Chậc.
Đúng rồi.
Hình như đại hội thể dục thể thao trong trường sẽ bắt đầu vào cuối tuần này thì phải?
Đến lúc đó, nếu có thể giành được thứ hạng cao, chẳng phải sẽ có thêm điểm à?
Không cần phải đứng hạng nhất.
Quan trọng nhất chính là tham dự và có cố gắng.
Đương nhiên, nếu có thể giành được thứ hạng cao thì càng tốt.
Nghĩ vậy, Tần Kiệt đã có một kế hoạch mới.
Anh quyết định cứ dựa theo kế hoạch này mà làm việc.
Vì vậy, anh lấy điện thoại ra, gọi cho Tần Tuyết.
“Em đang học, anh gọi làm gì?”, trong điện thoại, giọng Tần Tuyết có hơi bất mãn.
“Tuyết Nhi, anh biết là em đang học, cho nên anh muốn nói với em một tiếng, bắt đầu từ ngày mai, anh sẽ cố gắng luyện tập!”
“Luyện tập?”, Tần Tuyết ngẩn ra: “Ừm, đúng là anh cần phải rèn luyện, người gì mà hệt như que củi, sau này kiểu gì anh cũng sẽ mệt chết! Được thôi, em ủng hộ anh!”
Tần Kiệt: “…”
Nghe sai sai kiểu gì ấy nhỉ?
Cái gì gọi là “sẽ mệt chết” chứ hả.
Anh vẫn còn là thanh niên trai tráng, tràn đầy năng lượng, làm gì cũng nhanh nhẹn, hoạt bát, sao có chuyện mệt chết được.
Thật là.
Đúng là không biết nói chuyện gì cả!
“Tuyết Nhi, em nói rất đúng, anh cần phải rèn luyện thân thể, sau này làm việc mới có thể phát triển thêm một bậc! Em cứ yên tâm! Anh sẽ không khiến em thất vọng đâu!”, Tần Kiệt cam đoan.
“Ai nói em muốn anh phát triển thêm một bậc?”, đầu dây bên kia, giọng Tần Tuyết có hơi khó chịu.
“Vậy em muốn như thế nào? Đốt cháy giai đoạn, trực tiếp nhảy lên hai bậc?”, Tần Kiệt trêu chọc.
“Hai bậc thì nói làm gì? Đã làm thì phải phát triển đến đỉnh cao! Em cần một người đàn ông cao cấp, chứ không phải cấp thấp, càng không phải đàn ông ở mức trung bình, hiểu không?”, Tần Tuyết nói.
Tần Kiệt: “…”
Cao cấp.
Anh cúi đầu nhìn thân thể của mình.
Trông anh không quá béo, cũng không quá gầy, vừa đủ, có thể xem như dáng người tiêu chuẩn.
Lại nói, anh còn đang ở thời điểm thanh xuân tươi trẻ.
Theo lý thì có thể xếp vào phân khúc cao rồi.
Sao Tần Tuyết lại không hài lòng được nhỉ?
“Tuyết Nhi, em nói xem, cao cấp của em có tiêu chuẩn cụ thể như thế nào? Em nói đi, anh dựa theo đó mà làm!”, Tần Kiệt hỏi.
“Tiêu chuẩn cụ thể à? Để em suy nghĩ cái đã!”
Tần Tuyết rơi vào trầm tư.
Một lúc sau, cô nói: “Có rồi, chừng nào anh có thể được như điện thoại Nokia, đập không hỏng, rơi không hỏng, dùng không hỏng, chụp ảnh tuyệt vời, lúc đó có thể xem như cao cấp rồi!”
Tần Kiệt: “…”
Vào năm 2008, điện thoại Nokia có thể nói là không gì sánh bằng.
Được xưng là đập không hỏng, dùng không hỏng.
Máy ảnh của nó dùng là ống kính zeiss, có độ phân giải đứng đầu trong các dòng điện thoại có cùng tầm giá, phải nói là thịnh hành trên toàn cầu, được đông đảo sinh viên yêu thích
Có điều, điện thoại Nokia rất đắt.
Hiện tại, Tần Tuyết lại muốn anh giống như một cái điện thoại Nokia.
Đây là loại yêu cầu gì vậy chứ?
Muốn anh luyện thành mình đồng da sắt hay sao hả?
Đúng là tàn nhẫn mà!
“Sao anh không nói gì hết? Làm không được à?”, Tần Tuyết hỏi.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất