Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Dưới một đình viện cổ kính, nằm tại nơi cao nhất một ngọn sơn phong, có hai nhân ảnh đang ngồi uống trà quanh bàn đá, khoái lạc ngắm nhìn vân vụ.

Hai người ngồi hưởng trà dưới mái đình viện đều là nam tử, một người trông còn rất trẻ, ngọc thụ lâm phong, tuấn mỹ mị hoặc. Người còn lại có bề ngoài cũng chỉ chừng 30, dung mạo khá anh tuấn, thân hình cân đối, tiêu sái phóng khoáng.

Gã nam tử trông lớn tuổi hơn tên là Tào Kim, gã vừa nhâm nhi tách trà vừa quan sát xung quanh, than thở lên tiếng: “Đã biết Dược lão đệ rất am hiểu lĩnh vực trận pháp, nhưng trăm nghe không bằng một thấy, những tòa kết giới bao quanh nơi này quả thực rất bất phàm, Bỉ Ngạn cảnh chắc cũng khó phá nổi trong vài bữa cơm.”

“Tào lão huynh quá khen rồi, nhiều lúc lão đệ tu hành gặp phải bình cảnh không thể tiến thêm, nên mới rảnh rỗi nghiên cứu pháp trận mà thôi, không dám xưng bất phàm.” Tuấn mỹ thanh niên Dược Hảo Nhân mỉm cười đáp.

 

 

Thấy vậy gã họ Tào liền quay đầu đi hướng khác mà uống trà, hắn không dám nhìn lâu kẻ trước mặt, sợ bản thân sẽ suy nghĩ lệch lạc, phải biết trước mặt hắn là một tên nam tử hàng thật giá thật đấy.

A Diệt phất tay để ấm trà tự bay lên rồi rót nước xuống, sau đó lên tiếng hỏi: “Tào lão huynh tới đây không phải chỉ để khen ngợi pháp trận của lão đệ đâu chứ? Có chuyện gì quan trọng cứ tự nhiên rãi bày đi.”

Lúc này gã Tào Kim mới trịnh trọng nói: “Lão đệ biết đấy, chuyện quan trọng nhất và cũng khiến Hiển Hóa cảnh hậu kỳ như chúng ta đau đầu nhất, chính là làm sao để tăng tỉ lệ thành công khi trùng kích bình cảnh lên Bỉ Ngạn. Vừa hay hội của lão huynh gần đây đã tiếp cận được một cơ duyên dạng đó, không biết lão đệ có muốn tham gia hay không?”

 

 

eyJpdiI6IlF2cGhNQ2hHTjZZVlwvckJwaUZkYlpnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ild0YUNOanZ2RHl4WXk0bk9KbHNrU3RhOHQ3S09jNG1sdFJqcDB2R2haenBsRDgzaVhBcklWYW16T0hhOUtLZW1UUUFJbmVWMVB3Y0o1S0FyVFp4M2FaaE5HR2tUMDlLK3l3TklvMGVIdzVcL1B0NytxdVdaV1lvVEgrK29iTit1U2RQa2FyTGdvaWZ4Z21ZQTZwRzZ0cUpIb3h3WHFsNUNWTlwvajBXYzdTYWdsTkpOUGVxVVFPQWRPRkRORlZtdFkrTFhxbkFsK2JuMG1RbWxLRDBWbDVpQWphYkxqXC90aUZobkY3cTl5S25TeUlrQ2hWcmVpM2g2R3ZLXC9tUWY4REcrNm91ckZySXVacitGRTNscms3K2xlVG1uT3cwdWxHTzNsZSs4UzczbG5MQkJtVjJjTU4rbkdxVEgrY085c3NaalExYmorN081Uk40ZHJtUkRVZFFUQUxNMEhrVlFmTzM5TFh5REJRdjJcL2VQV29GNUwzRGE3NGg2MGlZUnlESjFNV3hxVzZ4MDBXZG5jcHNLZDQ2eGF0aXlXV0ZhQUtLSGxyTHE2OWZHN1wvV2t4ckZLOElmZjRHRkxYOWFNeDlENEJGbk5vZ1BuTWwweFl4amw2VVNRRGl5cldBM0EwRlo3K2xPUWl4N3hvMWc2bXNVYWV4dU1GSm1MbTYxQlQwZzJmN1llTTVqSllLemdFWHU5bU9rVjJUclRiczRuY2l4U0pWVmU4OVdIRStqb01QaWJCajluQllpZ1lSNk9icEpIeXRhdmxyS3VRY083ZHFneThDdk1EcGx3cnBzbk9hR2NFNHdhVWhIQlZ6TjFlTW0rQWZJbVIxVDJ1d2RBVHRscEhJYXlSd2R5WkRyQVlSa21wdXhzNFRlbG4xZGRTTjhCb1dWUkF0NXBOdmRtVHM2MDhMWms3enlLZ3V3U1FVbjBDNGZrUGxTMkhQN25cL0ZGSUZ0WTQ0ZVRhcHp0Z2N6b1IxdmpwOVU2M0szNlwvRVdOWWtUTnNMaktUU0djVUpEMXowd2ZWV0d1UUdQTkxyZ1Zva0dXMjI5a0tLdjg5WEZvYklhRkNhdHM2ZERNOUlmQTR5TUpjbHZXcml3enA5VzdnM2RhcWY1U3VlYm5KQ3V4VnhOVWlwNFZTNlhrMlRQTE0zTDQwNlNLQkZcL0NPVVwvM1hKVDlxRGFpUXoyZ0NRdmxrWE1NOVAxbllvRlwvNXUwS3N4QmNjeXR4K0NmMmtzSXV4RmpPb0NcLzRmTEdHQ3d0NUNHcXJXV0srY3VITTVQMUZsOXRyQmpmN3FjS0pGRWxSTm1GZitsTFNHd2NVRDZoXC9FSVwvTmVPeTRwZ0NtNkRMN1lRd21XXC81THRzNVNXZ1NBTnlHY3dvK0RRS1wvY3hYOWltK3FnQXd1MDlVZWRBQmVnUWRSa1Z3c3M0aUd3RTl0YnFWTGlVRHpCVEhjNjI3QVwvc01aUG9pNmJWN2ZNTkk1emRLcTI1TTY3YVlOdlhHTkxkRWppRjZod21HWXhLZ1JiRklQcUpjVURUM2R2VXo2VTlZcTVmYkJxeHN4WVl4UFRrZFwvYjNTbnlxWVRmcDdTMG1BZ3VrWlwvdFhvOXVIbnZlT1pXemxnVzBZc2tMWWdRQnVyT0dDSmdPRmE5ZDRQNWszZWxyekNRc1R5WU1mK1k0VTMwS3E0d0hscndNRzB6aDNKK09HZlVvbU5mSW9QbzM2dlJvN3pIc3NKNUxKT1VUNEh0MGh5RloxeThtck42M0VwK0RIaWZDZ3dQYUNRTmZyY2pMVEw3WDdxU0FkaTQyR1Z4R2ZaXC8wUXpSQjlyNGhWWVlzd1NYWTVaTHVBbzNacWhcL2tVUlVpRVwvTG04c1J3S0xUQ3dpS1dTTE9TUTdEcmIzSXk1SEJOUEk0ZTdUSk02dk9EbUMyN1NnNDhKazc1b3hlSE56SFBRbXVBN2QrVUQxWW12cGlXVU13RXduMitscUErVzVjb2psXC9wZ0xyXC9RNzNcL0h3c1diVnN0bDlmc0dyMlNBbEw4YmE3N3BnV0xpb05PSDRKZllQbDVLT3B3RGdYQm9PdjJHSFkrTzFOTzhqek9iYlo3dkxhUWRvM0ZIbTVLdmxEQVhHMXVtMWp3eXFvV3c0QXU0cWpIUk1OQUNvNzQwZmJWeDdFRjBQZFppVjhtQk5SWE1WMzYyOFRKNk9mc2tQMStpVVBYcFFvYVhSbzNtUlFJeUhCM2NQWkd6STBvT3RFTlBPTTd4XC9ZS0ltQ0dDQUl4N2N3SlpFSzJGaG9tSXZQV3E4eUgxcEIwYTZRVHIxYnBXKzJpN3htaFwveGs0VFBUdWd6VXVkampQUTkrS3FZQzkxUFJDUWttMzF2cUJqeGhzdkRyTnNsanRoUDI1MnRBbFc1ZmdKTzdmUVh5M0tQZTFJQnJ5cVNjYjI4MnIyUXFmOTMrRlFWVTBcLzlcLzZiZ25QXC9JeVMyWW1pWVYyYVNnNFZtXC9aeWJ4ZExGeTRYSDVWa2E0Q2x6Um9YYlZsckFEaHYyT2JUQ0NiXC9LeTJQQkJVVFNQRlFmZTFZalBVaGlFSm9mUitNeVpPb1RxRWlJK1dQZ3RkdHhJOWtpckk3TVFjb3podmI0SituU0ZSMHQ4RDdiOWI0T1RjU2tyVDQ0ZTJqQk0rZ0ZJenJLTGF0cjg4K0RBdmtiTzFpYnRJXC91K1VEOHRjck9iU3F4SjRNcHJObEM3N1pBPSIsIm1hYyI6ImExNTE5N2Y5ZjBjNjhiOGNhMjIxZTg1ZDMzMmI3NzhmMTZhYTU2NjA5Nzg2MGVmMjlhM2YxNWE1NDQ2NDI5YWUifQ==
eyJpdiI6IlFUUnJcL1loSGxZVTUzcnFEV0ZQckx3PT0iLCJ2YWx1ZSI6Iitucmp5aE44Qmg5VVE3WXVUYTRKZXBWWDlcL0FnUkNtUlVXNlBQaTErQWNmSDBkbW53QmFFa2c4VFVYOE9VUjlFZE01UjBtaDNHd0FIeGdjeWRDa3o3Z0xLZUZWYklZcm41YkNJaGFzbDJNOD0iLCJtYWMiOiI4NTBiZTlkMDE5ZWRhYzk1N2IxNWNmY2NiNDMxNmY0YTcyM2Y3ODk4MjBkNmVjNGRlNGMxMzMxZjRiYjI1YWMwIn0=
Họ Tào vẫn tiếp tục, rằng hai kẻ kia biết chỉ với thực lực của hai người mà tiến nhập hiểm địa đó, chắc chắn không thể trở ra, nên đã dựng lên pháp trận che giấu lối vào hiểm địa, rồi trở về Đệ ngũ thành nói với các hảo hữu thâm giao có tu vi tương đương.

Hội bằng hữu mà bọn họ hay qua lại, đa phần là tán tu cùng một vài phần tử cao nhất trong những gia tộc tầm trung đổ lại, nên họ rất an tâm nói ra sự thật, rồi bắt đầu công cuộc tập hợp lực lượng. Những kẻ đồng giai họ quen mà thuộc thế lực lớn, hay các đại gia tộc, họ sẽ không tiết lộ, vì sợ bọn chúng báo cáo với các tiền bối Bỉ Ngạn cảnh, tới chiếm đoạt cơ duyên.

Dược Hảo Nhân đích thị là một tán tu, từ hơn mười năm nay thi thoảng vẫn tới đàm đạo với bọn họ, tính khí rất ôn hòa không gây ác cảm cho ai. Quan trọng là trông hắn còn trẻ như vậy sẽ không lo tâm tư cáo già, mà hắn cũng từng nói chiến lực bản thân trong đồng giai không quá cao, nên mấy tên này mới tìm tới hắn rủ rê hợp tác.

Nếu hắn là một kẻ ương ngạnh khó gần, hay có chiến lực rất mạnh trong đồng giai, có lẽ đám người này sẽ kiêng kị mà không tới mời gọi hắn. Theo lời họ Tào thì hai tên đã phát hiện ra vùng hiểm địa Nhân Cổ, muốn lập một nhóm 6 người, mỗi người am hiểu một lĩnh vực, tất cả đều phải có tu vi Hiển Hóa cảnh hậu kỳ.

“Ta và hai vị đó, có lẽ Triệu nguyên hữu cũng sẽ tham gia, thì lúc này nhóm đã có bốn người rồi. Còn thiếu hai vị trí là pháp trận sư và địa mạch sư, không biết Dược lão đệ có muốn cùng bọn ta tham gia chuyến này hay không? Phải biết cơ duyên như vậy không có nhiều đâu, một khi thành công ta sẽ có được thêm vài phần nắm chắc đột phá đại cảnh giới kế tiếp.”

Rãi bày xong toàn bộ, Tào Kim phải uống cạn nguyên ấm trà mới bớt khô cổ, sau đó chú ý quan sát biến hóa biểu cảm trên gương mặt kẻ đối diện.

A Diệt suy tư một hồi rồi cười khổ đáp: “Tào lão huynh thấy đấy, lão đệ chỉ am hiểu chút về pháp trận, dù họ Dược nhưng năng lực dùng thuốc cũng không cao, đã thế chiến lực yếu kém hơn mấy lão huynh nhiều. Giờ đệ đây còn khá trẻ, cũng chưa lo đến chuyện đột phá cho lắm, nên có lẽ sẽ không tham gia đâu...”

Gã đối diện vội giơ tay lên ngăn không cho hắn nói tiếp, sau đó khuyên nhủ: “Dược lão đệ đừng vội trả lời ngay mà hãy suy nghĩ đã, dù sao chúng ta dự định đầu năm sau mới xuất phát tới vùng hiểm địa đó, nên lúc này chưa vội quyết định.”

Gã họ Tào liền thả ra chỗ tốt lớn mà bản thân đã tính trước: “Ta biết chục năm nay lão đệ luôn thu thập Thiết Tinh cùng Hắc Diện thạch, tại các hội đấu giá lớn nhỏ trong đại thành này. Thiết Tinh tuy quý hiếm nhưng những hội đấu giá lớn cũng xuất hiện vài ba lần, có lẽ đều đã rơi vào tay lão đệ.

..Nhưng Hắc Diện thạch thì sao? Loại đá quý cực kỳ thưa thớt này đã bao lâu không có tung tích rồi. Ta có một tin vui muốn báo cho lão đệ, rằng hai vị đã phát hiện vùng hiểm địa rồi tập hợp lực lượng, họ có sở hữu một khối Hắc Diện thạch to gấp đôi nắm đấm. Nếu lão đệ đồng ý tham gia, thì sau khi tiến nhập vùng hiểm địa, hai người đó sẽ giao ra Hắc Diện thạch cho lão đệ!”

Tuấn mỹ nam tử bắt đầu rơi vào trầm tư, loại đá âm dương giao hòa như Hắc Diện thạch quả thực rất hiếm có, hắn tìm kiếm bao lâu nay vẫn chẳng thu được chút manh mối gì. Tuy nói thứ đó được tạo ra từ sự dung hợp giữa nước và dung nham, nhưng sự thật thì đâu thể dễ như vậy, lần này nếu thu về được thêm khối trong tay hai vị kia, coi như hắn đã tập hợp đủ số lượng rồi.

“Thiết Tinh đã thu thập đủ, Dưỡng Ma Mộc nay đã trưởng thành tới hơn hai ngàn năm, nhưng Hắc Diện thạch mới chỉ có hơn hai phần ba. Nếu kích thước khối trong tay đám người này là thật to chừng đó, thì có thêm nó coi như miễn cưỡng đủ số lượng.” Ma Quân lên tiếng, A Diệt cũng tính nhẩm như vậy.

Không lâu sau Dược Hảo Nhân đã tiễn gã Tào Kim ra tới cổng chính của động phủ, gật đầu chào hắn rời đi, sau đó mới xoay người trở về mật thất. Hai bên đã ước định một tháng sau sẽ là lúc hắn đưa ra câu trả lời, lúc này A Diệt trở về suy nghĩ thấu đáo hơn, tranh thủ tìm hiểu thêm về hiểm địa Cổ Nhân trong các điển tịch.

Thù lao Hắc Diện thạch là thứ rất hấp dẫn hắn, chưa kể trong hiểm địa Nhân Cổ chắc chắn có loại Linh dược hỗ trợ Hiển Hóa cảnh đột phá lên Bỉ Ngạn, những thứ đó hắn cũng rất cần. Nhưng A Diệt vẫn khá phân vân, vì theo những gì trong điển tịch mà hắn đọc được, đến nguyên sĩ Bỉ Ngạn cảnh nếu không cẩn thận còn mất mạng, chứ đừng nói cảnh giới như hắn.

Suy tư thiệt hơn trong thời gian không ngắn, sau khi Ma Quân hứa sẽ dốc sức giúp đỡ hắn trong chuyến đi sắp tới, thì A Diệt mới gửi tấm truyền tin phù nói lời đồng ý tham gia cho Tào Kim.

Vài ngày sau những lô đan dược loại mới của Ma Quân đã ra lò, A Diệt lại đóng cửa mật thất bế quan tu luyện. Từ đây đến lúc đám người khởi hành đi tới vùng hiểm địa Nhân Cổ, vẫn còn chừng mười tháng nữa, đủ thời gian để hắn cấp tốc tăng thêm chút tu vi.

..................

Vào một buổi sáng sớm tinh mơ, khi những tia nắng ấm từ vầng thái dương lam sắc thả xuống trần gian, thì một chiếc phi chu tầm trung xuất hiện, chậm rãi bay ra từ cổng chính của Đệ Ngũ thành. Sau khi ra khỏi thành, phi chu mới bắt đầu phi hành tốc độ cao, tiếng xé gió vang lên ù ù.

Trên phi chu có sáu nhân ảnh, bốn nam hai nữ, chính là nhóm người đang hướng tới một vùng hiểm địa Cổ Nhân còn chưa bị ai khai quật. Hai người dẫn đầu chính là hai kẻ đã phát hiển ra vùng hiểm địa ấy, gồm một nam một nữ đều có bộ dáng già nua, tu vi đạt đỉnh Hiển Hóa cảnh. Lão già không rõ họ tên mà thường được gọi là Bậc thầy vũ khí, còn bà lão thì họ Nam Cung.

Tu vi kém hơn hai kẻ kia chút là trung niên khô gầy mang họ Triệu, ông là một phù bảo sư khá nổi danh. Thực chất mấy chục năm trước ông ta đã trùng kích bình cảnh một lần nhưng thất bại, Phôi bản mệnh bị huy, tu vi thụt lùi chút, nên mới như bây giờ.

Hai nam nhân khác tu vi cũng không kém trung niên họ Triệu là bao, chính là Tào Kim và tuấn mỹ thanh niên Dược Hảo Nhân. Cuối cùng là một nữ tử trông bề ngoài cũng chỉ chừng đôi mươi, nàng tên Khiết Lệ, địa mạch sư rất có thành tựu, tuổi đời còn chưa tròn một trăm.

Tu vi Khiết Lệ chỉ là trung kỳ viên mãn, nhưng nếu kết hợp với bản lĩnh địa mạch trong chiến đấu, thì nàng ta coi như vô địch trong đồng giai. Vài tháng trước Khiết Lệ và Tào Kim đã thử đấu nghiêm túc một trận, kết quả là nàng ta không hề bị ép xuống thế hạ phong, cả hai giằng co thời gian dài, vậy nên họ Khiết mới đạt tiêu chuẩn để tham gia nhóm.

Nữ tử Khiết Lệ dung mạo xem như ưa nhìn chứ không tính là xinh đẹp, về phần thân hình thì đầy đặn nở nang, nhưng nàng ta rất tự tin về bản thân. Vì tuổi đời còn trẻ mà đã có bản lĩnh như vậy, khiến nàng rất tự mãn, không rụt dè trong bất kỳ chuyện gì cả.

Như hiện tại trên phi chu, nữ tử này công khai tán tỉnh tên thanh niên họ Dược mà chẳng chút ngại ngùng nào, độ mặt dày này khiến trai xinh tên Hảo Nhân cũng phải đỏ mặt thay.

Ads
';
Advertisement