Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 

 Cô thích sự ngoan ngoãn dịu dàng này của Ngôn Cảnh, cánh tay mềm mại ôm sát cổ anh, tươi cười nói chuyện với anh, giọng điệu ngọt ngào dịu dàng hiếm có. Ngôn Cảnh đi mệt, cô thỉnh thoảng còn lau mồ hôi cho anh.  

 

Thật sự là cặn bã đến quang minh chính đại.  

 

Cô không sợ bị người ta vứt bỏ, cũng không sợ bị nghi ngờ chất vấn, cô bày hết xấu xa của mình ra bên ngoài, ngược lại người không bỏ được lại biến thành mấy đứa con của đạo trời.  

 

Thanh Đoàn đột nhiên nhớ tới một câu thơ.  

 

Vậy cuối cùng Trang Chu mơ bướm, là món quà hay là tai họa.  

 

Nó gần đây văn nghệ đến đáng sợ.  

 

Thanh Đoàn liếc mắt nhìn Ngôn Cảnh, phiền muộn nghĩ, giấc mộng của anh còn có thể kéo dài được bao lâu đây?  

 

*  

 

Ngày đính hôn gần đến, gương mặt Kỷ Điềm cũng chậm rãi khôi phục.  

 

Thật đúng là vận khí nữ chính, Đại Ninh nghĩ thầm, nếu như mình mặt mũi bầm dập lại còn ồn ào tự sát như vậy, chắc chắn sẽ bị hủy dung. Mà Kỷ Điềm thì vô cùng khoẻ mạnh, sau khi điều dưỡng tốt thì không khác gì một người chưa từng bị gì.  

 

Đây cũng là nguyên nhân vì sao Đại Ninh cực kỳ giả nhân giả nghĩa. Cô vừa xui xẻo vừa yếu ớt, không nỡ để mình xảy ra chuyện gì.  

 

Đại Ninh không tin Kỷ Điềm sẽ không gây chuyện, mấy ngày nay vẫn luôn đề phòng cô ta.  

 

Không ngờ Kỷ Điềm sống vô cùng an phận, ngay cả ra sức lấy lòng Kỷ Mặc Giác cũng không làm nữa, sống như một người trong suốt trong nhà họ Kỷ.  

 

Nhưng gần đây Kỷ Điềm có lặng lẽ đi ra ngoài hai lần.  

 

Đại Ninh thấp giọng nói: "Đi theo cô ta."  

 

Chạng vạng tối, người của Đại Ninh trở về thấp giọng thì thầm bên tai cô cái gì. Đại Ninh có chút kinh ngạc. Sau khi đảo mắt suy nghĩ một hồi, cô chỉ còn thiếu nước khen Kỷ Điềm làm tốt lắm!  

 

Kỷ Điềm mà không ra tay nghĩa là cô sẽ phải gả cho Ngôn Cảnh, vậy thì không vui nữa rồi.  

 

Nữ chính cho là mỗi lần cô ta đều có thể nguyên vẹn thoát thân sao? Lần này cô muốn cho Kỷ Điềm một bài học cả đời khó quên.  

 

Ngôn Cảnh cực kỳ để bụng chuyện đính hôn, mọi thứ đều tự tay làm. Đại Ninh cũng rất thích thú, không phải vì cái gì khác mà là vì muốn nhìn khuôn mặt đen thui của lão hồ ly Quan Tái Thường kia.  

 

Quan hệ đối lập của nhà họ Ngôn và nhà họ Kỷ đã duy trì nhiều năm, Quan Tái Thường không phải không có dã tâm, chỉ là so với Lâm Vận Như, tất cả những thứ này đều nhỏ bé không đáng kể.  

 

Hiện tại bởi vì cậu cả, ông ta cực kỳ cung kính với ma nữ nhà họ Kỷ kia, ngẫm lại cũng thật uất ức.  

 

Còn quá đáng hơn là, so với học tập kinh doanh, cậu Ngôn càng để bụng hơn đến chuyện mỗi ngày cô cả Kỷ ăn gì, có thể bị đau bụng không, có thể bị cảm mạo không.  

 

Quan Tái Thường: ...  

 

Trong lòng ông ta có một câu không biết có nên nói hay không.  

 

Cuối cùng Quan Tái Thường cũng hiểu được cảm giác đau khổ từ tận đáy lòng của những bề tôi bên người vua chúa.  

 

Lại qua thêm hai ngày, Đại Ninh bất ngờ nhận được lời mời của Chương Hữu Anh.  

 

Cô cảm thấy tò mò, đi đến nơi hẹn.  

 

Phong cách ăn mặc của Chương Hữu Anh vẫn thiên về trung tính như cũ. Sau khi thấy cô, trên mặt cô ấy lộ ra chút khó chịu xem thường, nhưng sâu trong mắt lại là vẻ hâm mộ khó mà che giấu.  

 

Con người vẫn luôn kỳ quái như thế, ai cũng hâm mộ những thứ mà mình không có.  

 

Chương Hữu Anh hâm mộ vẻ đẹp và sự mỏng manh yếu ớt của Đại Ninh, mà cô cả, cho dù ngoài miệng không nói, trong lòng cũng không thừa nhận, nhưng cô hâm mộ sự giản đơn, dũng cảm và trong sáng của Chương Hữu Anh.

"Cô tìm tôi có chuyện gì vậy?"  

 

"Tôi muốn nói với cô một chuyện liên quan tới Lệ Hỗ." Chương Hữu Anh siết chặt cái cốc: "Trạng thái hiện tại của cậu ấy không tốt lắm, tôi không biết giữa hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng nếu như được, cô có thể đi xem cậu ấy một chút không?"  

eyJpdiI6IlVPMCtCSmd3Q1lLK21JcFwvQlFURVdRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IkNwOVRJbDY3djBFXC8wQmxKQzdFbHVUWXNkeUhSV0VJd00wRTkrNjBHcFRwU3hSS3d4b0h6UTRuV3dweFZoTVpWIiwibWFjIjoiMmMzZjI4N2YzYTlhOWIwMzgzZWU2NDNmMTU1M2ZjOWM0ZmMyZjE4NzY1M2Q5YmI2YTNjNGE5MGFmYTgxMDE0NCJ9
eyJpdiI6Ik1HeG1sXC92QUhpYTBBZG4wODRFUDZnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Imt4NlNYK05OeU43RXlQOWdxRG1hUDQ1Vk4wUDB5Vk5qQTExaTlhN2xvYkEzZUZFa1AxVFVCRkJNNEQ0bVljSHRKMjVhU08zSGFabk5CQVpQSmJQbm9XWjdGRlwvRWRzZk9neEhEREg5VFFvb1FGckVKQWJcLzlDdTBnYjc3K09ETmxzOHUyR1EwS2d2QXp5VlNDNmFwYmwwUUxNajl4ZnY3eG84d2EzYXZGc2F3PSIsIm1hYyI6ImIwZjZkYzk5MDNjMmE5MmZiZTZlZTZiZmZlMjk2NzQ1MmRjMjE0MzZiMDc4M2MzNjNkNTg4NGFiOTNlMDQwMWUifQ==

Chương Hữu Anh mím chặt môi, có thể nhìn ra được cô ấy cũng phải hạ quyết tâm rất lớn mới có thể đồng ý đi làm loại chuyện mất mặt như vậy. Dù sao Đại Ninh cũng là tình địch của cô ấy, thật sự không có ai lại đi xin tình địch đến gặp người mình thích. 

Ads
';
Advertisement