Lúc trước, trong cuộc họp, anh, Châu Phàm, Tô Nhuệ cùng Lưu Tuấn Mai có nhắc đến một vài kế hoạch trong tương lai, trong đó bao gồm Câu lạc bộ lò xo bạt nhún.
Nếu như chuyện này lộ ra ngoài… Chẳng phải là…
Bà mẹ nó!
Nghĩ đến đây, Tần Kiệt không nhịn được văng tục một câu.
“Giám đốc Tần, anh sao vậy?”, Tô Nhuệ phát giác có gì đó không đúng.
“Xem ra, chuyện chúng ta mở câu lạc bộ lò xo bạt nhún ở tầng ba không giấu được rồi!”, Tần Kiệt cau mày.
“Ý anh là lúc chúng ta nói chuyện đã tiết lộ việc này, đối phương đã biết kế hoạch của chúng ta, chắc chắn sẽ đi trước một bước, mở câu lạc bộ lò xo bạt nhún?", Tô Nhuệ nói.
“Ừm! Ý tôi là vậy!”, Tần Kiệt gật đầu.
“Hả? Nếu thật sự là vậy, chẳng phải tất cả kế hoạch của chúng ta đều…”, Tô Nhuệ không thể tưởng tượng nổi.
Nếu tất cả đều bị lộ, tương đương với mọi hành động của chúng ta đều nằm trong lòng bàn tay đối phương.
Trận chiến này còn đánh thế nào nữa?
Đánh cái con khỉ ấy!
“Giám đốc Tần, kế tiếp phải làm sao bây giờ? Chúng ta ở ngoài sáng, còn bọn chúng thì ở trong tối!”, Tô Nhuệ có hơi sốt ruột.
Tần Kiệt cũng nhíu chặt mày.
"Tôi muốn xin làm người cầm đuốc trong Thế vận hội Olympic. Đường Ba cũng muốn làm. Cô nói bước tiếp theo tôi làm gì, cậu ra có phải là cũng làm cái đó không?", Tần Kiệt hỏi.
"Với tư cách là một đối thủ cạnh tranh, cậu ta có khả năng này!", Tô Nhuệ gật đầu nói.
"Nếu đã có khả năng này, cũng chính là nói bất luận tôi làm gì, cậu ta cũng sẽ làm theo tôi! Trừ khi..."
"Trừ khi những gì anh làm tốt hơn những gì cậu ta làm! Hoặc là cậu ta không biết những gì mà anh làm!", Tô Nhuệ buột miệng nói ra.
"Cô nói đúng!", Tần Kiệt tán thành cách nói của Tô Nhuệ.
"Tôi nhớ rằng trước đây khi tôi, cô, giám đốc Châu và Lưu Tuấn Mai thương lượng bàn bạc, nội dung trao đổi chính là câu lạc bộ lò xo bạt nhún, người cầm đuốc và các sự kiện theo chủ đề Olympic, còn có kế hoạch mở rộng trong tương lai, tôi cũng không nói nhiều về những thứ khác, đúng không?", Tần Kiệt hỏi.
"Ừm, chỉ có những thứ này, không có gì khác!", Tô Nhuệ nhớ lại rồi gật đầu nói.
"Nếu đã không có những thứ khác, vậy thì chúng ta án binh bất động đi, coi như là không biết gì!", Tần Kiệt cười nói.
“Cái gì? Án binh bất động sao?", Tô Nhuệ mông lung.
Tình huống gì vậy?
Bị Đường Ba nghe lén rồi, đối phương đã biết rõ toàn bộ kế hoạch phía bọn họ, còn án binh bất động?
Đây không phải là để cho đối phương hung hăng ấn mình xuống đất sao?
"Tại sao?", Tô Nhuệ sửng sốt hỏi, cô ấy muốn biết đáp án.
Một câu trả lời có thể khiến cô ấy yên tâm.
Ban đầu cô ấy rời khỏi vị trí giám đốc trung tâm giao dịch chứng khoán rồi gia nhập vào đội Tần Kiệt là vì một tương lai tươi sáng chứ không phải là để sống lung tung không có lý tưởng.
Sau khi nghe kế hoạch và tham vọng của Tần Kiệt, máu trong người cô ấy gần như sôi trào.
Vốn cho rằng mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ, xứng đáng với sự lựa chọn của cô ấy.
Ai biết rằng sau một thời gian ồn ào, ầm ĩ, có nội gián trà trộn vào trong siêu thị Kiệt Tuyết và cuộc trò chuyện ban đầu của bọn họ đã bị theo dõi.
Tất cả các kế hoạch của bọn họ đều bị rò rỉ ra ngoài.
Tần Kiệt vừa mới nộp đơn xin làm người cầm đuốc cho Thế vận hội Olympic, Đường Ba cũng làm theo.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ cần là Tần Kiệt đề xuất làm gì, Đường Ba nhất định sẽ bắt chước làm theo.
Đối chọi với Tần Kiệt sẽ không làm cho anh ấy cảm thấy dễ chịu.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất