“Trương Thành đúng không? Đợi đấy nếu lát cậu dám chạy về nhất, có tin là tôi sẽ đè chết cậu không?”, Lâu béo khoe khoang cơ thể cao to của mình.
“Đè còn dễ dàng cho cậu ta, nếu cậu ta dám thắng Tần Kiệt tôi sẽ một cước đá thẳng vào hạ bộ luôn!”
Lúc này truyền đến giọng nói của một cô gái xa lạ.
Nhóm Tần Tuyết cũng quay lại nhìn.
Một nhóm nữ sinh từ các lớp khác kéo đến.
Cô gái đi đầu vừa lên tiếng kia không phải ai xa lạ mà chính là Ôn Thanh Thanh.
“Sao lại là cậu ta?”, Tần Tuyết trừng mắt với Tần Kiệt.
Tần Kiệt cũng không biết nói gì.
Ôn Thanh Thanh đã từ phía xa chạy đến xem náo nhiệt.
Cô ta thấy mọi chuyện còn chưa đủ rắc rối sao?
“Cậu tới đây làm gì?”, Tần Tuyết trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, phải bảo vệ lãnh địa của mình.
“Đương nhiên là để cổ vũ cho bạn học Tần Kiệt rồi, còn có thể làm gì nữa đây?”, Ôn Thanh Thanh nói.
“Kiệt Tử nhà tôi tham gia thi đấu thì liên quan gì đến cậu?”, Tần Tuyết mất hứng nói.
Cô còn cố ý nhấn mạnh hai chữ nhà tôi.
Ý là trước mặt mọi người tuyên bố chủ quyền của mình.
Tần Kiệt là của Tần Tuyết, những nữ sinh khác không có cửa đâu, nghĩ cũng đừng nghĩ.
“Bạn học Tần Tuyết, lời này của cậu là không đúng rồi! Tham gia hạng mục chạy 100m chỉ có Tần Kiệt học khoa Kinh tế thôi! Bọn tôi đến cổ vũ cho cậu ấy thì có gì sai chứ? Cậu ấy giờ đang đại diện cho khoa Kinh tế mà!”
“Cậu không cho bọn tôi đến đây, có phải quá ngang ngược rồi không?”
Ôn Thanh Thanh lại nói thêm.
“Cậu...”, Tần Tuyết không nói lại được.
Cô ý thức được mình nói sai.
Bị hớ trước Ôn Thanh Thanh.
Cô phồng má trợ mắt, tức giận đến nghiến răng.
Thầy giáo thể dục ở một bên nhìn cũng không biết nói gì.
Không phải chỉ là một cuộc thi chạy 100m thôi sao.
Đầu tiên là một tên ngốc dỗi hơi kiếm chuyện, giờ lại biến thành cuộc chiến hậu cung.
Đúng là toàn chuyện không đâu.
Mấy đứa cứ như vậy tính cản trở cuộc thi luôn hay gì.
Đang đâu không lại quấy rầy công tác thi đấu bình thường.
Thật là.
Khụ khụ~
Thầy thể dục không nhịn được nữa.
Còn tiếp tục như vậy thì công việc của ông phải làm sao đây?
Phải nhanh chóng cho tiến hành trận đấu.
“Tôi nói mấy bạn nữ nghe này, nếu các em muốn tranh giành thì ra ngoài sân vận động mà tranh! Đừng ở chỗ này quấy rầy ảnh hưởng cuộc thi biết chưa?”, thầy thể dục nói.
Lời vừa nói ra.
Tần Tuyết biết nói thêm gì cũng vô dụng.
Nhìn Ôn Thanh Thanh hừ lạnh, lườm một cái.
Ôn Thanh Thanh làm như không thấy.
Ngược lại còn vẫy tay với Tần Kiệt, khẽ cười cười.
Bộ dạng trông rất ngọt ngào.
Nhìn đến nỗi Tần Kiệt cũng nổi da gà.
Ôn Thanh Thanh hẳn là cố ý.
Cô ta hẳn có chủ ý từ trước.
Cô ta đang cố tình khiêu khích Tần Tuyết.
Chuyện này thật sự rắc rối.
Người xưa nói đúng quả không sai.
Hai người phụ nữ không ưa nhau lại ở chung một chỗ, nhất định xảy ra chuyện.
Quả đúng là như thế.
“Được rồi, không phải tuyển thủ tham dự thì tránh ra một bên đi!”
Thầy thể dục lên tiếng, nhóm người Tần Tuyết, Ôn Thanh Thanh đều lùi ra phía sau.
“Các bạn tham gia thi đấu chuẩn bị xong chưa, trận đấu sắp bắt đầu rồi!”
Dứt lời, nhóm thi đấu của Tần Kiệt lập tức xoay người, chân trước chân sau, hai tay chạm đất.
“Một, hai, ba, chuẩn bị, chạy!”
Bùm~
Tiếng súng vang lên.
Mười mấy nam sinh tham gia chạy lập tức xông lên phía trước.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất