Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

Trương Uy sững sờ.  

 

Sắc mặt của cậu ta không tốt lắm.  

 

Cậu ta không thể ngờ được rằng hi vọng cuối cùng của mình lại tan tành.  

 

Tần Kiệt thật sự đã liên kết ba trường lại với nhau.  

 

Tạo thành liên minh ba trường.  

 

Cứ như vậy thì cậu ta sẽ trở thành cấp dưới của Tần Kiệt.  

 

Cậu ta rất không cam lòng.  

 

“Trương Uy, bây giờ cậu định nói như thế nào?”, Tần Kiệt cười hỏi.  

 

“Tôi…”, Trương Uy trong lòng buồn bực.  

 

Lần đầu tiên gặp Tần Kiệt, cậu ta cứ nghĩ có thể ra đòn phủ đầu với Tần Kiệt.  

 

Không ngờ bị Trương Lâu đuổi đi, bị bẽ mặt.   

 

Sau đó đến chỗ Triệu Chí Tân tố cáo.  

 

Cậu ta cứ nghĩ mình sẽ thắng.  

 

Kết quả là tình cờ gặp được Tần Kiệt đến chuyển phát nhanh Thần Thông tìm Triệu Chí Tân.  

 

Còn nói cậu ta là cấp dưới của Tần Kiệt.  

 

Cậu ta không tin.  

 

Sau đó quay về trường học xác minh.  

 

Cậu ta nghĩ rằng Tần Kiệt nói dối.  

 

Không ngờ tất cả đều là sự thật.  

 

Lúc này, coi như cậu ta thua hoàn toàn rồi.  

 

Suýt nữa thì chả còn gì.  

 

“Tôi thừa nhận tôi thua rồi, nhưng cậu cho rằng như thế có thể đánh bại được tôi sao?”, Trương Uy vẫn không cam tâm.  

 

“Ơ, cậu nói vậy là có ý gì?”, Tần Kiệt tò mò hỏi.  

 

“Chẳng có ý gì, cả đời tôi sẽ không bao giờ làm cấp dưới của cậu. Quyền đại lý chuyển phát nhanh Thần Thông ở đại học Công Nghiệp Hồ tôi không cần nữa, tôi rút lui, được chưa?”, Trương Uy nói xong liền nhìn Triệu Chí Tân: “Giám đốc Triệu, nếu tôi rút lui thì không có vấn đề gì chứ?”  

 

Trương Uy, một đại lý trong khuôn viên trường Đại học Công Nghiệp Hồ, tuy rằng một tuần có thể làm tới 83 kiện hàng nhưng so với Tần Kiệt thì không đáng nhắc tới.  

 

Nếu đã không thể mang lại lợi ích lớn hơn cho Triệu Chí Tân thì ông ta chắc chắn sẽ không để ý đến Trương Uy nữa.  

 

“Không vấn đề gì, cậu có thể rút lui”.  

 

Trương Uy: “…”  

 

Cậu ta còn cho rằng Triệu Chí Tân sẽ nghĩ đến những công sức cậu ta đã bỏ ra mà nói mấy câu níu giữ. Nhưng Triệu Chí Tân chẳng nói gì cả, cứ thế đồng ý luôn.  

 

Thật không có tình người.  

 

Quá thực dụng rồi.  

 

Ông ta có cần phũ phàng như vậy không?  

 

Cậu ta chợt hối hận.  

 

Nhưng lời đã nói ra rồi, làm sao rút lại được.  

 

Cậu ta chỉ có thể nuốt cơn giận vào trong.  

 

“Vậy phần trăm hoa hồng của tôi…”, Trương Uy vẫn muốn nhận lại những gì mình đáng được nhận.  

 

“Yên tâm đi, lát nữa tôi sẽ bảo bên tài vụ chuyển cho cậu.”, Triệu Chí Tân phất phất tay: “Cậu có thể đi được rồi, tôi còn có chuyện muốn nói với Tần Kiệt, đừng làm phiền chúng tôi nữa!”  

 

Trương Uy: “…”  

 

Nội tâm của cậu ta lại bị kích động lần nữa.  

 

Lời của Triệu Chí Tân có ý gì đây?  

 

Giống như là bố thí cho ăn mày vậy, cho ít tiền, đuổi ra ngoài, lười nói thêm mấy câu.  

 

Ông ta cũng quá lạnh lùng rồi.  

 

Thật là không có tình người.  

 

Cậu ta coi như đã hiểu rõ.  

 

Trương Uy vô cùng tức giận.  

eyJpdiI6IjY4QytKVTBZQngrZnYrek1ORnY5Mnc9PSIsInZhbHVlIjoidnh0U3hpRXV0ZGRcL0tOY2pFZ0h4d2JVclpScmpcL2ZDMGh3UGRhQk5pZGFDWUE4d21oRkZ0YjZMcm1kRG1cL1hNOCIsIm1hYyI6ImM0OGQ0ZDIzZWFiYjY3MTZkYTMwMTg2ZjI2YTE4NWYwNGEzZGJjNTg0ODU2NTJiNGI4NzIzYzIyMzU0MTVkZmMifQ==
eyJpdiI6Imp0YkZCbFIxN1BoaHRmTHl4UlBvWWc9PSIsInZhbHVlIjoiOVphTVB5VlYyTXJnNmdoclRUUWtUK3V4Q1Q2VlVRdzBoTlNSSTlUXC9HaitIS0FSZXdKMGxZWFp0XC90UWNUazNTdHMzWlhpcWhMT2hpWU9oNTd2WGFrY2VqaWNMc1UxXC9BT0tJZ2tGNG05RUY2V0E1U2Y0RkVmaWtqdFFPTWp4Z1AxbTg1SW5sYnFQbVNMbFQ4cHNvcFhJUUx4VXN3N0J2eExjQmcxcFM4S1UxY1wvZ21LblcwS1M5WGFJQmlcL3JOSUQiLCJtYWMiOiIxZDA5OGNhMzhjODk2ZTJiZTZiNDViNDdmZWVhYjEyYzY1NjBmZTRmMDAxNzgzMTA5ODYxZDJhODQwNDE2NzNkIn0=

Chỉ đành quay gót rời đi.  

Ads
';
Advertisement