Trên một khu vực băng giá rộng lớn, có rất nhiều thân ảnh hung thú chạy trốn, nhìn kỹ sẽ thấy toàn bộ đều là khôi lỗi, việc chúng cần làm chỉ có chạy thật nhanh. Xa phía sau đám khôi lỗi thú, có những đầu ma thú to lớn hung dữ đuổi theo, những ác thú hung tợn này là các loài ma thú sống tại vùng băng tuyết.
Không một ai phát hiện được, có một nguyên sĩ đang ẩn mình di chuyển từ từ trên mặt tuyết, toàn bộ ma thú cư ngụ tại lân cận đều đã truy đuổi đám khôi lỗi. Kẻ này không ai ngoài Diệt Chúng Sinh, suốt chặng đường kể từ khi tiến nhập vùng trung tâm đại địa này, đã luôn bí mật thả ra khôi lỗi, để dẫn dụ ma thú rời xa khỏi đoạn đường bản thân cần đi qua.
Những khôi lỗi hắn chế tác số lượng lớn, tài liệu chỉ ở mức khá, nên rất dễ bị phá hủy, nhưng dựa vào ưu thế tốc độ cùng số lượng, đã thành công câu kéo được vô số ma thú ẩn tại xung quanh nơi này.
Lần lượt từng tin tức khôi lỗi bị phá hủy truyền vào đại não, khiến hắn không khỏi đau lòng: “Hơn trăm đầu khôi lỗi đã bị hủy hoại, giá trị của chúng có thể sánh bằng một món bảo cụ Huyền giai hạ phẩm loại hiếm rồi.”
Lần này hắn đem theo năm trăm đầu khôi lỗi làm từ tài liệu loại khá, nay đã thả ra phân nửa, tuy lúc thả ra hắn đã lên tinh thần rằng chúng sẽ có khả năng bị phá hủy toàn bộ, nhưng đến khi nhận được tin tức thật sự vẫn không khỏi đau lòng tiếc của.
Một đường âm thầm di chuyển thuận lợi, sau hơn một ngày nữa trôi qua thần thức của hắn đã phát hiện ra cung điện băng cổ xưa hùng vĩ, nằm tại trung tâm đại địa này. A Diệt chỉ còn cách cung điện đó gần một dặm, chừng ba trăm trượng, nếu cứ di chuyển với tốc độ này thì một bữa cơm nữa sẽ tới nơi.
eyJpdiI6ImlMbjE0NVpIMlQ5VWcwVnFWZjRNYWc9PSIsInZhbHVlIjoidUF4QWVMU0luTmxcL2lIOXU5cWdBTHE1VWdlUXJxMG1sakczdnE3MWJsTUNNOGFMeVo5VXB6cGpvZVIza3JweVhUSWQyUnpJazVYa25iQXB2WUZYejBBZ2ZVdGRvN0F1MG5kWHJxcVdZUjhROE1YTHZJcFJpOHNPXC81ZGN5d2ZFWk5ERHNtK2tGMEM0ZG15SHRlK3ZFdllQNGczc3BtVlwvNHpRamlBTW94WjhQVnJmYTFpcTR1cm5SM05pY0hcL2FjNkpWZzV0RFFBU0U4azVSc0N2UTJLT1duSGZUQ3V5K1lqSm5XUWE4T0xvS1RneVhySHgyUWN0Z2J3NHlhdFdKdjk2ZllSM1RDSGNWU3h2UlNnTE82Vkc3XC9mYzNmeGxCV1VoWTN6akJsSkN3YlpXUlkxSjBjSHF2SG91dUxDU2hJUkx6QlVuYXdRZEJGVFNaeExjb2pLUGNUbzVVVDY4Q1RLZFNnVlQxUlBSK3F6VUJiQnV3RWhycjh2Q0I3XC9BbkVnbUQ0a2ZIRnhXS20yR0dMenZ0d0M1VkNQOXpaVjI1S2twRWZVTWdycFA2N1BlQ2xmbklGWWdCaFZlcVQ3ZG84U2tGZEVyZFwvaVFLaUtXMTJhSkRWOVpHenhJVEc3UHZ2YlZxSGkrNm9TUGpYV0xzTDVvNEtCUElqazBYVWpcL01tQU4xQnQzMjhKOWErN1pjakErNjZLTXhJV0E0YkJDRVBrSXJNTzZMYXJoak52bmZQeU52ZGh1XC81YlhhS1JQUEFubjduaU5lc0VXam5iQXJKdHFoUUxZd3VxTnZPUnVUZnp4anlocDRUS010WWFIWXRJSGRjd2VXMzJNNFAwTHo2ZjBsYXBxZUsybDBCWHFjbm1vTUlzeWtjWGZHR1R4VysxZ2JIM2ZGV3M5bUhlbFNCN1ByREpoVmFzVXd2TVhcL3NFQmp1N0U2RWxpMnlXVk9UY2pUTTZqVlk2ZEpPbVRuN2hjVUZUZ0tqSnFQV0N2REw0YzM0aUxBTjRZRU8xNEVzdXJ5ejlGWnFHdGtCdWYxZ2pnV1VKdWV3cDFBYzZpc0lMWHlaMjVvT2owbkdJRGpZSzdmVGpFOVlidWRoZ3VudGIwQU1nQnpFbFwvQUZyNWYzUDBPK2tOaFlvTEZhZ0pDSnEyRFJmT2pOaWZINGVlYU1jcGVSRmZ6TEZWbUdpVjMrUTJIbHdRbHJkdzRxVjdQZjNrSkFScEU3XC9aTnh2TThoQkIwZTI4OVBIc21wNVJ5OVFoenhUdWlIdkRkNzF0Sjd6b3phV1NycEFFSDNKRUZvbDlvTFlVbGRmcVFmMFNITUlkUHoxbXVGT1VcL0pMZnRZMUE5SDBiZSt2MmtZam9ESHdzWmp6Yk1UazJjQ2dXeFo0NmhFdnM5Z24zRkdrRHhxWnVTNHRyT21XcG0xSWRocHVWOEtBdnlibnRhdEl0WVJTMVpjaXhlb3cwRG5nejlRalwvY09pTFV4QXZLK2YwTWlNK2NrUlRZa1hCRDg0OFwvN2ZwNzY5UlFNZGNQcEdjRWFPMllJZmVJb3pZVGJuTklqVHc1dFBLcmhja0lxTkdMVlwvamV2Vlc3T3hOZ1U4dmNSSU9lVTVwcVBKbUZKeERTZitYUEZmSk9hUXFVUUhuN1ErTk9UNjk5TjRpU0RuUkJzbXpKd2t3ZDRtWkhkMFd3cFJzUStUd0pHNU43NytoeHVvdHZnT1JSZlhRblRqeitLV05vV0FrZVZHUTlaTENWS3pOTUxyK1JhZlwvTnBBYmxNOGh6UUJzK1Y3d0ZFXC9xd2ZZTXpaXC9EVkdobTN5ZllLQUZpXC9cLytZczJ5dnFFVzloNVdOTTBsb1paRFlyRFlTaXdSc1Y0aUJYcUNEVndFWW13WkVsQWZZcmdmQkJpTmxvTUYxNnNBQlkwVWZ3SVhjN2g1aDV2bjJLSnFOQXVyQmFudGJNbXJmczhrZ05rUGFYb1o2VUdPOVlEdHI3NFZwRGdURGpKcURoKytHV0VhbW96cEhcL2pZY3lld3NcL2NEVzUyM1pzNVwvcUFNN0c2cjJkVmJGaEVlVjZieDJjdXY2WnR0TzhqSjhQdStNU1N3Y0RcLzlZWGtLUm5LNEFkc0xyMVRtaStoMXBFanlVQnFvT0RLaHkrazJWVDM3N2M2Zk1GN25jOFZpYmhQSngzd0NcL1hBbnRmQ1wvSjlvMXhDbkNwUnNPdkhcLzRXYXhPaUlFYUN6cXRaTW9GNVYxamdPcU9DWjJiUWN1TGhGZFdVeEhVb1FcL1BJVFl2RVVkWW8yeEpKV2lXQ2FET0VLVEZvSWl6MTM4R1dTSjZ3N0FFQTN2TDg5T1BLQlwvRHNVUG5sZHl2alIzeHBlaDg1Y1B1QVh5ZEtlZnZHWjJuMkIxVkQrNTA0VHpJa28yd2lydExLRTNHc3JpdDVudkd2YlwvMzByS1dHakUrUWVuaVwvMnBlMXZ6ZGFHMkVuUktUcFZNKytuQUErdGxuU2daWWJ5MHF6UGJhb011dSswWlA3d1dBOXVxV1dtWHRRVG5BcmlQeWxYNFhFOEI3MnVZaFwvM3pCY3hNd0tBTHh3Zzd3TCt4Wmx6SDlwSDNkaEdsZmNBMVNNelFCQVNuTVQzdmlGMG1MUHF2dGptT0JIdDBuQUh6Q3pLVmtFRk8wSFZSc01ubzE4UE92cncrQm9cL0xzWkJqaUJKeWFrXC9Vdnk4UjZNRVBCNTdTeDRBTXZ6REhNVXBZd0tmOVQxQ0FqaEUrMlZ6dEtpWHVkMGJDb3oxMXBvK3RaNkJnSUV4NlZOekF2R0NuT1VQektoVncxenZ4NE9xRCtHU1A1RnE4K3hvZ0taMndXOGtETmRaakRvcDk1V2dcL2NqNXZEakRUV2NnUGJzY01KTUxSdGl2cHFBNVoxalQyemZDVFRBU3JCbXIwS21hdmdwNm8yVTJzUmpRTUY4bEFhNXJqaGJYdnNRK3pcL084NmRHdzJ1U0FPUFZjU3RXQzIyR3pyZ0lTMGhYV1RSMnRjT3RuMUc4VXIrOWpTbmhCbmpNa280bUZIRXVBaitOTHhuT0NHRXdzMXg2ZTlKaDdQRnhFRnVreWZZWDBUdDJ5N1gwZlZMUktpUlFybXM3K21uOHNNXC9hVmgrbjJUU1pPdmFxanJ6K3VUUGJsN2ZITWNoUzk0Q1Q1YzlVaVM5YjBaZUM4OGJaRnJKdDdNWTZhVmFPTDA1MVhyTWhSQzY3MnljUkVVXC9uOHFhMFZcL3FQeHVwWmVXSW9pZGNsdUFcL0R4d05iUlRheWFJcGU3UVdLdTRYenBTVzhna1B4VG5idCtSZ3Y3azN6WlgzRTQyb2htNlVlYzlUd1ppXC9VTlJrK1krd3h1eFpweEJxVXQwRGx0VGJwSFhzbE5tQnYxcDQ2XC9ObUszd1dZcU4yc3JKMnVXcG11UXRsNzd2dHdVTWVkcnNMcFEyK3ZXekc5d1hrTlwvRXhiTStnSDdWTUg3WmErVW50Z0hFZ3pIVDI1bFV5SVNTU1JIY0dYMWtBR1o0V081UmN4cHV1TjNkaE5NVVY2R1ZPcWdIenNOeG5keTdTMlBBNTZTSnczdSt4RFBDUlBmWUR3V2hpN3lFOUUiLCJtYWMiOiJkZmFjYjIyNThiN2Y0MTZhMDllYTdkNzU5NWZhZjYyNTUyZjkxMjZhOWQ5N2UxZTQ1NjFlZmFjMWMwYzIxNjE0In0=
eyJpdiI6IkV4bmRDTjdCM25VZElvcndwSDJISkE9PSIsInZhbHVlIjoiTWdMVWZ0WStaOXBZVlV4UGpjNG1qdGk0ZDB1WnRyam9XbkRDakR2MjYxREFIUHlVOTBNS0N5OFpqVlAwSXJuVCthMytPTkpMRCtneE1QY2NxdzNnZU1zV2xtR09pV1FZaVhRT2J5ZUcxNnc9IiwibWFjIjoiNDFmYzI0ZGVjYjQ2NThjMjZiMDU3MmJmNTY5MWJiZTg3Mzg3NTlkNzg0MDI3M2YwNWE1ZTA2MTMxZWNjNTc3ZCJ9
Thất giai bên ma thú là tu vi ngang với nhân loại Bỉ Ngạn cảnh, dù cho không có trí khôn cùng nhiều vật phẩm hỗ trợ như loài người, thì loại động vật đẳng cấp này cũng không phải đám Hiển Hóa cảnh như bọn hắn có thể chọc tới. Hai tên đần độn kia rước phải đại họa này chỉ có thể coi là xui xẻo, đã thế nơi đây còn không thể phi hành, tỉ lệ tử vong lên tới mười thành.
Đợi cự giải đuổi theo hai tên khốn đó đi xa, A Diệt mới lau đi mồ hôi lạnh, rồi tiếp tục chậm rãi di chuyển về phía trước, hiện giờ hắn còn cách cung điện chỉ chừng trăm trượng mà thôi. Mỗi lần có cơn gió thổi qua, hắn lại co ro thân thể lại, lạnh run rẩy cả người, nhưng vẫn không ngừng tiến lên.
“Trùng hợp tới vậy sao?” Họ Diệt thốt lên trong lòng, vì ngay phía trước tại lối vào cung điện, tên Mặc Quân cùng ba gã tà sĩ khác, đang gắng gượng đối chọi với một đầu ma thú thất giai. Đó là một con gấu tuyết, có thân thể béo múp to lớn, nửa thân sau đã che đậy hoàn toàn cửa vào cung điện, khiến bốn tên tu hành giải Tà Quốc phải chật vật đối phó.
Cung điện này nguy nga to lớn, đỉnh cao đâm xuyên qua tầng mây, có tổng cộng bốn lối dẫn vào bên trong, được chia đều đặn ở mỗi hướng đông tây nam bắc một cửa. Chỉ là để có thể tiến sang cửa ở hướng khác cần đi đoạn đường không ngắn, mà khả năng cao lối vào khác cũng có ma thú thủ hộ, nên mấy tên này mới quyết định chiến đấu một phen.
Với thực lực của bọn chúng, để bảo trụ tính mạng trước một đầu ma thú không di chuyển là không thành vấn đề, chúng đơn giản chỉ muốn đánh lui con gấu đó nhích ra khỏi lối vào cung điện, chứ không nghĩ đến chuyện có thể diệt sát được nó, đó căn bản là nằm mơ.
Đầu gấu tuyết ngồi im tại chỗ không hề di chuyển mảy may, nó đơn giản chỉ vung hai chân trước để tấn công bốn con kiến trước mặt, đôi khi há cái miệng lớn bắn ra những khối cầu tuyết gây kết băng. Bốn gã tà sĩ có hai trung kỳ và hai hậu kỳ, chúng đều sở hữu thân pháp di chuyển rất nhanh nên không dễ trúng đòn, cả đám không ngừng công kích để tạo một lối đi.
A Diệt trốn sau một tảng băng lớn quan sát, thần thức âm thầm dò xét khắp mọi nơi, hắn đã cảm ứng được chiến đấu tại ba lối vào ở những hướng khác, quả nhiên nơi nào cũng bị ma thú chặn lại cửa.
Đáng chú ý nhất là lối vào tại cửa phía nam, mặt bên kia cung điện, có gần mười tên nguyên sĩ đang chiến đấu với ma thú. Mà kẻ cầm đầu đám người đó chính là Bạch Trình, cả đám đang vất vả ác chiến, vì khoảng cách quá xa nên thần thức của hắn không thể cảm ứng rõ được bên nào đang chiếm lợi thế.
Vô số cầu tuyết từ miệng gấu trắng bắn ra, một gã tà sĩ chậm nhịp đã không thể né tránh toàn bộ, thân trúng phải một viên cầu. Toàn thân hắn ta tức thì đông cứng, bên ngoài có một lớp băng bao phủ, trở thành một tượng băng đúng nghĩa, một khi băng vỡ chắc chắn hắn phải chết.
Ba gã đồng bạn sắc mặt liền trở nên khó coi, nhưng họ cũng chẳng thể giúp được gì, tên đó coi như đã ra đi mãi mãi. Chúng càng điên cuồng thi triển những thần thông có lực sát thương mạnh mẽ hơn, oanh kích lên thân thể mập mạp của gấu tuyết, khiến nó cảm thấy đau đớn gầm gừ.
Vài chục đầu khôi lỗi được âm thầm thả ra, từ một hướng khác chạy tới giúp ba tên tà sĩ công kích gấu tuyết. Tuy đám khôi lỗi chẳng thể gây ra thương tích cho thất giai ma thú, nhưng gây khó chịu có thừa, khiến gấu trắng giận dữ như muốn đứng dậy.
Ba tên tà sĩ kia tuy không rõ đám khôi lỗi là của kẻ nào phái tới, nhưng trước mắt lại cảm thấy vui mừng vì có thể giúp bọn chúng gây khó chịu cho súc sinh này.
Hai bên cứ thế tiếp tục giằng co một hồi, cuối cùng đầu gấu tuyết cũng hết chịu đựng được, nó đứng thẳng bốn chân lên rồi tức thì phóng tới phía ba tên tà sĩ cùng bầy khôi lỗi. Thân thể nó mập mạp nhưng tốc độ lại không chậm chút nào, lóe cái đã thấy tiếp cận vị trí đám người rồi dẫm nát mấy đầu khôi lỗi đứng hàng đầu tiên.
Ba tà sĩ cùng mấy chục đầu khôi lỗi nhanh chóng xoay người bỏ chạy, ngay phía sau chính là thân thể to lớn trắng tinh của gấu tuyết, mỗi một bước chạy đều dẫm nát mấy cỗ khôi lỗi thú. Đợi đầu súc sinh to xác kia rời xa lối vào cung điện, ba vệt đen tức thì vòng lại phóng nhanh tới cửa lớn, muốn nhân lúc gấu tuyết đang phát tiết với đám khôi lỗi, thì bản thân sẽ tiến nhập cung điện.
Nhưng có kẻ còn hành động nhanh hơn ba tên kia, một vệt bạch mang vụt cái đã tới ngay trước lối vào cung điện, hiện ra là một gã thanh niên nam tử dung mạo bình thường. Ngay khi vừa nhìn rõ khuôn mặt hắn, tên Mặc Quân đang cật lực chạy tới liền cả kinh thốt lên: “Là ngươi...”
“Phải, là ta.” Khóe miệng A Diệt nổi lên ý cười, đáp lại một câu rồi vung tay bắn ra chục tấm phù bạo, còn bản thân hắn thì tiến nhập cung điện, vào trong phạm vi có cấm chế bảo vệ.
“Bùm bùm!” Phù bạo đồng loạt phát nổ, ba gã tà sĩ nhất thời không thể lao đến lối vào cung điện được, nếu còn cố tiến thêm chắc chắn sẽ bị nổ chết. Mà cùng lúc A Diệt bắt đầu hành động, hắn đã cho đám khôi lỗi ngưng hoạt động, giúp đầu gấu tuyết có thể dễ dàng nghiền nát toàn bộ. Khi phù bạo từ tay hắn bay ra, cũng là lúc súc sinh kia quay đầu đuổi theo ba tên tà sĩ.
“Không kịp rồi, nếu súc sinh kia đuổi tới cả ba chúng ta chắc chắn phải chết!” Quát lớn lên, sau đó Mặc Quân không chần chừ liền xông thẳng tới phía đống phù bạo đang liên tiếp phát nổ, vận dụng thủ đoạn phòng ngự lên cao nhất có thể. Hai tên khác cũng không còn cách nào, nghiến răng chạy theo sau họ Mặc, cả ba thân ảnh dần mờ đi sau đám khói lửa.
A Diệt lúc này đã đứng trên truyền tống trận nằm ở trung tâm đại sảnh cung điện, ánh mắt hắn nhìn tới cửa lớn nơi mình tiến vào, liền thấy hai thân ảnh tàn tạ xuất hiện. Mặc Quân cùng một gã tà sĩ hậu kỳ Hiển Hóa cảnh, bộ dạng nửa sống nửa chết, ánh mắt chứa đầy sát khí nhìn thẳng họ Diệt.
“Tiếc quá, vậy mà chỉ có thể giải quyết một tên, hai người các ngươi xem như may mắn.” A Diệt thở dài lên tiếng, nhưng hắn cũng không động thủ, vì trong đây có cấm chế không thể gây ra công kích có sát thương.
Trước hai ánh mắt cay nghiệt như muốn ăn tươi nuốt sống mình, khóe miệng Diệt Chúng Sinh tùy ý nhếch lên, đôi mắt mang vẻ thách thức cùng châm chọc, tay giơ lên làm động tác chào tạm biệt, truyền tống trận phát sáng đem hắn rời đi khỏi vùng không gian này.