Ma Đế Nghịch Thần - A Diệt

Ma thú có vô số chủng loài, vô số phân nhánh, không phải loài nào cũng như loài nào, giống như nhân loại, chúng cũng có giống loài mạnh mẽ và giống loài nhỏ yếu. Tất cả chủng loài ma thú được chia thành ba loại chính, gồm: Thông thường, cổ đại, thần thoại.

Loại thông thường chính là những ma thú đại trà ngày nay, chúng mang hình dạng như những loài động vật bình thường, chỉ là kích thước và sức mạnh cao đột biến mà thôi. So với nhân loại đồng giai, thực lực của chúng hoàn toàn tương đương, nhưng vì trí tuệ rất thấp, nên mỗi khi có xung đột thì nhân loại luôn là phe chiến thắng.

Loại cổ đại khá là hiếm, chúng mang hình dạng những loài động vật thời cổ xưa, hoặc biến dị ít ai biết đến. Ví như mãng giao, ưng sư, voi ma mυ"ŧ, thuồng luồng, tỳ hưu, và cả đầu toan nghê này. Chiến lực thực sự của chúng mãnh mẽ hơn những tồn tại đồng giai không ít, hơn nữa cũng có thêm thần thông đặc thù.

 

 

Loại hiếm nhất chính là ma thú thần thoại, những giống loài chỉ có trong truyền thuyết như long, tước, phượng, vĩ hồ. Ma thú mà mang hình dạng của động vật trong thần thoại ấy, tuyệt đối vô địch trong đồng cảnh giới, thần thông cùng sức mạnh áp đảo hoàn toàn những tồn tại đồng giai khác. Cũng may loại này phi thường hiếm, từ khi tu hành đến nay, A Diệt còn chưa trông thấy ma thú thuộc chủng loài này bao giờ.

Không cần nói đến ma thú thần thoại, chỉ cần là loại cổ đại đã rất hiếm gặp rồi, ma thú tứ giai cổ đại đầu tiên Diệt Chúng Sinh trông thấy, chính là đầu Ngụy Liên Giao trong Vạn Dược Giới. Đầu Toan Nghê tại ngôi đền cổ này, là ma thú cổ đại thứ hai mà hắn chạm trán, không như lần trước phải kiệt lực bỏ chạy, lần này hắn có thể dốc sức chiến một trận rồi.

 

 

eyJpdiI6ImdvK0lZQkxkV09OQXMxXC9MTEpyYjJnPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjM3QUNvejFYVDdUMWFleDRtNGdiV3NXYnU0K0gySUlHQ2lJbXBiMkg4UEs3ODdjK1wvbmpjVUJnTDJxWFwvMzNLSWVGZXdoNkdlV1FIRWNsZCtRXC91SkxKMTBPSGJ2d1F1ZmRXczhyXC9KQ2lNaDZuZ3EyZHVua1ZJYzJ4VmRIWFNWeUV6aVFRRVJqdThCRzJmVHJnXC9VNUQ2V3lPaTRKdmVBV2RVMmw5REkxUkgzcEVOOUUwRldUK3loeUJ0V2hGUDdQRktTNnBKYktZSlNlWHNpZWJcL2N4NjJkNzlDTVlQbEZPM2E3TWZ3VG1BZlYrelRzOTk3OWIyTWZxXC9jVUFKVlVyaVFqWjhJOW5QOTBNWld0OUlCVzFJQ09wNm51UEc2OW9OVUFhXC93dlBCbzY4UXBhZURnazdSTTQ0WmFXR0Q3Z0FZeURvQUpWaFVjVXpjSkZWTWhKVnpLWjBWNmdOYnhyNFVoeEZHQVJaVElRejl2SEMzVkRHWHhtUVJJNlwvVjRhVUxYQXZVd0dtQ09YRXo1ZlwvNUdqZ3JUMktXVWtqTUZtMk9PUnYzYmpmWk1NSVZtU0JxS21PRHpRSGpwM0h3ZE4weGZIKytPdXhjeitGT3A0bHBEMmQ3UVwvaFRBam10ZWNsWUZaSEV4OUpUZFVNOGFtUmhsMVZKTm0xenlZcDRvMlNwK0NscU9MOVU0UXhVRFh5b1NSNWhVY2JuSUpBalpBTUZuNW5HVG9YNXNycCtsa2Y1SjAwS0pXXC9PaStYUkk3UlBRc3BiemNLVW9rNGJnRXZyYTlxazRaVWpRb3FcL2oxTG1qXC95TXArSWlCMUJQSUdJYWVUc1FPcmdkQ20zVHEwVGVJZVRxbUgwWHZlRjBLdDRlMFdncjRVVFU4bzkxdDJXeU9NVVJrU3EycnJod0dhNTQ2ZnoyOEYyRGlYTFdjdmN6bWgwa1BIcnBNc0M3dGsxczNMWlF5bEVKRlM1TFFrNitCSTRTSjdraUdybFpNTFpHdnZhUGloSGRMc3hCYk5yYWx1NnJXajlzUGRWa0I1T0wwbkNXYnNjNzVoc1grQysyWDZEWWdvMDBZOUIxbDlhamdTXC83WEhXVzd5UFZmamVGMGt3a2ZLeGxLbzVWZUJSRHVlSkdTN3BOXC9LdHdcL25GdXlTelBvdjVXTDNxeEdHUG9ySzFZNXFmMG16dVZtOWxSUDdaMVwvOFZPRUQwYlRVMTBZN3N5cGlia2txbmdMSVwvVzRtbzN6b081ajNUZVlhSHhjY1oyVTN0N2pwZXF2VWFKbFNCSDJTTWZiZHRZcEVhQmYxVUViQ3pSM1pCVTZTTzk0TDh2OVhRbk83NERtQ1Z6N3dBcGVnTGEzeGZFZ3dSSE5KdXlaWW1FaWxoN1NQU1ZRUE01WG1SemtyV3B6YTdNbEtlNlJ0eExmSXQ3VjJraUdzSVYreE5EMmd5bVJHeVRuZU4rVkdTenBtRXNQOURBTnhKWmR0Y2UzcXlwRmRWanBUcUtjV2Ztc3ErNnBcL3haRXdxOTM5bUo2d0JHQWJXNHhvMmxiSXZNWG5jdUZma0hXR2Z1bnhzUGYwd1djaWFDSlZ1NjRjNFVUTnJubnRaV1c3TjdNZkNHdWJ1V2I2cG94VENtbkFDaVBhdWN6VmhWTE1cL1cyYVVwTDEyQWtSYUNIemJDcWl0XC83T1JPaUpSeXg3T1RhNm5hd3BRYlVKbHVUVEVsTzROVkprT1J5TmQyakJISEpvQndtMUN2RStPOWxPMllqNFFrRENUbGJNbXptbWJuMGV4TzczVXp4UytuVTZZTnJMR2FxVEx5aFZGYWVNU3BPbnFBWGRZVFRaZHhLUXdqOHNXRkUzZ1wvY1d0NGhPMUs3UjgxWGF1MW4xb1lVY1wvamMydEVcL2hidU1Ld0JYR0tycmJwaUNRblR3S3ZhQjBuY2pxTElXdDM4dGpLeG5zQ1A3bHFiV3hTMzVaTE5pdUhhTFwvTzZIblNidXA1VXloeGhhVmt0SEZwdVo3OUF1Yk1OT0RnczZtNGN2Y3lVYktod1dlUFh6MWs4WlY1dlExcEUzOWhVME5ZdFd0N2xzK2w3NHFJN0pkZVNuR2RvU0trT0lLclwvTmoyZCtmNEFLUk5MYTdrT1JKRnM3ZG5KQWJBaU5tY29sRE91eW1LTjdWNm5HVHJQdWVOUHJ5QlJWS243S1ZuTGdmMlYzall6RjBYVEVKMDgzWnhaUGFwaG12SFlUcVZSY0xRZVNuaFFDTFVOM2ZqSTFGMGxBcTNyNkVsbzJ6Mk51RVp2S1luSkRVRlBKR1BiNzZrSVBWQXN6RDUzMVNMTDAreDY5ZldiQXdsN0dmK09BZ0Z0U2lndGZFM2pNbVpnUHAwR3V4V3pmYjJWM1REb2ZKUDV1WWRDRDJuNVNQNnBSZ3ppOGRqeE1YcENzc0E2WU1vYjhiTVZzQ3NhQTk3WWpGSHZzRVJoa1hiS2swaHc4aFM1MnBkNzZ4alJsMG1UZmZSXC8zeUZlbStRZkpUaWhtQ045cmRxejRTV1wvUDZKbzVtYkJMaEZDa1Q2aHdcL1EyWDFcL25naGdjZk5DUFBvN0Z0NnBjTEQ3R3pcL05DaitYXC92dEFyVUtRNFwvNGUzbmkzb1RqK1JzTjdROXdUcnJHNG85WWgzcTJnb1wvZ0lDTmJ0QzdsK2p3cE1BYmh3TmRYVUw2Z2RcL3JoUWtkTGh1S0lqekN2Mlh6c0hcL3NvXC9lOXIramwwaHpJSXRnTlptZTVcL0RBVXRpWXBBUCtrdFhsUT09IiwibWFjIjoiNWY3ZDE4M2Q4NzRkZDUzNDJlOWQ1OGE5ZjJmNzczZjIyMTY2MWQ3YjFkYzg1ZDQxZThhNzhjZWMwNTg0MTgzOCJ9
eyJpdiI6IldOM1BSaCtBdmF5UjFGWkZmTnllU1E9PSIsInZhbHVlIjoicVlPKzR6SXFrQzFmTXppY1IzMEN5VnM5WGhxU1RBUXVnaXNaXC9lS2lvQ0phXC9Ra3hOTW0wakxCeUJQeVhLSzZwcjNIQzd5d0xibXJ2WDJFcGVvR2NIb0xHMXFKNXQrQ3VNN2E1ZlpFOEgxaz0iLCJtYWMiOiJhNjhiOTlhNGE2Yzc4ODUzOTAzNTNjMmE5YWIwNjMyMDVjYzVhM2ZlMGViMmM2YTc1NzAzNDYwMmU5NWQ2OWE5In0=
Một tiếng gầm rống vang vọng lên, sóng xung kích thổi bay phi kiếm cùng những khối hỏa cầu, quanh thân họ Diệt liền xuất hiện một vòng quang tráo, rồi mặc cho cơ thể bị đẩy văng đi lần nữa. Chân đạp Thoi Độn Thiên phi hành trở lại, hung hăng bổ xuống một đao chứa rất nhiều nguyên lực cuồng bạo, va chạm trực diện với cái sừng dài nhọn của đối phương.

Chiếc sừng đột nhiên phát sáng, sau đó liên tiếp bắn ra những luồng hào quang chứa uy năng hủy diệt, khiến A Diệt phải chật vật lui lại, đao trong tay vung lên không ngừng, chống đỡ những luồng sáng bắn tới.

Trong ngôi đền không có cây cối, nên hắn không thể dùng nguyên thuật thao túng thực vật được. Nếu dùng nguyên lực của chính bản thân mà hiển hóa ra, lại không thể tạo ra số lượng lớn, chiến đấu trong này xem như hắn bị mất đi không ít thủ đoạn từ công pháp bản thân.

Đánh thêm vài chiêu, hắn cấp tốc phi hành bỏ chạy, đầu Toan Nghê vẫn đang điên cuồng đuổi theo ngay phía sau. Với tốc độ của Thoi Độn Thiên, hắn hoàn toàn có thể bứt tốc mà thoát khỏi ngôi đền, nhưng hắn không làm vậy, mà chỉ duy trì tốc độ nhanh hơn súc sinh phía sau chút ít thôi.

“Làm gì có chuyện ta chui vào trong này mà không chuẩn bị chút hậu chiêu nào cơ chứ, ngoài tu hành ra ta còn là pháp trận sư đấy.” Hắn vừa dứt câu thì cũng là lúc những cây trận kỳ đang tàn hình hiển lộ ra, bạo phát quang mang.

“Ầm!” Đầu Toan Nghê đâm sấp mặt vào lớp vách ngăn vô hình, sau đó lắc lắc đầu vài cái, rồi tiếp tục đâm thêm mấy lần nữa, bấy giờ nó mới phát giác, bản thân đã bị vây khốn trong một kết giới rộng chừng mười trượng. Đầu ma thú thủ lĩnh nơi đây gầm lên không cam tâm, ánh mắt sắc lạnh nhìn theo bóng lưng nhân loại phía xa, đang bay trở lại vùng trung tâm.

Vốn dĩ ngay từ đầu A Diệt có thể dụ đầu Toan Nghê này tới đây, rồi vây khốn nó luôn, nhưng hắn không làm vậy, mà muốn thử sức đấu với ma thú cổ đại một phen. Sau khi ăn cả đống hành thì hắn đã hiểu rằng, bản thân không phải đối thủ của súc sinh này, nên mới làm theo quyết sách ban đầu.

Tại khu vực trung tâm đền cổ, A Diệt vừa đi vừa phất tay, không ngừng thu lấy các vật phẩm tại nơi đây vào nạp giới. Hắn không có thời gian xem xét từng thứ một, phải nhanh chóng vơ vét sạch rồi chuồn đi càng sớm càng tốt. Ước chừng ba tuần trà sau, thân ảnh hắn đã cấp tốc phi hành rời khỏi nơi này, bỏ lại bộ pháp trận đang vây nhốt Toan Nghê với giá trị không nhỏ.

...............

Trốn trong một sơn động vô danh, A Diệt kiểm qua những vật phẩm thu hoạch được tại chuyến mạo hiểm lần này. Đối với nhãn giới của hắn bây giờ, thì những thứ này không có giá trị lắm, nhưng cũng coi như không tệ.

“Hả? Trong tờ giấy này sao có hình quen quen nhỉ?” Đột nhiên hắn cầm một tờ giấy vàng úa cũ kĩ lên, đây cũng là một trong những thứ lấy tại ngôi đền, chỉ là trông không giống vật có giá trị. Trên bề mặt tấm giấy có ghi lại thủ pháp và cách thức chăm sóc một loại cây đặc biệt, còn có một vài hình minh họa để chú thích.

Đột nhiên họ Diệt đứng bật dậy, hai mắt mở to nhìn chằm chằm vào hình một chiếc hồ lô trên tấm giấy, rồi đọc kĩ lại những dòng chữ trên đó thêm một lượt. “Chẳng lẽ nào?”

Một tia thần thức của hắn cấp tốc chui vào bên trong giới chỉ, lục lọi một hồi, liền khiến nạp giới lóe sáng, trong tay bất chợt xuất hiện một chiếc hồ lô màu vàng nhạt, phi thường nhẹ bẫng. Cầm chiếc hồ lô trong tay, rồi chăm chú đối chiếu với các đặc điểm ghi trên tấm giấy, càng đọc hắn càng chắc chắn hai thứ này là một.

Đột nhiên thanh âm kinh ngạc vạn phần của Ma Quân vang lên: “Tên khốn nhà ngươi, tại sao có vật trong truyền thuyết này mà trước giờ không nói cho ta biết thế hả?”

Nghe vậy hắn liền cả kinh xen lẫn kích động, vội hỏi: “Chiếc hồ lô này là một bảo bối rất chân quý sao?”

“Phi thường chân quý là đằng khác, ngay cả những tồn tại phía trên hạ vị cũng rất động tâm với nó đấy, xem ra trước giờ ngươi chưa từng cho kẻ nào thấy nó, nếu không đã có họa sát thân tìm tới rồi.” Ngữ khí Ma Quân ngưng trọng vang lên.

A Diệt khó hiểu nhìn cái hồ lô trong tay mình, xem qua xem lại cũng chẳng thấy có điểm gì bất phàm cả. Hắn hỏi đến trọng tâm: “Vậy rốt cuộc thứ này là cái gì?”

“Chiếc hồ lô trong tay ngươi là nửa dương của Thiên Hồ Lô, một món bảo bối rất nghịch thiên, nếu có Thiên Hồ Lô hoàn chỉnh, chắc chắn ngươi sẽ kiếm được phương thức giúp tu vi tăng nhanh!” Ma Quân giải thích, tựa hồ hắn rất hiểu biết với thứ đồ này.

Thở dài ngồi xuống, để chiếc hồ lô tùy ý trôi nổi trước mặt, A Diệt nói: “Dù có tột cùng chân quý đến mức độ nào đi chăng nữa, thì thứ trong tay ta cũng chỉ là một nửa không hoàn thiện mà thôi, hèn gì trước giờ chả có chút hữu dụng nào.”

“Hắc hắc, nếu như giờ ngươi có Thiên hồ lô hoàn thiện thì sao? Ngươi sẽ làm gì? Có vui mừng đến phát khóc hay không?

Nghe thanh âm có phần cười như không phải cười của Ma Quân, A Diệt cảm thấy nao nao, rồi sáng mắt lên mà hỏi: “Ngươi có cách để chiếc hồ lô này trở nên hoàn thiện, hóa thành Thiên hồ lô cao quý đó sao?”

“Nếu ta không có cách, thì khi nãy ta trách ngươi không cho ta biết thứ này sớm hơn làm gì? Mở to mắt lên mà nhìn đây này.”

Lời vừa dứt, giáp tay đã lóe sáng, một chiếc hồ lô có hình dạng giống hệt chiếc đang ở bên ngoài, bất chợt xuất hiện, chỉ là nó có màu đen nhạt chứ không phải vàng nhạt, cảnh này khiến A Diệt cả kinh không thôi. Ma Quân đắc ý lên tiếng: “Vừa hay nửa âm của Thiên hồ lô nằm trong tay ta, việc này quả là trùng hợp!”

Diệt Chúng Sinh hít một ngụm khí lạnh, hai tay rơi run cầm hai chiếc hồ lô bề ngoài y hệt nhau lên, rồi đảo mắt nhìn qua nhìn lại. Ma Quân lại nói: “Ngươi mau truyền nguyên lực của bản thân, vào đầy bên trong chiếc hồ lô vàng của ngươi đi.”

Nghe vậy, hắn cũng không chần chừ mà làm theo, một luồng lục thải chui vào bên trong chiếc hồ lô, trước đây hắn đã thử làm như vậy nhưng chẳng thu được kết quả gì, nhưng hôm nay thì khác, chiếc hồ lô đã sáng lên!

Cùng lúc đó, một luồng năng lượng đen từ chiếc giáp bọc tay bay ra, chui vào bên trong chiếc hồ lô còn lại, khiến nó cũng bất chợt phát sáng lên. Hai chiếc hồ lô một vàng một đen rực rỡ quang mang, bay lên lơ lửng giữa không trung, rồi tức thì hòa quyện vào nhau, đen vàng lẫn lộn.

Sau khi quang mang thu lại, một chiếc hồ lô màu ám kim xuất hiện, nó có hình dạng không khác gì trước đây, nhưng trên bề mặt lại chi chít những hoa văn kì bí huyền ảo. Hai tay A Diệt vội giơ ra, đón lấy chiếc hồ lô hạ xuống, màu ám kim mỗi khi bị ánh nắng chiếu vào liền lóe lên quang mang rất bắt mắt.

Thanh âm kích động vui mừng của Ma Quân vang lên bên tai hắn: “Có Thiên hồ lô này, chỉ cần khéo léo sử dụng đúng cách, thì cho dù là phế vật cũng có thể hóa thành thiên tài!”

Ads
';
Advertisement