Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

Quan Tái Thường có thể làm gì Ngôn Cảnh bây giờ? Đời này ông ta yêu Lâm Vận Như, vì bà xông pha khói lửa cũng không ngại. Dù Lâm Vận Như gả cho người khác, ông ta cũng giống con chó ngoan, trung thành canh giữ ở bên người bà, không chịu rời đi nửa bước.  

 

 

Lúc đứa con đầu lòng của Lâm Vận Như ra đời, trông thấy mặt mày đứa bé giống y như bà, ông ta suýt trào nước mắt.  

 

Lâm Vận Như yêu Ngôn Cảnh, cho nên ông ta cũng giống như một con chó dữ, bảo vệ cậu chủ nhỏ.  

 

Không ngờ sau đó cậu chủ nhỏ Ngôn Cảnh bị đối thủ ôm đi, một lần mất tích là hơn hai mươi năm. Tất cả mọi người của nhà họ Ngôn đều cho là Ngôn Cảnh chết rồi, Lâm Vận Như lấy nước mắt rửa mặt, cho dù sau này Ngôn Minh Khấu sinh ra cũng không thể xua tan bóng ma trong lòng bà.  

 

Hiện tại thật vất vả mới tìm thấy Ngôn Cảnh, Quan Tái Thường chỉ hận không thể xem anh là tròng mắt mà nhìn.  

 

Ánh mắt ông ta đảo qua ma nữ nhà họ Kỷ kia, nhắm mắt làm ngơ, đi ra ngoài gọi bác sĩ.  

 

Đi ngang qua Lý Minh và Trần Liên Tinh, Lý Minh bộ dạng đầy giận dữ, bất mãn anh Cảnh cứ vậy mà tha thứ cho Kỷ Đại Ninh.  

 

Mà Trần Liên Tinh thì lấy lòng nhìn Quan Tái Thường.  

 

Trong lòng Quan Tái Thường buồn cười. Ông ta đã sớm điều tra rõ ràng cả nhà Trần Liên Tinh. Cái cô Trần Liên Tinh này ngu xuẩn như heo, hết lần này tới lần khác còn một lòng thấy người sang bắt quàng làm họ.   

 

Đã từng ghét bỏ cậu Ngôn nhà bọn họ cà lăm, ngay cả trường học cũng không cho cậu Ngôn tới, mỗi tháng chỉ biết ngửa tay đòi tiền cậu Ngôn.  

 

Bây giờ biết được thân phận cậu Ngôn rồi thì tròng mắt chỉ hận không thể dính trên người Ngôn Cảnh, mấy ngày nay tìm đủ mọi cách lấy lòng. Nếu như không phải trên người Ngôn Cảnh còn có vết thương, phỏng chừng cô ta đã bò lên tận giường.  

 

Cũng không phải là Quan Tái Thường xem thường loại phụ nữ nịnh bợ này, chỉ có điều thủ đoạn của cô ta quá vụng về. Nếu cô ta có một chút xíu phần thắng trước Kỷ Đại Ninh, nói không chừng Quan Tái Thường còn ủng hộ cô ta.  

 

Thế nhưng so khuôn mặt, so tâm tư, cô ta làm sao có thể sánh được với đồ yêu tinh Kỷ Đại Ninh?  

 

Quan Tái Thường vừa đi, Trần Liên Tinh liền đi vào phòng bệnh, oán hận nhìn Đại Ninh, nói với Ngôn Cảnh: "Anh, anh cũng biết cô ta là ai, còn ôm cô ta làm gì, cô ta ác độc như vậy, chết một vạn lần cũng không đủ để bồi thường cho anh. Cũng chỉ có cô ta da mặt dày, còn dám trở về tìm anh, anh đừng bị cô ta lừa."  

 

Đại Ninh cũng không nói gì, chỉ hôn lên cằm Ngôn Cảnh một cái.  

 

Môi cô màu hồng phấn, còn rất mềm.  

 

Ngôn Cảnh nói với Trần Liên Tinh: "Ra ngoài."  

 

"Anh..."  

 

"Cút!"  

 

Trần Liên Tinh giậm chân một cái, tức giận rời đi. Trong lòng cô ta thật sự đã hối hận đến xanh ruột! Nếu như sớm biết thân phận của Ngôn Cảnh, sao cô ta có thể ghét bỏ anh vì anh là người cà lăm cơ chứ. Cô ta đã sớm đồng ý với đề nghị của mẹ Trần, gả cho Ngôn Cảnh rồi.  

 

Trần Liên Tinh đã từng qua lại với con nhà giàu. Mấy người kia so với nhà họ Ngôn chính là khác biệt một trời một vực. Bây giờ người ta là cậu ấm nhà giàu, ngay cả phản bác lại cô ta cũng không dám.  

 

Thanh Đoàn vốn tưởng là lần này xong đời rồi, không ngờ rằng xe lại lật trở lại, nhìn còn có vẻ như không có chuyện gì?  

 

Nó cũng không hiểu nổi. Hoá ra còn có thể như thế ư?  

 

Sự yêu thích và thiên vị của đàn ông chính là thứ không nói lý nhất trên đời này. Giống như Triệu Dữ, dù biết rất rõ Kỷ Đại Ninh có vấn đề, cô chết đi sống lại, cõi lòng đầy ác ý, nhưng vẫn hao tổn tâm sức muốn giam cầm cô bên người, còn như bị điên đối phó Ngôn Cảnh.  

 

Ngôn Cảnh cũng thế, rõ ràng anh không tin tưởng Đại Ninh, nhưng anh vẫn sẵn lòng ôm chặt cô như cũ. Cho dù nhiều lần suýt mất mạng vì cô, anh vẫn không muốn chia tay.  

 

Thanh Đoàn phiền muộn nghĩ, nếu như đây chính là tình yêu, vậy thì nó không cần vợ nữa! Bị vợ bẫy chết, lại còn phải nỗ lực vì vợ, chỉ đứng nhìn thôi đã thấy đáng sợ.  

 

Ngôn Cảnh cúi đầu nhìn thiếu nữ trong ngực, nâng cằm cô lên, không cho cô tiếp tục chơi xấu.  

 

Mặc dù tự mình lựa chọn, thế nhưng anh không thể nào phủ nhận khi nghe thấy những đoạn ghi âm và bức ảnh kia, trong lòng anh có bao nhiêu oán hận và đau đớn.  

 

anh hận không thể giết chết người đàn ông kia, cũng hận không thể chưa từng gặp Kỷ Đại Ninh.  

 

"Chia tay, với anh ta."  

 

Đại Ninh giơ bàn tay nhỏ lên: "Đã chia tay từ lâu rồi. Anh không biết đâu, anh ta đúng là đồ thần kinh, người ta không thích anh ta chút nào. Anh ta còn xấu xa như vậy, cố ý gây hiểu lầm giữa chúng ta. Anh trai, người ta chỉ thích anh thôi!"  

 

Ngôn Cảnh mím môi: "Ừ" một tiếng.  

 

Cô cười rộ lên, nâng khuôn mặt anh: "Vậy thì anh đừng tức giận nữa nha, cười một cái được không?"  

 

Ngôn Cảnh gỡ tay của cô ra, vẻ mặt vẫn lạnh băng như cũ.  

 

Đại Ninh thở dài, nhụt chí áp mặt lên cơ bụng của anh.  

 

Ác giả ác báo. Cô vốn muốn để "Trần Cảnh" bán mạng cho cô, không ngờ rằng đứa con của vận mệnh đã nhận tổ quy tông.  

 

Vậy bây giờ phải làm sao mới tốt? Cô tiền án đầy rẫy, hiện tại nói gì Ngôn Cảnh cũng chỉ coi cô là đồ lừa đảo.  

eyJpdiI6IkxmS3pEMUU2aU1zSGJHMFpFY3ltcEE9PSIsInZhbHVlIjoiakJyaDVBdHdLd0pjaExPcVJuRHNXRnBRQ2tKNUFMOVNlK0w5bzlMZWRXZFwvbWtCTitZOXF3U0NjZDlpVHczeDAiLCJtYWMiOiI0MzM5OGM5MDY0OWNlOGI2ZTdlYjI5NmU3ZTViOWI0MmFhYWMxZGM3YzQ1MDY3MTAzMTIzNmZiNmI2ZjdkM2RlIn0=
eyJpdiI6InhKXC9YeWI4SUhrS1lRdnRtNDB4MDBBPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjJCbkFwYTVCQ1laSmhlYWsyQ1pXV0Jqd1hVcGRaQWxXcDJqOHpIaDVYZnZcL05uNE1iU3Z2ZFZcL1BsbUxEUk4zdjQ3alwvZnM2aTMzYTl2Y3dFNHJnaW9cL3c2RnZkSlpVaEdXQ3J3cDQydG9ZdFl6SlV3M2ZVU0c0YVZ6UWZ4WWIzalN5UmJcL0lKaWJPZDNKWTcwTHlZNGtKTURvQTVsY3NMeHBUeW90QWIrc2VnPSIsIm1hYyI6IjUyZGQ0YWQxNzA2MTM5YmE1MThjYTVjNzMxODBiNzkzMTlmNjkwYzViMTBkNDMwYjlkZWE4MjkxYzhjMTg5NjcifQ==

Ads
';
Advertisement