Vô số luồng hào quang đủ mọi màu sắc bay vọt qua trên đỉnh đầu, bạch y thanh niên họ Diệt vừa được chuyển tống tới nơi này, xung quanh là một mảng đen thui, chỉ có những đạo hào qua bay ngang qua ở phía trên là đem lại ánh sáng kì ảo.
“Tu vi bị áp chế nặng nề mà phải bắt được một luồng quang mang sao?” A Diệt giơ tay không thấy năm ngón, chỉ có thể giơ cao hai cánh tay rồi vung vẩy, cố chộp trúng một đạo hào quang bay qua. Ước chừng thời gian nửa bữa cơm hắn mới thành công, ngay khi vừa bắt được một luồng hào quang lục sắc, thân thể hắn đã bị kéo vào trong thông đạo vừa thình lình xuất hiện.
Quay cuồng đầu óc một hồi, khi mở mắt ra A Diệt đã thấy bản thân mình đứng tại quảng trường rộng lớn, xa xung quanh có mười mấy bóng người, không ít kẻ hướng mắt về phía này. Có một kẻ lộ rõ sắc mặt khó coi chính là Bạch Trình, trước nay hắn luôn xem thường A Diệt, không ngờ ngay cả ải thứ hai vẫn không lấy đi được tính mạng hắn, khiến họ Bạch tức giận không thôi.
Người có mặt tại quảng trường sớm nhất là thiếu nữ tuyệt sắc Liễu Băng Nghi, khi thấy A Diệt bình an xuất hiện tại nơi này, khóe miệng cười nhẹ, thân thể vẫn ngồi bất động đàm tọa tại một góc vắng người.
Họ Diệt không để ý những ánh mắt mang thần sắc khác biệt xung quanh, hắn tìm đến một khu vực trống trải, ngồi xếp bằng trên bồ đoàn quay lưng về phía đám người. Vung tay tạo một vòng quang tráo chống nhìn trộm, sau đó mới lấy ra đạo hào quang lục sắc ban nãy bắt được, cẩn thận mò mẫm xem bên trong là thứ gì.
Nơi này thần thức bị áp chế rất mạnh nên hắn không cần bày nhiều thủ đoạn chống dò xét hơn, sau khi khiến luồng sáng tan biến, lộ ra trước mắt A Diệt là một tấm bản đồ cực kỳ chi tiết của một khu vực vô danh, tại một điểm trên đó có đánh dấu là nơi cất giấu bảo vật.
eyJpdiI6InFkTDJCYVhpTDRtdzE1YU5nRnRxTlE9PSIsInZhbHVlIjoieEdjT0gyR2VQV00xdWJldk4ycEdLejdROVNuOHRwZDBMUGJ3a3JhaXQzQ3VidGZyN3lQdXBXUVBHRkk0QmZZb2JFMnVDWWY2RGs2VE9LMGRKamZUcjFUczU5WGFnQlJaa0dCMUdSc1o4N2Ywd0pqQjR0ZGNzZVViUnV3SW40WkFYREpDNUxnTjlVeHh5WlwvSk93ZlVQT21DYlBzNEVjYTRFR3BKMU5qXC9GYkNYMUNMVkpyNFY2MnRiak1kOFI1SWhKM2JFT1lOb2h5MVROaHc4akVjVmY2bHdSTnBETDJJdUJSN2pZYzFndHJ2b3BjN0FiaG0wbXR1OXlLUUdBUlJjQk9KVEVFSytBTTlHMlpTVnFSSEdSUGQrbGxFYmpKUlEwUklrRjNcL0VlVDlZNm9QOHVOK25YOThYNkpsYXBDaWtlbXFLdHRNUHBJa3Qwb0dONVM1eXo0YlhES2h2YXk1N0l4aGZHUDRqR01QY2c3OGxhRmdWRlhrZW9wcDNyeVlBTEdpVVMxbGdWdGxPSStZYURUaEFVMGFUMmY2WVJycjRnWkFNS0lodjBWTnd4R1lLT3VmaEptdXFKdmZzajJ2dmlZNTNINkd4RlFTOHY2WEhiSm5mcXRDVlVYS0p4UDVYNyt3TU1RTmZXV3hvK3NLNE1YZjZRM3FKNWJVMzlvVWVcLzB0dm05M25tdUNcL1pwclB2Wk14dXZ3QnJHbVVFaXk5V3lzV1JnUnMzeEFUZHI1c0dKS1BhbUtvUjRnMm9LOWdlcmJac3diTkU4ZE9zbnBTeEs1MDhTZWdoOExFN0d5cXU4K1lZeGJudHVoSnBnRDJTeHlOMCtKK3NNNDNvejZuc1dNREkxMm10RW9CYU9jQm5ZTGhIeDlTcU5UQUlISEwwZlwvTkN6dzJrVmVKbE94M0RxeVhYRjkrQWJcL0dRNW8rNDdhWU5cL0tsd0xwelpqczhDSjkzNjNtQk9mdWZwYmVWOUR4Z3hobXd5QytocnFjd1hFV2g4a0hvUUp5XC90QVZzaVc2bXZ1dHZXd2hzSEk5akVhaXJGRGh4a01tY2Z1V0hZRjk5TXJcL3dhbUR2RFlwM0tkNmwyWkJyQm9cL29pTDBHVlNPWVNcL0UwQXZ6QW1iVWFtTmpScDhqaDdEQzhhUzg2TXptb0d3UVBQdzlFdXNDRkZJbFpobUN6enhrT3FHdDRQSG01eHBiRVFJMTBaeE5UQjVKT0JnWkRrOE5FaGVDNXpBR0tzR2dqbEhFdmJFQ0hvYW8zRDNVUGF4SkRmXC9KYmxzTklscVJuaEpQWUh6NktqV1Y3ZGRMOUhGcFBJM1lpd0w0SGJmZ0dxcnFrZkJNZkNNU1J1Y3VTbzlnRUxQS1lLYmYwNWN4cmlBV0tRT21FSklsaVRoOTNjMXRKcm5BVGZ1dURiRzRkS29OVUxXWG9QNlcxTlIramlwZENySTdpdkFmZzZiQVFQa3ZNcVwvalJqbGRDTVUzYnZXc0NSTWRuVEZvM1wvUFB2TENhSVZ5emdxcmtOM00zc3hKSXFyR1BaM3g5QkxYamhRREVQXC82azdQcGVmeUgxK3FxcnIzVENzd2hCbElwNVNNbHpjcHA0eXNCaFA0bmwyZ2FEenNabE1jT1haWGFTbkp1d2trdzlENjNUQUhOXC9VeTdTa1FMa0tnRGl2S0dycFRsWHFHZmY5NDhud2xrT0c0eU9aSG5FNEJDRFRnZnFoeGNPanVxMTl4NnVtc3J0ZVBScGNqZ281SjdDMWxZNGROQVZOWGorVEV3QXFqUFdJblJBVEdQcGR4YVBQS1B6dlUrd3IyeFdTcE84b3Z2UlBUR3lTWVU5OWRXRW9xeVhsVnZZTGU1dGdBQm5YaFwvdnVoY2JJZDhDUTgwRVVSZlpORmplQ3htSDZVUE5jMWNkTmR3cmpvcWQ2RG15OUFaU0VNMWd0Z21YelRrN05qUWdwUXVYaEZlWm1ZWFVMQ08zTU5yQUg3TFwvN0lCaGxhY29kY3lDdVlRZTk1aE83SWF4cmlNc0hJR1NjUGw5SDlyZjVFWUU1d3MyT0ZcL21BMlB2eDdocERCTmJ3ZWNVTmNqT0RyRmFNSHMyaHYwWjN1VzkwdVJVTkpLZVQxZEVUcEQ2NlwvVmg4dThiWnpneUdkdktjMWgrNHRaazVRTVpXZ1wvNDBURytvclZROE4rS3lJUVBmUllIdWVqdDVEVldaU3hScm1KUFdEZk44RXZEeDNib0ZIdnR6WmZFVlV4S2RWOUw2dWM3dExyWDhFRkJObzl0TXhYbnF2cW1zY0M3Y21iVm85K011SXY3b1wvbXk3WGlcL1pQaW9lZEJ2dHhcL3pPUVZaXC9ENVBreUVoS00xZ3UxTnNDXC8wUmI1RWRFZ0xmTnEzNDgxRDMyRTAzOUJFcnNiUzMyRldoczFkK2VVaHUxdnFiWVI2VXdXU3B5ZkwxY2xWcU5vcHU2XC9pelF3TjZ2akYxT0xOODR6S0d0QXh5TzRJMkRxUW81NU9cLzJRZlpwQWZjRFlaMmdkXC9LWUVcL1YwNmNkTjhlT2hFTXFvdUtUXC96b3lVU01VaXBtMnpZRWp6T0lyNTF4eWkxRkhIRUFlSW9kcHlRWllkMzRxRHFwVEZiZHNwNCtEWFMyMXkwZ1lLK1YrZGhObStpZmZFaGE4NWVaSGpVRG94MWEwemRaUlljejRQMWtvOWFvNEMyMCtuVUNiY3orWnRwRllvRWdqTVBcL0pPK1pjWFRIZmNjb1ZBUnFQNWlHNnBHd3habkRaeUtiUE5aQkJud1MzZGhoc1IwU2JtY2lFPSIsIm1hYyI6IjQ2MzQ3Mjk2ZjdhYTUxNDU5NjA5NDcwZmYyMGEwMzBjYWQyODg0NjdjMmQwMWM4ZDQ0ZWY3NWU0MWZjOTdmNjUifQ==
eyJpdiI6IncydVFpSHRhQTdcL1RaQkdwdG5UTGxnPT0iLCJ2YWx1ZSI6Impzb0x5TDhLb2JiVndmZEhabE9IMFdMQ0pYQ29aOVdkK0lrYTNJaEFpcDBkYllZOWM1czFsQmxFWjJ5OUxKNGFTMVdlY3BuNWd4QkE0TUY3c0ZISE1uRGpxWjlUXC9ndmhycTdYamFMdFpvdz0iLCJtYWMiOiJmYjhjNjViYTU3YjdjZjI0NGYyMTc1ODBjNDIxYjY1OGFkNzkzNzBhODM0YTc1MTgyMzY2NjgwYzE2YWQwNTkzIn0=
Không phải chỉ riêng tà sĩ và nguyên sĩ mới có thù oán, ngay cả các tu hành giả cùng quốc gia cũng có không ít kẻ là thù địch, ví như A Diệt và Bạch Trình. Thậm chí họ Diệt nghe lén được hai gã nguyên sĩ ở gần chỗ mình ngồi nhất trò chuyện, rằng trong vùng hiểm địa vừa rồi còn có một trận đồng môn tàn sát lẫn nhau, cuối cùng chỉ còn duy nhất một kẻ sống sót.
A Diệt không quan tâm chuyện của kẻ khác lắm, hắn chỉ biết cố gắng tiến thật xa trong bí cảnh này, nếu có cơ hội sẽ ra tay với tên khốn Bạch Trình. Nhưng dù bất kì ai có thù oán với kẻ khác lớn thế nào đi chăng nữa, thì kiếm thật nhiều bảo vật cùng đại cơ duyên mới là việc quan trọng nhất.
Từ khi tiến nhập bí cảnh đến nay, giá trị những thứ tổn thất còn cao hơn các phần thưởng nhận được, nhưng không ai nản lòng cả. Họ biết càng về sau thì phần thưởng sẽ càng phong phú, hai cửa ải vừa qua chỉ là bước dạo đầu mà thôi, vùng hiểm địa thứ ba trở đi mới là nơi ẩn chứa cơ duyên thực sự.
Sau khi ải thứ hai kết thúc, số tu hành giả trên quảng trường chỉ còn có 22 người, xa không bằng phân nửa lần trước tập chung, đủ thấy tại ải vừa rồi khó khăn bậc nào.
Thanh âm lão già lại vang lên, vẫn là những câu nói quen thuộc đấy, sau đó các cánh cổng thông đạo lại đồng loạt xuất hiện, đưa những tu hành giả còn lại đến với vùng hiểm địa thứ ba và cũng là cuối cùng. Một khi vượt qua được cửa ải này, sẽ có thân phận là đệ tử hạt giống của Cận Thiên điện, được ban thưởng bảo vật giá trị cực cao, sau đó sẽ có quyền lựa chọn đi tiếp hoặc là dừng lại.
Nơi hiểm địa thứ ba là một lục địa vô cùng rộng lớn, diện tích gấp mấy trăm lần hai vùng hiểm địa trước, điều đáng mừng nhất chính là nơi đây không có bất kỳ cấm chế nào, có thể tự do phi hành.
Nơi đây có bình nguyên rộng thênh thang, có núi non sơn mạch hùng vĩ, có rừng rậm kì dị, có sông suối thác nước, có nhiều loài sinh vật quý hiếm, hoàn toàn là một vùng đất không khác gì ngoại giới. Các tu hành giả được xuất hiện ngẫu nhiên tại bất kỳ nơi nào đó, chứ không phải chỉ ở rìa lục địa, mà truyền tống trận để rời khỏi đây cũng không nằm tại vùng trung tâm, mà ở một nơi bí mật họ phải tự tìm kiếm.
Khác với hai vùng hiểm địa đầu tiên chỉ có nguy hiểm, tại vùng hiểm địa này ẩn chứa rất nhiều kì ngộ cùng cơ duyên, có thể giúp ích lớn cho tu hành giả. Tất nhiên nguy hiểm là không thể thiếu, ma thú tại nơi đây có số lượng đông đảo, thực lực cũng rất cao, nếu không cẩn thận thì có thể mất mạng bất cứ lúc nào.
“Tất cả các ngươi sẽ có một tháng để tìm kiếm truyền tống trận tại địa vực này, trong lúc tìm kiếm có thể thu thập bảo vật nằm ở khắp mọi nơi tại đây, giờ hãy thể hiện hết sức mình đi nào, hãy vượt qua thử thách này để trở thành đệ tử hạt giống của chúng ta!”
Âm thanh trong đầu vừa dứt, A Diệt đã lập tức nhảy lên Thoi Độn Thiên rồi phi hành chậm rãi, không quên kích phát năng lực tàng hình. Trong tay giơ lên tấm bản đồ, giờ hắn mới biết khu vực trên tấm bản đồ nằm ở một góc của vùng hiểm địa này, hắn đang tìm tới đó để xem bảo vật rốt cuộc là thứ gì.
............
Một đầu hàn giao với thân thể đầy máu tươi đang đau đớn thét gào, trước mắt nó có một phượng hoàng băng to lớn lao thẳng tới, đâm trực diện giữa mặt khiến súc sinh này lảo đảo ngã nhào. Trên trời cao xuất hiện một thanh trường kích khổng lồ được ngưng tụ từ băng, hung hăng bắn mạnh xuống xuyên thủng đầu hàn giao, hóa kiếp cho đầu lục giai ma thú này.
“Thủ hộ thú cấp lục giai đỉnh cao, hơn nữa còn thuộc loài cổ đại, kì vật ở nơi đây chắc chắn không tầm thường.” Thanh âm êm ấm tại băng cốc nhẹ nhàng vang lên, thiếu nữ diễm lệ chậm rãi bước tới gần hồ nước bốc lên hơi lạnh buốt giá. Sau một hồi dò xét, nàng đã phi hành tới giữa lòng hồ, ngọc thủ bứt lên một đóa băng liên.
Khuôn mặt xinh đẹp thanh lãnh ấy chợt mỉm cười, nếu có kẻ khác ở đây chắc chắn bị mê mẩn trước nhan sắc kinh thế ấy. Liễu Băng Nghi lật tay thu băng liên vào nạp giới tinh xảo, nàng phi thường hài lòng với món bảo vật từ tấm bản đồ chỉ định.
.............
Một luồng lôi điện di chuyển rất nhanh xung quanh hai đầu cự viên to lớn, thi thoảng tung ra những đòn công kích khiến chúng đau đớn gầm gừ, sau cùng thân ảnh trong luồng lôi mang ấy bắn ra một hỏa cầu lớn, thu lấy tính mệnh của hai súc sinh kia.
“Bạch Trình đường huynh quả nhiên phi phàm, hai đầu súc sinh này không phải lục giai tầm thường đâu, vậy mà chẳng bao lâu đã bị huynh diệt sát, đệ thực sự rất bội phục.” Một gã thanh niên khi trông thấy thân ảnh trong luồng lôi điện hiện ra, liền tươi cười chạy tới vuốt mông ngựa.
Trong Bạch gia không biết có bí thuật cảm ứng đặc biệt như thế nào, mà hai gã họ Bạch này mỗi khi tiến nhập vùng hiểm địa, đều có thể tìm tới vị trí đối phương, hai người luôn đồng hành cùng nhau từ đầu đến giờ. Bạch Trình chỉ hờ hững gật đầu, sau đó tiến vào bên trong hang động nơi hai đầu cự viên thủ hộ, bắt đầu tìm kiếm bảo vật được đánh dấu trên bản đồ.
Thấy vậy tên thanh niên vội vàng chạy theo sau, hắn tên Bạch Ngạo, là hậu nhân đích hệ của tộc trưởng Bạch gia đương thời, tư chất thuộc hàng cao cấp, nên ở trong gia tộc rất có địa vị. Lớp tộc nhân Hiển Hóa cảnh dưới trăm tuổi hiện nay trong gia tộc, chỉ có duy nhất Bạch Trình là địa vị trên hắn, lần này được an bài đi theo để được che chở, tên này rất là an tâm.
..............
Vô số phi kiếm rực cháy đồng loạt oanh kích lên thân thể to lớn, ngay sau đó là một thân ảnh vọt nhanh xuống kéo theo lưỡi đao chứa uy lực mạnh mẽ, ầm một tiếng liền có máu tươi tóe lên. Cùng thời điểm ấy vài cây trận kỳ xung quanh phát ra công kích, nhắm thẳng thân thể to lớn đang trọng thương.
A Diệt với bộ y phục rách rưới lúc này ngồi thở dốc trên thi thể lợn rừng, một đầu ma thú lục giai đỉnh cao.
“Ma thú lục giai cấp thấp hoặc thông thường, ta gϊếŧ tuy mất sức nhưng không khiến bản thân bị thương được, vậy mà lục giai đỉnh cao lại khó chơi hơn vài phần, thật là mệt mà.” A Diệt vừa di chuyển vừa lẩm bẩm, nếu dùng thêm nguyên phù đẳng cấp cao kết hợp, hắn sẽ hạ được đầu súc sinh này dễ dàng hơn, nhưng hắn không làm vậy vì tiếc của.
Vào trong khe rãnh sâu là nơi được đánh dấu có bảo vật trên tấm bản đồ, dò xét một vòng hắn đã kiếm được một cái rương cổ xưa, có kích thước khá nhỏ. Cầm chiếc rương lên rồi chậm rãi mở ra, sau khi biết rõ được thứ bên trong là gì, A Diệt liền mỉm cười thỏa mãn.
“Món bảo vật này thật không tệ, rất đáng để ta liều mình chinh chiến.”