Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 

“Học viện của chúng ta không giống với các học viện khác, những học viện khác đều độc lập với trụ sở chính, được xây dựng ở địa điểm mới, còn học viện của chúng ta được thành lập trong trụ sở chính!”  

 

“Đây vừa là ưu điểm vừa là nhược điểm của chúng ta!”  

 

“Nhược điểm sao?”, Tần Kiệt càng nghe càng mơ hồ, đang yên đang lành, nói với anh nhược điểm của học viện để làm gì?  

 

Liên quan gì đến anh?  

 

“Cô Tôn, rốt cuộc cô muốn nói điều gì, cô nói thẳng ra đi!”  

 

“Ừm, tôi nói thẳng ra nhé!”, Tôn Ngọc Phương gật đầu: “Tuần sau, trường chúng ta sẽ tổ chức cuộc thi hùng biện được tổ chức hàng năm cho sinh viên! Vì để tổ chức cuộc thi hùng biện lần  này thật là sinh động!"  

 

“Trụ sở chính quyết định chọn địa điểm tổ chức là học viện của chúng ta! Đây là lần đầu tiên học viện của chúng ta đứng ra tổ chức cuộc thi hùng biện trên phạm vi toàn trường! Vì để tổ chức thật thành công!"  

 

“Lãnh đạo học viện đã quyết định chi ra khoản phí tài trợ để làm cho sự kiện trở nên sôi động hơn, khiến cho các học viện khác trong trường không đánh giá thấp học viện của chúng ta!”   

 

“Còn em, với tư cách là một ngôi sao khởi nghiệp, lại có quan hệ với siêu thị Kiệt Tuyết! Tôi hy vọng em có thể giúp chúng tôi trong sự kiện lần này, kêu gọi siêu thị Kiệt Tuyết ủng hộ một khoản phí tài trợ!”  

 

“Bạn học Tần Kiệt, chuyện này không thành vấn đề chứ?”  

 

Tần Kiệt: “...”  

 

Hay lắm ồn ào cả buổi tối, hóa ra là muốn xin phí tài trợ.  

 

Nói thẳng ra là xong mà.  

 

Lại còn bắt anh phải đóng cửa, kéo rèm, còn nói rất nhiều điều vô nghĩa nữa chứ.  

 

Hại anh cho rằng Tôn Ngọc Phương có ý gì với anh.  

 

Thật là nhàm chán và vô vị.  

 

“Cô Tôn à, em cũng không phải là nhân viên siêu thị Kiệt Tuyết, đến nói chuyện có thích hợp không?”, Tần Kiệt hỏi.  

 

“Thích hợp chứ!”, Tôn Ngọc Phương nói: “Em là ngôi sao khởi nghiệp đại học, bản thân vốn dĩ đã rất giỏi giang rồi, em và tổng giám đốc siêu thị Kiệt Tuyết lại có quan hệ họ hàng thân thích, không có ai phù hợp hơn em cả!”  

 

“Chuyện này...”, Tần Kiệt biết rằng lần này anh không thoát được, gãi gãi đầu hỏi: “Cô định kêu gọi bọn họ tài trợ bao nhiêu?”

“Không nhiều lắm, 150 ngàn tệ thôi! Cái này không thành vấn đề chứ?”, Tôn Ngọc Phương nhìn Tần Kiệt.  

 

“...”  

 

150 ngàn tệ mà còn nói không nhiều sao?  

 

Cô nghĩ tiền của em là gió thổi đến sao?  

 

Tính trục lợi, không có cửa đâu?  

 

Tần Kiệt không nói lời nào liền xoay người đi ra ngoài, anh cũng lười đôi co.  

 

“Đứng lại!”, Tôn Ngọc Phương có chút tức giận: “Thái độ của em như vậy có ý gì?”  

 

“Cô Tôn, muốn em phải có thái độ gì đây?”, Tần Kiệt hỏi lại.  

 

“Bạn học Tần Kiệt, đây là thái độ nói chuyện nên có của một sinh viên với giáo viên sao?”, Tôn Ngọc Phương không vui nói: “150 ngàn tệ thôi mà, cũng không nhiều lắm. Với việc kinh doanh của siêu thị Kiệt Tuyết, đoán chừng một ngày là có thể thu hồi lại vốn rồi! Em nói có đúng không?”  

 

“150 ngàn tệ mà còn nói không nhiều. Cô Tôn, cô nói cũng nhẹ nhàng quá rồi nhỉ. Hiện là năm 2008, theo cô thì một công nhân bình thường mỗi tháng kiếm được bao nhiêu?”, Tần Kiệt chất vấn.  

 

“Có lẽ hơn 2 ngàn tệ đi!”, Tôn Ngọc Phương suy nghĩ một chút rồi nói.  

 

“Vậy lương giáo viên như các cô thì sao, một tháng được bao nhiêu?”, Tần Kiệt lại hỏi.  

 

“Cao nhất được 2 ngàn tệ, thấp nhấp được 1 ngàn 7 tệ, trung bình thì được 1 ngàn 8 tệ!”, Tôn Ngọc Phương cân nhắc một chút rồi nói.  

eyJpdiI6InVoV2JlSUlKSkdBcWhjM281cVZTQnc9PSIsInZhbHVlIjoiTWRaZ2kxUFNQeXBxQXlWZ3JseXhlbWorQWltSmwwOFFtRTJOaXZHUGpHTUJOc281eWVXNkZZTHhiUTh0K1NENCIsIm1hYyI6IjUyZTlkNWQ5ZDliYWZiNGRiY2Q2NGZjYWVlMWMzOGMxY2RkZmJlZmE5MGM0MzQxMzA1ZWVlZDEzZDI4NTZhNjkifQ==
eyJpdiI6IkRpUG1ZXC83NnB2TmFhcGRcL1wvd0VzWFE9PSIsInZhbHVlIjoidkErbkozdVV3aUlWOURVU2piQTNiSGkwaEpjeVlxcmNiVDZicVB6TXRhRXM3V09SU3RyWFM4TGwreFVweFwvZjdZSjhJVmhtU3RadG00SkxTempwdXpaNWErNTAyVHR6VDBVK0NlSHdpR1FMU1NIWHdLaXpQaGJpXC9Zc1E0OXJlZ2E2S1ZkVUhhUkRObUhjenA5U2NoT25LZ0VqTlpFclJNQ0RZRjdiMXVnS28yXC9aVVhWb3k5bHVpZG90TkVCaFFURWhUUmFTcERCUlA2TlM0aTRibkY1S3FnQVVWMncyN25pZUt5K3d6VkNJdHBxWDJsMXlWNDNqbDhmNVUxOUJUU1V1VXJFbjQzVlV4cFJkc203OGtuVHNXSnpZYVNvZXlLWEFkQm1WWW53YjJUQXpBM3pLRHp1RlwvQlNUZjAzUjlsNDJzdGQrYkFNMFd5VFwvNVl4UTJYMXRoS1JMelpRVjF0QnRVN2FcLzBJSGRmOTFEVE1abkFmYUFQWmJKK0pUMncxSU1vVHJEaGlNZkRJa3BzSXpUT0xFZmdaVm53dURjQUo3cks4NXNuNzllN3N5VmdhdzJKQ2Izd1BaZTdBUmx4TXRMUmhoUUJuT0hNQytOemdHZnR2K0dlY3NtcTJkb0VBRWtTZ1IxcmZRXC9oUVwvSElCZGl4V3hJMGwxNCtQa1NIOGYxU2lkVVExZGhvODRsZk5BM2x3Wlg3OXo2RW51TytEdnk2aHNOUk81Z1pMWjVjaGlUUitcL2xMTUY2aTU5ejJLdE9ZQUpGaWxSYTE0UjNrOElGd2lKVzZxclhxMUxJZjE1QWZsV0pXejBzK1dVcUl6K1J3ZWZjUm52aldLWlVaSTFSb1ZNZE8wVUw4aVhIR3VWNUhCc0Z2QUxGNDdZMk9GXC8yVm1ZQTMwekZTWGIwRTJoRDNMNEJ5djBQMmlaTitoQTYzcHBFRzBDR2xMSXRVTkxJemVETVlpSmNOeng1V1lJM3dnSFpObVlVR1B1dHhIMHJYRXJzbFJyeGhoYUJFT3ZGeUpuZncxeGc1dlBZaWJTSms3aVNqSEt5ZTd3ZTBjU0JCY2VrY0RvUDdEaXd1K1ZLYml2TmxZbHRaT1NKejZLR3o0b1JrQk0zVXBsNnU0dkdmSWFFSXpkTUJwZ1gwSkNicGlka3loWUhTZjFLZWMwNTdta0xDa2NQd0VhMGhYYmVvbUV5N3JxVkcxREFYb3FLYVpGdDR6VEVwZlhDaXByeGhcL2hwUDJPb3BEWVpiOU04ZkVKQkh6QWFSYUJvZmZ5ZjdkcW8yQU9HK3pLUUY5RlVFMk5LSmZxSGJTd1F3XC9wak1YeXd0WllOMD0iLCJtYWMiOiI0MjEwMzM5Yzc0NGVmMzRlOWIyMGFhYmQzY2MzN2Q4M2IzZGUwNTFmZTczOWQyYTAzODFiOTQ1N2Q0YzI1NjIwIn0=

Tần Kiệt lại hỏi Tôn Ngọc Phương. 

Ads
';
Advertisement