Trương Thành nói.
Thầy thể dục: “...”
Tần Kiệt: “...”
Sinh viên lớp bốn khoa kinh tế: “...”
Bọn họ đều cảm thấy Trương Thành nói rất vô lý.
Trong đầu còn nghĩ có phải cậu ta bị bệnh rồi không?
Tham gia thi đấu mặc áo ba lỗ sao lại không nhã nhặn?
Cũng không phải là không mặc áo?
Cậu ta còn nhắc đến diện mạo cuộc sống gì đó.
Càng kì quái hơn còn nói sẽ ảnh hưởng đến sự cạnh tranh trong thi đấu?
Theo ý cậu ta, mỗi người đều phải ăn mặc kín cổng cao tường khi tham gia thi đấu sao?
Đây không phải là cố ý muốn gây sự à?
“Tôi nói bạn Trương Thành nghe này, cậu nói vớ vẩn gì đấy? Bạn Tần Kiệt lớp chúng tôi sao lại không lịch sự chứ?”, Triệu Phần không vui nói.
Cô ấy là thành viên ban tổ chức.
Tuy có chút bất mãn với Tần Kiệt.
Nhưng ở thời điểm này, Tần Kiệt đang đại diện cho lớp bốn tham gia thi đấu.
Dù thế nào cô cũng phải nói vài câu.
Tuyệt đối không thể để cho người ngoài nói ba bốn câu vớ vẩn được.
Xúc phạm đến danh tiếng của lớp bốn.
“Ách?”, Tần Kiệt cũng cảm thấy bất ngờ, không nghĩ đến Triệu Phần vào thời khắc mấu chốt lại đứng ra nói đỡ cho anh.
Trẻ nhỏ dễ dạy dỗ mà.
Quả nhiên.
Đề nghị khiến thầy giáo không vui.
Đó không phải chỉ là một cuộc thi chạy 100m thôi sao.
Chạy xong không phải là được rồi à.
Nhanh hoàn thành, không phải giải quyết mấy chuyện vụn vặt nữa.
Ông cũng không nghĩ lại có sinh viên gây chuyện.
Đây không phải cố ý muốn làm khó ông rồi sao.
“Bạn Trương Thành, nếu em không có lí do khác thì bạn Tần Kiệt vẫn có thể tiếp tục dự thi!”
“Thưa thầy, cậu ta thật sự không nhã nhặn ảnh hưởng đến tố chất sinh viên nói chung! Những chuyện như này thầy sao có thể không quản được ạ? Nếu như thầy mặc kệ thì em sẽ rút lui khỏi cuộc thi!”, Trương Thành nói.
Tần Kiệt: “...”
Cái tên này.
Ông đây hình như cũng không đắc tội gì với cậu.
Cậu nói một lần thì thôi đi.
Còn nói thêm lần thứ hai.
Cậu ta có ý gì đây?
Loại người gì thế.
“Thưa thầy, em cảm thấy cậu ta mới là người không có tố chất! Cố tình chửi bới người khác!”, Tần Kiệt không vui phản bác lại.
Thầy thể dục cũng nhức đầu.
Cái thằng này.
Có còn muốn tham gia thi nữa không đây?
Một đám sinh viên đi uy hiếp thầy giáo.
Thật sự quá phiền phức rồi.
Không cho mấy đứa một bài học thì thầy làm sao có thể tiếp tục làm giáo viên nữa đây?
Về sau còn có uy tín gì nữa?
Thật đúng là hỗn xược.
“Bạn học Trương Thành này, nếu em không muốn tham gia có thể rút lui! Tôi cũng không cản em! Đây là tự bản thân em muốn!”
Thầy thể dục lên tiếng đe dọa Trương Thành.
Cậu ta không nghĩ tới thầy thể dục lại làm căng như vậy, không chịu nhượng bộ lần này.
Ngược lại còn lên tiếng uy hiếp cậu ta.
Lần này đến lượt cậu ta không biết làm gì.
Đùa cái gì vậy.
Nếu như cậu ta thực sự rời khỏi đây chẳng phải sẽ thành trò cười à.
Bỏ đi.
Không tranh cãi nữa, vẫn nên nhẫn nhịn.
“Em...tham gia!”, Trương Thành do dự trả lời.
Phốc~
Triệu Phần là người đầu tiên không nhịn được bật cười.
Chỉ tay vào Trương Thành: “Các cậu ơi, nghe thấy không, trường chúng ta còn có sinh viên biết đùa như vậy, thật đúng là khôi hài mà!”
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất