Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

Chờ sau khi cô ăn trọc cái cây này xong, trở về chỗ nói: "Còn có vị khoai tây chiên."  

             Thanh Đoàn có thể nói cái gì được nữa? Nó khẩn trương nhìn Đại Ninh, sợ cô trúng độc bỏ mình.  

             *  

             "Mày có chắc là Thiên Nhật Bạch sinh trưởng ở chỗ này không?"  

             "Đương nhiên, bọn mày nhớ mở to mắt mà nhìn, nếu thấy bông hoa nào màu trắng thì qua nhìn thử xem."  

             Mấy người đàn ông cẩn thận từng li từng tí tiến lên. Ai cũng biết nơi này là tít ngoài rìa đảo Bắc, ngay chỗ ven biển.  

             Dưới mặt đất có côn trùng độc vùi mình trong cát, chỉ cần hơi không chú ý một tí sẽ lập tức bị côn trùng chui thẳng từ lòng bàn chân lên đại não.  

             Hình dáng bọn chúng giống như mấy loài giáp xác, một đống lớn lít nha lít nhít, sau khi dính phải thì có chạy cũng không thoát nổi.   

             Côn trùng độc canh giữ cây Thiên Nhật Bạch, không cho người ta hái chúng.  

             Nếu như không phải cái vị kia của đảo Bắc treo giải thưởng vô cùng lớn, những người này cũng không muốn mạo hiểm tới một nơi như vậy.  

             Nghe nói hai ngày nay, những người đến đây hái Thiên Nhật Bạch chưa một ai trở về.  

             Trong rừng đến cả một con chim cũng không có, có người phun một ngụm nước bọt, mắng: "Nói đến chuyện này, cái tên Thời Mộ Dương của đảo Bắc cũng quá tàn nhẫn, còn suýt giết sạch cả đám người Hướng Tuyết Phong. Dù sao người ta cũng là đại ca đảo Nam, sao có thể không liều chết phản kháng?"  

             Đồng bọn vội vàng xuỵt một cái: "Mày còn dám nói Thời Mộ Dương? Không muốn sống nữa à?"  

             Thời Mộ Dương nổi tiếng là bạo quân có thù tất báo, tính tình thất thường, ai dám nói xấu trước mặt anh ta?  

             Lại nói tiếp, lần treo thưởng này chính là do Thời Mộ Dương phát ra.  

             Nghe nói hai tháng trước, Thời Mộ Dương cướp một cô gái từ chỗ Hướng Tuyết Phong, Hướng Tuyết Phong bị mất một cánh tay, thuộc hạ chết mất bảy tám phần.  

             Vài ngày trước, Hướng Tuyết Phong dẫn người đến đánh lén báo thù. Tên này cũng đủ ác, được ăn cả ngã về không, bôi độc khắp người.  

             Thời Mộ Dương sai người chặt người đó cho con trăn khổng lồ của mình ăn, không ngờ con trăn khổng lồ kia ăn xong, suýt chút nữa bị trúng độc chết.  

             Nghe nói người phụ nữ cướp được kia cũng bị thương vì bảo vệ Thời Mộ Dương. Hiện tại thứ duy nhất có thể giải độc cho con trăn khổng lồ và người phụ nữ kia chính là Thiên Nhật Bạch.  

             Một tên mập cất lời: "Sức hấp dẫn của đại ca Thời đúng là không nhỏ, phụ nữ nào cũng sẵn lòng cản dao cho anh ta. Mẹ nó, từ ngày đến cái hòn đảo nát này, đến cả tay con gái ông đây cũng không được sờ, cái thứ Thiên Nhật Bạch này..."  

             Lời nói của tên mập còn chưa dứt thì đã bị người chọc chọc cánh tay.  

             Tất cả mọi người im lặng, ngơ ngác nhìn chằm chằm phía trước.  

             Không biết là tên nào dẫn đầu nuốt nước miếng cái ực.  

             "Ông đây không bị hoa mắt chứ?"  

             Có một thiếu nữ mặc sườn xám đang ngồi trên tảng đá cách bọn họ không xa.  

             Cô ôm một quả dừa, nhìn bọn họ bằng đôi mắt ướt át, mắt to trừng mắt nhỏ.  

             "Bảo bối... Mẹ nó quá đẹp."  

             Gần như tất cả mọi người đều nghĩ như vậy.  

             Cho dù thiếu nữ thoạt nhìn có chút chật vật, nhưng khuôn mặt cô non mềm, đôi mắt vừa to tròn vừa trong trẻo, bờ môi đỏ hồng. Tuyệt vời nhất chính là bộ sườn xám trên người khiến người ta vừa liếc mắt một cái đã nhìn ra thân hình ngực lớn mông vểnh của cô.  

             Trông thấy cô, không ai còn tâm tư nghĩ đến Thiên Nhật Bạch quỷ quái gì đó.  

             Mẹ nó có thể đè cô em này một lần thì bị chém chết cũng đáng!  

             Đại Ninh vừa trông thấy bọn họ thì biết là không tốt.  

             Cô còn chưa gặp được Thời Mộ Dương thì đã đụng phải một đám đàn ông man rợ quần áo không che nổi mông, mắt tỏa ra ánh sáng xanh.  

             Cô cúi đầu nhìn bàn chân trắng nõn của mình, biết mình không thể chạy thoát khỏi bọn họ, không nhịn được cau mày.  

             "Bố mày đè trước, chút nữa về tất cả của cải của tao đều cho bọn mày hết."  

             "Cút, ai thèm của cải nhà mày! Tao trước."  

             "Đè cô gái nhỏ mềm mại này lại, đừng để cô ấy chạy..."  

             Tất cả mọi người gần như là tranh nhau chen lên trước.  

             Con ngươi Đại Ninh đảo một vòng, cô ngồi trên tảng đá, nhẹ nhàng đung đưa bắp chân, nghiêng đầu cười một tiếng.  

             Cho dù chỉ là một bộ thi thể, e là đám người này cũng phải tranh nhau phát điên, huống chi là người sống sờ sờ, còn cười đẹp như vậy.  

             Bọn đàn ông này đã mấy năm chưa chạm qua phụ nữ, có người si ngốc nhìn cô, phía dưới suýt chút nữa đầu hàng tại chỗ.  

             "Tôi bị bệnh, nếu như các anh đều ăn hiếp tôi, tôi nhất định sẽ chết. Như vậy đi, tôi chọn một người làm người đàn ông của tôi có được không? Anh ta có thể độc chiếm tôi, tôi cũng có thể ở bên anh ta thật lâu nha."  

             Lời vừa nói ra, người đàn ông suýt nữa chạm vào bắp chân cô bị người hất văng.  

             Ánh mắt đám người lóe lên.  

             Đúng, người đẹp cực phẩm như thế, nếu mình giấu đi hưởng thụ thật lâu không phải tốt hơn sao? Nếu thật sự phải chia nhau, chỉ e người đẹp sẽ giống như mấy người phụ nữ trước đó, không sống quá ba ngày.  

             Đại Ninh vươn ngón tay ra, cười xấu xa: "Tôi chọn anh ta."  

             Cô chỉ về phía người đàn ông cao nhất, cường tráng nhất ở đây. Dường như người đàn ông kia không tin được còn có chuyện tốt như thế này, sửng sốt một giây rồi lập tức mừng tít mắt.  

             Nhưng anh ta còn chưa kịp phản ứng thì đồng bọn một bên đã đâm thẳng một dao xuyên qua ngực anh ta.  

             Người đàn ông trợn to hai mắt, máu tươi chảy ra khóe miệng.  

             Động tác này như một tín hiệu phát động, tất cả mọi người đều ra tay, điên cuồng công kích đồng bọn bên cạnh.  

             Có lẽ cũng có người kịp phản ứng, lúc này bọn họ không thể nội chiến, nhưng lại không chịu nổi người bên cạnh muốn giết mình, không thể làm gì khác hơn là bắt đầu ra tay chống cự.  

             Đại Ninh cũng không ngờ là hiệu quả lại tốt như vậy, cô vốn chỉ định đánh cược một lần. Nhưng hiển nhiên mấy tên đàn ông này đã đói khát đến điên rồi, dưới tình huống "chia của không đều" này, chuyện gì cũng làm được.  

             Trong lúc cô đang suy tính, chờ còn lại một hai người cuối cùng, cô phải làm sao để thoát thân thì dưới mặt đất đột nhiên vang lên tiếng sột soạt.  

             Thanh Đoàn vội vàng nói: "Đại Ninh, không tốt, có nguy hiểm!"  

             Máu tươi dẫn tới mấy thứ không tốt.  

             Đại Ninh gần như là theo bản năng dẫm lên trên tảng đá cao hơn. Quả nhiên một giây sau, dưới mặt đất chui ra vô số côn trùng độc giáp xác, đầu bọn chúng bén nhọn như mũi khoan, chui vào thân thể mấy người đàn ông.  

             Từng mảng lớn côn trùng lan ra, chưa đến hai phút, đám người này đã máu me đầm đìa, thậm chí có người cánh tay chỉ còn xương.  

             Cũng có người muốn chạy, thế nhưng tốc độ của côn trùng nhanh hơn tốc độ của con người gấp mấy lần. Bọn họ còn chưa giơ chân thì đã bị cắn nuốt không còn một mảnh.  

             Đại Ninh che miệng, chôn mặt trong đầu gối, không dám nhìn một màn này.  

             Khung cảnh này dọa toàn thân Thanh Đoàn run lẩy bẩy, nếu như, nếu như lát nữa những côn trùng này không buông tha cho Đại Ninh, nó sẽ liều mạng với bọn chúng!  

             Đợi đến khi mấy tiếng kêu thảm thiết lắng xuống, trong không khí đột nhiên xuất hiện những mùi hương khác.   

             Xăng từ trên cây đổ xuống, một người đàn ông đi ủng da, lười nhác quăng một que diêm xuống.  

             Khoảnh khắc ngọn lửa lớn bùng lên, côn trùng độc bị đốt nổ lốp bốp.  

             Đại Ninh ngẩng đầu, trông thấy một người đàn ông dung mạo nữ tính đang đứng trên cây.  

eyJpdiI6Ind2djlHdUZjNEJtajdRZWg2a0t2dlE9PSIsInZhbHVlIjoiNG1pd2ZxVWxaOWNkeGloZEtPZHZcL0ZONmdCdXIxY0RsSDE2XC92a1wvUWJVUDNQaEcyTFl5ampMdmxWdzcxdmNzU3VcL0tKS2F2aGErT2hSRG85S01VU0dTSCtFQlVlOHd2RXh2c1cwV1lcL3lJczNxcGZjZUVKSGxSSE12R21kaUxRZHkyNGRKbGJBWjF4eE1VTnBlTWF0TUsydXpvMzA3NFBqSVRrYitZN2pvUVFsV09UMXR1Nk1LMllWeW8yN0tNMGJKU0pcL3NZVGpXYXhLV3pwMkt1MWgxa3h2ZTgrNGV1MDYzd0dpWm5NZWIxSHhYRUZNYjNcL1BTaEpjVnZZWDlIK1RSY2dmTzVkRHpjR216WFBuczZpUDlyZW9RRWVLY2NOWjJETld0NXd4TUxpMkIrcElSc0V0MnlkeVdRUHV6TjBEanNOYlo1akpJMnpMekxlNTNEd2FnT0M3bkhuR2J2NFVYRStKbmYrTmpnU3VvOWNyYkdscGwrWFczd2FxRG92ZlErbm94REx2dFk3bm1SSFlUZWxKaUVIQmpNeFNCVlVLV0xRS3lHTHF6MXNGVUxoMVhLck9hZGlJMGVPdzVWWFp0UW5wclo3V3dLUE5LWjJlYU9GaTdJbXIwR1d3YjhxTXZOekxtWWp0WHlKZ214R0p0aGZIVFNVT2h2dVpJa2pTMFpvczZiQm02eTArQmlQaDFhVXpndEdlZlk3NjI4SXU0T2xKWmM2VHF1Z2paQkNic3MwWUsxSmRrYXJYZFcycCIsIm1hYyI6IjcwOGU0OGVmYjQ4NjAzODBiNTY1ODFmODE1MDI0MjhjYjg4ZTFlYWYwYzVmMDFjODYzZjUwMWM0NzU2ZjY0ZTMifQ==
eyJpdiI6IlNXUUVCZzhwV25pdEpwZ1A5aHZDNXc9PSIsInZhbHVlIjoiN1h0cXJIOEgydmFNYjhVb0xsSklocksrUHhTZWZiaDBNU0RJS2JBVUgxTE9YXC9sV3RDZ09nRUhxakJFaHg0aVZWY2VFY3hLWWhZd3dDK2lVWlB3RkxkM1RjVytPMGx4d0ZVeGgzTmt3em9QU2Q1alR6R3BkcmZpUCtISlUxbXRaUGM2YXRabWZ2aUs3Q2dsdmxWVmd0Y2FwSjhXcnNwXC9CdzVyS3M2Q0dnMEhBXC9pXC9jcCt1VmRORVdkTHNwV1BEM0wzXC9PT2ZmTE1mN2JDYWpMWE5tdXpvSXA3dmFrUTBRRkdwSnpBMVU3M2NrTE11VVNBaVF2ZjBqdmh1VFNFbTNpdVE2Y1YySDdSRnF5RnVuanVEdndpRmJGSkFIUk93UFJQUmVaVmFuUDFqRjl4dzlWYzJpVXZDektrQWNySTVKMzgyclhWXC9oMlwveEF5dVhoRmt0UlwvQldlQ3M3aEx4dmlaOFNyU2FyMXpSekdqNURyVHBPZHF3K054VFFlYjNhald4NGFYTjRIaDRXQTg2cVMrSkxCb1l3enMyTjVkQ01vVmJCOGo4TDhPVTBMRlBSSXo2cmtTWERLRjk1MmJycmxoZ0RFbHNRSDhha1RoOVBINDVhWFZ1Y2tObG9HWGU5M1NtazRpYVE5Q2N6OD0iLCJtYWMiOiI2NWU5YTlkZWRlYmYzNWE5NTc2ZTRkOTI2YTdhNTAxYmNjNTE5NTczOWNiNjZkMjRmYWY2Y2M2NmU4N2Q5ZDVmIn0=

             "... !"

Ads
';
Advertisement