“Cần gì gấp gáp như vậy?”, Giang Lỗi đương nhiên biết rất rõ suy nghĩ trong đầu Trương Uy, cậu ta vẫy tay với một bạn học trong văn phòng, người này nhanh chóng mang đến văn bản phê duyệt của Đại học Công Nghệ Hoa Nam.
Sau khi xem xét kỹ lưỡng, Triệu Chí Tân liếc nhìn Trương Uy: “Trương Uy, thật sự là văn bản phê duyệt, cậu có muốn xem thử không?”
Lúc Triệu Chí Tân đang xem, Trương Uy đã rướn cổ lên nhìn.
Mặt cậu ta vốn đã nóng rát.
Triệu Chí Tân lại còn nói như vậy, khiến cậu ta càng cảm thấy hoảng hốt.
Mẹ kiếp.
Đại học Công Nghệ Hoa Nam vậy mà lại phê duyệt.
Nói như vậy, Tần Kiệt thật sự nhận được sự đồng ý của ban giám hiệu ba trường?
Không thể nào.
Tần Kiệt chỉ là một sinh viên của Đại học Công Nghiệp Hồ, cậu ta không có năng lực lớn như vậy.
“Hừ, không phải nói là liên minh ba trường à? Còn có Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung nữa đấy, văn bản phê duyệt của bọn họ đâu? Đợi sau khi thấy được văn bản của Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung rồi nói tiếp!”, Trương Uy vẫn không chịu thua.
“À, được thôi!”, Tần Kiệt nở nụ cười: “Giám đốc Triệu, xin chú dời bước đến Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung, có được không?”
“Được!”
Sau đó, Tần Kiệt, Giang Lỗi, Triệu Chí Tân cùng Trương Uy quay về nhà ngói tại Đại học Công Nghiệp Hồ.
Lúc này, Tạ Quan Lâm và Tào Bác đã sớm có mặt.
Trước tiên làm quen với Triệu Chí Tân, đôi bên cùng giới thiệu, sau đó mọi người đi thẳng đến khuôn viên của Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung
Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung không giống như Đại học Công Nghiệp Hồ.
Đây là ngôi trường có diện tích lớn nhất thành phố Hán, nghe nói có hơn sáu nghìn mẫu đất, muốn dùng chân đi là chuyện không tưởng.
Vì để tiết kiệm thời gian, dưới sự hướng dẫn của hai người Tạ Quan Lâm, bọn họ ngồi xe ngắm cảnh, dạo một vòng quanh Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung.
Đồng thời cũng không quên đánh dấu trên bản đồ, để Triệu Chí Tân có một cái nhìn rõ nét về Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung.
Nửa giờ sau, rốt cuộc bọn họ cũng đã tham quan hết Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung.
Bởi vì ngôi trường này quá lớn, nên không thể chỉ thiết lập một văn phòng.
Tạ Quan Lâm cùng Tào Bác thương lượng, cuối cùng chia Đại học Nông Nghiệp Hoa Trung thành năm khu: đông, tây, nam, bắc và trung tâm.
Phân biệt thiết lập năm văn phòng.
Trong đó, khu vực trung tâm sẽ xây dựng văn phòng chính thức.
Còn bốn phía đông, tây, nam, bắc chỉ dựng tạm lều vải.
Sau khi hàng chuyển phát được thu nhận, tất cả sẽ được vận chuyển đến văn phòng trung tâm, thống nhất kiểm kê và chuyển ra khỏi trường.
Sau khi nghe Tạ Quan Lâm và Tào Bác giới thiệu, Triệu Chí Tân rất hài lòng.
Ông ta rất tán thưởng đối với cách làm của hai người bọn họ.
Thuận tiện, Triệu Chí Tân cũng hỏi thăm Tạ Quan Lâm và Tào Bác vấn đề về cổ phần công ty.
Hai người đã sớm nhận được ám chỉ từ Giang Lỗi, thế nên bọn họ đều nhất trí nói Tần Kiệt sẽ là người nắm cổ phần lớn nhất, đồng thời cũng là người có quyền quyết định.
Những người còn lại đều là cổ đông.
Nhận được đáp án tương tự khiến Triệu Chí Tân rất hài lòng.
Vấn đề cuối cùng chính là văn bản phê duyệt.
Kết quả, vừa mới đến văn phòng trung tâm, Tào Bác liền đem văn bản phê duyệt cùng những tài liệu liên quan ra.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất