đau, đầu Triệu Dữ đầu cũng không nghiêng đi, nắm chặt cổ tay cô: "Em nghe anh giải thích."  

 

Trên miệng anh nói muốn giải thích nhưng người bạn nhỏ phía dưới lại lớn hơn một chút.  

 

Cách quần áo mùa hè mỏng manh, Đại Ninh hoàn toàn có thể cảm nhận được thứ đó cực nóng.  

 

Tình huống như thế này khiến Triệu Dữ xấu hổ.  

 

Anh là đàn ông bình thường, người yêu nũng nịu trong ngực, không phải tính tình anh lạnh nhạt là có thể khống chế được.  

eyJpdiI6IjF2TFh4aTNtS2ZUTjhPTFhLMU9NZ1E9PSIsInZhbHVlIjoieGxsNTg3bVwvTDIxS2VlUFVyNmdFdmUrNWlKQmVyNnFRM29lWVE1NXF2aXd1clQraHlMd1NXRFdaQ0FndXpPSEYiLCJtYWMiOiI3Y2I0ZTNhZGFjODc4OGNlOTEwMzlmYmY3ODZlODg3ZDM1ZGQxZTU2MGFlMTM3YTU2ZWRiNzg5ZDQyZGFlZTM5In0=
eyJpdiI6IitGY1VVcjNscmFtanM4ZWtaRDRGb0E9PSIsInZhbHVlIjoiOVFcL2RaOVQweVdtK29nVU9NN2dScUxMYWhSdk51TlloNjRvZUJlQlBBTW16cTZHRHhWeTVaUndJZkc4RThqYmppVktyYmx1a2o4XC8zQmtRY0hUbGVSYkRoWk1NUHk4VHZscG1EbGJcL1d6MVpOZFF3SEFmdFZkR3JsZjYzZjhydEdQQWJ3KzE5Y0RXNzNkeHFKdTgxcVhZemFkcDN0U3pMUVJDXC95N1Mwd3QzT0R6clo0V3cyV01Zc2JBWm5XaWM5dCIsIm1hYyI6Ijc0MmMyMzg1MzIxMjk4MzdiYTA2NzUxZmU1NDhmZTk4M2RlN2ZjYjM3MTYyNmQ2Y2M4OGM2MGY3ZmI1NTA1MDMifQ==

Ads
';
Advertisement