Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

“Em không cần anh cố gắng, em muốn anh chắc chắn phải làm được. Để kiểm tra xem anh có thật sự chăm chỉ hay không, trong đại hội thể thục thể thao của trường vào cuối tuần này, em muốn anh giành hạng nhất trong cuộc thi chạy cự ly 100 mét.”  

 

 

“Hả?”, Tần Kiệt đờ người.  

 

Hạng nhất?  

 

Anh sao?  

 

Độ khó của chuyện này không phải mức bình thường đâu.  

 

Gì vậy trời?  

 

“Tuyết Nhi, mới đầu đã như vậy có phải hơi…”  

 

“Ngay cả 100 mét anh cũng không chạy được à, chẳng lẽ anh định làm rác rưởi trong đám đàn ông à ?”, Tần Tuyết hỏi.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Lời này có hơi quá thì phải.  

 

Hừ.  

 

Không được.  

 

Mình muốn trở thành rocket trong đám đàn ông, chứ nhất quyết không làm rác rưởi.  

 

“Được rồi, anh cố gắng giành hạng nhất giải đua 100 mét, vậy là được rồi chứ gì!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Không được!”, Tần Tuyết không chịu.  

 

“Giải đua 100 mét là để thử thách khả năng chạy nước rút cũng như sức bật của anh! Chạy 1000 mét là để thử thách sức chịu đựng cùng sức bền! Anh chỉ có sức bật cùng khả năng chạy nước rút, sức chịu đựng và sức bền lại không có thì sao có thể xem là cao cấp được? Để em nói cho anh biết, người đàn ông của em, hoặc là không làm, còn nếu đã làm thì phải làm tốt nhất!”  

 

“Hả? Tốt nhất? Tốt nhất là sao?”, Tần Kiệt có hơi chột dạ.  

 

“Anh không biết cao cấp là gì à? Đương nhiên là hạng nhất!”, Tần Tuyết nói.  

 

Tần Kiệt: “…”  

 

Bảo anh giành hạng nhất giải đua 100 mét, anh còn có thể cố gắng.  

 

Thế nhưng 1000 mét là chạy cự ly dài đó.  

 

Đối với một người ít rèn luyện như anh thì muốn đứng hạng nhất là chuyện còn khó hơn lên trời.  

 

Nói vậy chẳng khác nào đang làm khó dễ anh chứ.  

 

Thật là.  

 

Người ta chạy nhanh là hay rồi, lại còn đòi sức bền.  

 

Đúng là, tốn thể lực quá đi mất!  

 

“Tuyết Nhi, em có thể…”  

 

“Không thể! Anh phải được hạng nhất! Đây là tiêu chuẩn không thay đổi!”  

 

Tút tút~  

 

Điện thoại đã bị cúp.  

 

Tần Kiệt đờ ra.  

 

Tiêu chuẩn không thay đổi.  

 

Tên như ý nghĩa, ý là bắt buộc phải hoàn thành.  

 

Tiêu rồi!  

 

Hôm nay là thứ ba, thứ năm tuần sau sẽ chính thức khai mạc đại hội thể dục thể thao học đường.  

 

Không nhiều không ít, anh chỉ còn có mười ngày để chuẩn bị.  

 

Ặc, không đúng.  

 

Hôm nay đã trôi qua nửa ngày rồi.  

 

Chỉ còn có chín ngày rưỡi nữa.  

 

Sao mà làm được bây giờ?  

 

Không được, phải tranh thủ thời gian rèn luyện mới được.  

 

Bằng không, không đạt được tiêu chuẩn người đàn ông cao cấp, đảm bảo anh sẽ gặp xui xẻo.  

 

Bắt đầu từ thời điểm này, mỗi buổi sáng và tối, trong sân trường Đại học Công Nghiệp Hồ bỗng nhiên có thêm một bóng người hì hục tập chạy cự ly dài.  

 

Bóng người này đương nhiên là Tần Kiệt rồi, vì để giành được hạng nhất, buổi sáng anh phải luyện chạy nước rút 100 mét, còn tối thì luyện chạy 1500 mét.  

 

Tại sao lại là 1500 mét à?  

 

Không vì sao cả!  

 

Cuộc thi chạy 1000 mét, nếu như anh có thể kiên trì chạy được 1500 mét, vậy thì chạy 1000 mét sẽ không còn là vấn đề.  

 

Thậm chí có thể nói là dư sức.  

eyJpdiI6ImxQQnJlckQ1K0JsWFBSRmNyd2M4N1E9PSIsInZhbHVlIjoiKzJOSktxZUtDNzdKTnVcL1lSNzB0UjExZjFzYW9PQ3lyWHk0N1wvVzhlcGw1VzVpMVA0eEl1aTZtRjVldkNCM2JcLyIsIm1hYyI6IjZjOTY5ZjA2YzRiNGJmZjIxZTdlNGIxYjk3ZjNlNDU3NDM5ODE3NTFiOWQxYWY5NTJjMzljOWM3NGVjZDhlMjcifQ==
eyJpdiI6IjBkdk53RFZBZTh3aW9DYXRXT1NaSnc9PSIsInZhbHVlIjoiazRPS204R1dMVGhDYjBUcEVkRzRkM0Y5b1ljaVE0NExRRStjemdCUVV2UHdsdEE5eDZZSjhXUWlKRExqTTBpdGxjcTNFS0J1ekJURERKSjJ2SEJnZ1wvWnBhSXBNXC9yTUtUdDl6ZzNpdmZydEJqQWRqUER6T0dpS1NpK1N2dktSMTY3WHYwU3Nla1pPV3J3c29nNHlJelk0M3N3TklOUFN5a0l4WFIwMW01TXQ1UWk1bVpubXFKVGJLWXlSSnpjZWhuVFE2WjhkRVlsMm5tUGpwRWJON2loU1hXTHFzRXJUNnY3aEJzQTJqTitvPSIsIm1hYyI6ImFlY2ZkOTQxZjNkNWYzYzI4OGFiNDkxZmQ1MjU4ODM0ZTBkZDYxMDdkNjg1M2EwZjJiMDg4NjJiODc4NDNjYWYifQ==

Ads
';
Advertisement