Nữ Phụ Không Có Khát Vọng Sống - Đại Ninh (Truyện FULL)

 Cậu chủ có thể tranh thủ thời gian nghĩ thông suốt, thả người về được không.  

 

 

A Thập nói: "Cậu Triệu, xế chiều hôm nay bên phía tập đoàn Thiên Vũ còn cần mở cuộc họp."  

 

"Hoãn lại đi." Triệu Dữ thản nhiên nói: "Mấy chuyện gần đây cũng hoãn hết."  

 

Triệu Dữ thấy A Thập còn chưa di chuyển: "Đứng ngốc ở đó làm gì, làm xong chuyện của mình rồi sao?"  

 

A Thập hậm hực: "Vẫn chưa."  

 

Cậu ta há to miệng tính khuyên bảo, thế nhưng khi đối diện với đôi mắt đen nhánh của Triệu Dữ, lập tức không nói nên lời.  

 

Triệu Dữ không để ý đến cậu ta, dặn đầu bếp làm lại món điểm tâm ngọt một lần nữa rồi đi lên lầu.  

 

Đầu bếp lẩm bẩm nói: "Cậu Triệu thích ăn ngọt từ lúc nào vậy?"  

 

A Thập có khổ mà không nói ra được. Loại cảm giác chỉ có một mình cậu ta biết chân tướng này thực sự quá khổ sở.  

 

Triệu Dữ trở về phòng, rèm cửa đã bị kéo lại, căn phòng rất tối, nhưng đôi mắt phun ra lửa của thiếu nữ vẫn tỏa sáng rực rỡ.  

 

Anh bưng đĩa, hỏi cô: "Ăn cái nào?"  

 

Đại Ninh cắn lên ngón tay anh một cái, tàn nhẫn như muốn cắn chết anh. Cắn xuyên qua máu thịt, thậm chí cô cảm thấy mình đã cắn đến xương của anh.  

 

Máu tươi chảy ra từ khóe miệng cô. Triệu Dữ nhìn cô, đột nhiên bắt đầu cười.  

 

Giống như một người bị bệnh thần kinh.  

 

Đại Ninh buồn nôn, vội vàng nới lỏng miệng.  

 

Triệu Dữ dùng ngón tay suýt chút nữa bị cô cắn đứt kia, từng chút từng chút một ấn xuống môi cô, thoa máu lên khắp môi cô.  

 

"Phi phi phi, anh bị điên à." Cô uốn qua uốn lại, cực kỳ tức giận.  

 

Đại Ninh hiếm khi bị người ép đến mức này, lại không thể chạy thoát.  

 

Sáng sớm cô vừa mở mắt đã lập tức muốn rời khỏi nơi này. Triệu Dữ không nói gì, giật cà vạt xuống, bắt chéo hai tay cô ra sau lưng, trói lại.  

 

Hai chân của cô cũng không thể may mắn thoát khỏi, bị vải tơ trói cực kỳ chặt chẽ. Đại Ninh thử hô hoán gọi người, thế nhưng căn phòng này cách âm rất tốt.  

 

Không ngờ rằng sau khi cắn anh một cái còn có đãi ngộ buồn nôn hơn.  

 

Triệu Dữ lần thứ hai hỏi cô: "Ăn cái nào?"  

 

Lần này Đại Ninh không thể không nói: "Vị vanilla. Anh mau lau sạch máu cho tôi, tôi muốn ăn đồ ăn!"  

 

Triệu Dữ không làm khó cô, dùng khăn lông ướt lau sạch môi cho cô.  

 

Cô giương đôi mắt to đen lúng liếng nhìn anh, không quên dọa dẫm: "Người nhà của tôi kiểu gì cũng sẽ phát hiện không thấy tôi, tra được đến người anh thì anh chết chắc rồi."  

 

"Ừm."  

 

Triệu Dữ cầm điểm tâm ngọt vị vani đút cho cô.  

 

"Tôi muốn tự ăn."  

 

"Em có thể lựa chọn không ăn." Anh hoàn toàn không để mình bị xoay vòng vòng.  

 

Lúc ăn cơm trưa Đại Ninh chỉ lo ầm ĩ với anh, căn bản chưa ăn no. Nhìn sắc mặt lãnh đạm của Triệu Dữ, cô bắt đầu hoài nghi cuộc đời. Anh lạnh lùng như vậy, cũng không có ý định dỗ cô ăn, vậy mà còn dám nói thích cô?  

 

Cô cắn một miếng điểm tâm ngọt, tính toán chờ ăn no xong lại nghĩ biện pháp sau.  

 

Triệu Dữ rất khó đoán. Anh là người có suy nghĩ cực kỳ phức tạp, từ trước đến nay Đại Ninh vẫn chưa hiểu được anh.  

 

Thấy mình đã ăn no rồi mà Triệu Dữ vẫn không có ý định rời đi, Đại Ninh thay đổi bộ dạng hung dữ, khéo léo nháy mắt nói: "Không phải sắp tới sinh nhật Triệu An An rồi sao? Cô nhóc ở đâu, tôi đi chúc mừng sinh nhật con bé."  

 

Triệu Dữ không để ý tới cô, hỏi: "Đã ăn no chưa?"  

 

Đại Ninh gật đầu.  

 

Triệu Dữ buông đĩa xuống, bắt đầu cởi quần áo.  

 

Lúc bị anh đè lên người, Đại Ninh không thèm giả vờ ngoan ngoãn nữa, điên cuồng mắng anh.  

 

"Đồ thần kinh, đệt mẹ cả nhà anh Triệu Dữ, đồ khốn kiếp, tôi muốn đồng quy vu tận với anh!"  

 

Một phút trước không phải còn đang nói chuyện rất vui vẻ sao?  

 

Triệu Dữ nói: "Mắng không tệ, mắng thêm hai tiếng xem nào."  

 

Thấy anh muốn tới thật, Đại Ninh nói: "Anh mà đối xử với tôi như vậy, tôi vĩnh viễn sẽ không thích anh."  

 

Triệu Dữ thản nhiên nói: "Không cần em thích. Dù sao cũng đã mang tiếng là quan hệ bạn tình, phải tận dụng sạch sẽ. Tôi hiếp trước giết sau."  

 

Nói xong, anh cúi người hôn cô.   

 

Đại Ninh kêu to với biển ý thức: "Thanh Đoàn nhanh cứu tôi, cái con rùa này nói muốn hiếp trước giết sau."  

 

Thanh Đoàn hết đường xoay xở: "Tôi, tôi không làm gì được."  

 

Nó chỉ là một cục tròn phế vật.  

 

Triệu Dữ thấy cô trừng to mắt, hung dữ nhìn mình liền vén váy của cô lên, nói: "Mở chân ra."  

 

Đại Ninh nghĩ thầm, chờ sau khi anh làm xong, theo trình tự chính là giết chết cô. Cô oa một tiếng bắt đầu chịu thua: "Triệu Dữ, người ta sai rồi Triệu Dữ, chia tay, bây giờ tôi lập tức chia tay với Trần Cảnh."  

 

Tác giả có lời muốn nói:【Chú thích: Ngủ cùng một chăn (1) ở đây là dùng nghĩa đen】  

 

(1) 大被同眠: cách nói ẩn dụ cho một mối quan hệ tốt đẹp giữa bạn bè, anh em với nhau. Nếu có thể ngủ chung một chiếc chăn có nghĩa họ là bạn bè/anh em tốt của nhau.  

eyJpdiI6IkVwK3c0TTYwRWhrMzJHcjdTZGE1VWc9PSIsInZhbHVlIjoiUmQ4WkZRc3Q5dE9UYnFnSlB1ZmFLeVc0eUlLdnlsV0IxMnRvQUw0MTZISVZkOVFYWEFFc1M0VWVtaXl4enBhYiIsIm1hYyI6ImE4ZWNlMGQ5MTBhNDExNGRjODgwM2M4YjcyMGMyNDJjMjg2MjJjNzc2MGZiNWMwYTM2ZjRkMWNiMTgzYWYwNzEifQ==
eyJpdiI6IlVPT1Y1TlR6YVQ1U3laUEs1UUNNclE9PSIsInZhbHVlIjoiTmFTUHhuQzNzbGFjZHJJQksraGZzNWZRbUQzVDhjT2U4UmVVNm1cL0lOcFd4eEt0QjRTMjdpakV3NDBcL0lpYWk0NGE0NTF0TjN4RldxbW5BZDRleDEwd1BwTUQwRnJ6VUJjWlQydjM2c3hQZkNHUFZRR3lCeURneVhCZWxvSDdsXC9MNmRHMWxGVW5zTDB6aTJ5c2xHMW1QaTJTU29rSElBTkZqdnZWWUF4R1wvclRvSEd3dVFZd1JFalJoQmROa2MyTXg0MEpCMmVYcUxXREhSRmlWbUoyWEd3Z1c2a0UrR2RcL3FLcks5Q1VjdEZFQ1ZxeVZEdjNwY1NaY0ZJOE80bjFycUJEVUFYY29mZ1wvUFNcLys0MWViY3kydnoweHNNVWtcL2VBaHJ5WFc5T2JMbWpxcldUQytrQU9Tc3dQdUdLV1dMVHQzb2RWQmRGbEViOEFtdUJiZ0NRVml2NktBTEtjSXpBcUdOT3pEZnc4Z0xGQzh2eVRiWjZybDgrSzlEWkVVZHJieXV6aE4wV1lUV3RGck5TU0tZZ1pHZ2l0RWczVUNaTGtrMGZIQ0RhZk1KdFJrQzVTbmdza09ybU5uR1JGTTF3ZGV0OVdwanZLbUYySnhYVFBQZW5VdWRaNzBSTFwvbVpvMGhzdURGYlluTTVVbTRrY1NXVld6c1N5WkVoY3p3ZHR0Q1wvazRWWWlqUGdLVXVWUXBKRnRZb01WclhRSUpnMURUanJFeHlNMTVxeVZtR1pIRlVqUWN2bExQdnRQUEJZTTY0ajh4MWlcL2NmUmRGNWNpWXh2S0lORGNGeHlcL0RkVTFpSmIycU5Bd1dtSkRkK0t2S1BZaDJOWDQxZmhpeE5wWEtjRDUrQ1EwZEhObnNZZFhQOVRXcFNjdXoyQmtoYkxyZTlDK2pIUmF5b1orV2pOZDZRR0JlMklFOUV4SlowWVYiLCJtYWMiOiI3OThkMTNmMjc4NmFkNzQ5MTAzYzcwM2IwYjM0NWJkNGVjMjkzZThlYmM2ZDE3MDE5MTA4NTdkNGUzZTY2Zjg4In0=

Ads
';
Advertisement