Đại Ninh lặng lẽ quay đầu nhìn thử, một bầy côn trùng độc lớn trông giống như ong độc, từng con lớn gấp đôi móng tay, khi bọn chúng bay qua, một gốc cây cao lớn bị gặm nhấm sạch sẽ trong chớp mắt.
Cô tê cả da đầu, nắm chặt cổ Thời Mộ Dương: "Chạy mau, bọn chúng sắp đuổi kịp rồi."
Hai cái chân sao có thể so sánh được với bay trên trời.
Tròng mắt Thời Mộ Dương hơi híp lại, kéo cô ra khỏi người mình.
"... !" Đại Ninh lập tức hiểu ra tên khốn kia quyết định vứt cô cho lũ côn trùng độc này, để một mình anh ta chạy trốn.
Cô nghiến răng nanh, khá lắm Thời Mộ Dương! Cô còn chưa bắt anh ta làm lá chắn đâu, đừng hòng chạy!
Trong giây lát bị anh ta kéo xuống kia, Đại Ninh bỗng nhiên vọt về phía anh ta. Anh đi chết đi!
Thời Mộ Dương cũng không hiểu nhóc con yếu ớt này lấy đâu ra sức mạnh lớn như vậy, anh ta giữ chặt cổ tay đối phương, cả hai cùng nhau lăn xuống con dốc đứng.
Ong độc đuổi tới sườn dốc thì mất dấu người, bay về hướng khác.
Thời Mộ Dương và Đại Ninh cùng nhau lăn xuống.
Thật vất vả mới dừng lại được, Thời Mộ Dương hoa mắt chóng mặt, trong lòng nảy sinh ác độc, vươn tay muốn bóp lấy cổ đối phương!
Nhóc con chết tiệt, thật là to gan!
Kết quả vừa giơ tay lên, anh ta phát hiện ngón tay mình trắng nõn nhỏ nhắn, yếu đuối bất lực, đã vậy, con mẹ nó anh ta còn không bóp được cổ của đối phương.
Từ lúc nào cổ của Kỷ Đại Ninh lại trở nên thô to như vậy!
Trong lòng Thời Mộ Dương đột nhiên dâng lên một linh cảm không lành, mãi đến khi người nằm bên cạnh dùng giọng nói nam tính kêu một tiếng "Đau ~" đầy nũng nịu, sắc mặt anh ta lập tức trở nên đen thui.
Thời Mộ Dương bắt lấy cằm đối phương.
Đập vào tầm mắt rõ ràng là khuôn mặt của anh ta. Hơn nữa trong mắt đối phương, anh ta nhìn thấy rõ ràng dáng vẻ hiện tại của mình——
Khuôn mặt lớn chừng bàn tay, đôi mắt đen lúng liếng, mái tóc xoăn rối bời như một con búp bê bẩn thỉu.
Chỉ có điều giờ phút này ánh mắt con "búp bê" hung ác tàn bạo như muốn ăn thịt người.
Bọn họ đã hoán đổi thân xác!
Đại Ninh ngơ ngác nhìn một hồi mới kịp phản ứng. Biết Thanh Đoàn đã đồng ý giao dịch, trong lòng cô cười to, học giọng điệu của Thời Mộ Dương, thương hại nói: "Bảo bối Dương, nghĩ thoáng chút, trinh tiết không là gì hết. Nếu bây giờ anh đồng ý, có thể thành lập... Ừm... Rất nhiều rất nhiều đội quân luôn đấy!"
Tác giả có lời muốn nói: Loli "chim lớn" Kỷ Đại Ninh: Được đấy, cảm giác cũng không tệ lắm!
Bây giờ để xem ai khóc.
Đời này sắc mặt Thời Mộ Dương chưa từng khó coi như vậy.
Anh ta là người tàn bạo, đồng thời cũng cực kỳ tự đại. Một phút trước đó, anh ta vẫn còn trung thành với chủ nghĩa duy vật, ủng hộ khoa học, khịt mũi coi thường mấy chuyện mê tín dị đoan.
Thế nhưng vả mặt đến bất ngờ không kịp chuẩn bị, lúc anh ta từ dưới đất đứng lên, cảm thấy hai cái chân non mịn của mình mềm như sợi mì.
Cái này mẹ nó coi như xong, nhưng còn thứ đồ chơi nặng trĩu trước ngực! Anh ta chỉ cần cử động nhẹ một cái là có thể cảm giác được bọn chúng khẽ run.
Cái thân thể xinh đẹp trông thì ngon mà không dùng được này khiến anh ta muốn giết người.
Anh ta âm trầm nhìn Đại Ninh.
Bên phía Đại Ninh thì cảm thấy vô cùng hài lòng khi sử dụng thân thể của Thời Mộ Dương. Cô sờ lên bụng: "A, còn có cơ bụng nữa này."
Mẹ nó! Không chỉ có cơ bụng, còn có đôi chân dài và cú đấm có thể đánh chết ba người của cô!
"Kỷ Đại Ninh! Cô đã làm gì!"
Đại Ninh vô tội chớp mắt mấy cái: "Người ta có làm gì đâu chứ. Có thể nguyện vọng muốn thành lập quân đội của chú nhỏ quá mãnh liệt, ông trời cũng không nhìn nổi nữa, quyết định tác thành cho anh."
"Câm miệng, không được phép dùng giọng điệu buồn nôn như vậy nói chuyện trong thân thể ông đây."
Mặc dù tướng mạo Thời Mộ Dương thiên về nữ tính, lại còn lười, nhưng anh ta thật sự là một người đàn ông cao mét tám.
Giờ đây, giọng điệu "người đàn ông" này vừa yêu kiều vừa mềm mại, còn mẹ nó nháy mắt! Không khác gì một tên ẻo lả!
Sắc mặt Thời Mộ Dương âm trầm, bắt lấy cánh tay cô, cố gắng đung đưa hòng hoán đổi lại như cũ.
Thế nhưng đối phương vẫn lù lù bất động, còn bĩu môi, dùng một bàn tay tách tay anh ta ra.
Hiện tại thân thể Thời Mộ Dương yếu ớt, trong chớp mắt đã ngã thụp xuống.
Đại Ninh ngạc nhiên quay sang nhìn: "Oa, tôi thật là lợi hại!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất