“Ôi má ơi!”
Nhìn thấy năm tờ tiền xanh mướt, hai mắt Vọng Vận Lai sáng lên.
Vào khoảng năm 2008, tiền sinh hoạt mỗi tháng của cậu cũng chỉ có tám trăm tệ mà thôi.
Vậy mà Tần Kiệt vừa ra tay đã là năm trăm tệ.
Tương đương hơn nửa tháng tiền ăn của cậu rồi.
Đúng là địa chủ mà!
“Tần Kiệt, cậu giàu thật đấy! Tôi thật sự nhìn không ra nha!”
“Bớt nói nhảm đi, cậu có muốn chơi hay không hả?”
“Chơi chứ, có tiền thì ai thèm chơi offline làm gì? Online thẳng tiến!”
“Vậy thì được rồi, chơi offline có gì thú vị đâu. Tiền chẳng là gì cả, không phải cũng giống mớ giấy chùi đít thôi sao! Chờ tôi một chút, tôi quay về ký túc xá, đăng nhập để nạp tiền!”
“Được! Hôm nay không chơi chết cậu thì tôi không phải họ Vọng!”
“Bớt đi! Ai thua ai thắng còn chưa biết được! Đừng nó ba hoa!”, Tần Kiệt không tin.
“Cậu không tin chứ gì? Mau nạp tiền đi, rồi bắt đầu!” Vọng Vận Lai la lên.
“Được, ai sợ ai chứ, người nào sợ chính là chó con!”
Tần Kiệt chạy về ký túc xá, ngựa quen đường cũ đăng nhập, sau đó nạp vào ba nghìn tệ.
Kế đến, anh gọi điện cho Vọng Vận Lai, báo với cậu ta tên nhân vật của mình.
Lúc nhìn thấy tên nhân vật của Tần Kiệt cùng với số tiền anh nạp vào tài khoản, Vọng Vận Lai phát hoảng.
Mẹ kiếp.
Cho mình có năm trăm tệ.
Còn cậu ta thì nạp tới cả ngàn tệ.
Bộ cậu ta định dùng tiền đè chết mình hay sao chứ?
Không thể để cậu ta khi dễ người khác như vậy được!
Tuy nói là thế.
Nhưng Vọng Vận Lai lại không phục.
Không phải chỉ là có tiền thôi sao.
Tưởng giỏi lắm chắc.
Ngược lại, tiền lại càng kích thích tinh thần chiến đấu của cậu ta hơn.
Thách đấu với Tần Kiệt.
Một trận đấu CS cứ thế bắt đầu.
Vọng Vận Lai là người của phòng 113, Tần Kiệt là người của phòng 115.
Hai người, mỗi người đại diện cho một phòng phát động tấn công.
Tấn công điên cuồng.
Không ai nhường ai.
Chẳng mấy chốc, Tần Kiệt đã thua một ván.
Vọng Vận Lai sung sướng đến nỗi búng ngón tay.
Oh yeah!
Đồ vắt mũi chưa sạch!
Tần Kiệt không phục.
Lại đánh.
Vọng Vận Lai mới thắng một ván, làm sao có chuyện sợ được.
Đánh thì đánh, ai sợ ai.
Ván thứ hai bắt đầu.
Rầm rầm~
Hai bên lại triển khai chiến đấu trên đường phố.
Chẳng ai nhường ai.
Trước khi sống lại, Tần Kiệt đã không chơi CS được mười mấy năm rồi.
Anh đã quên hết rồi, không thành thạo nữa.
Sau khi sống lại thì chỉ mải kiếm tiền.
Thời gian chơi game rất ít.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất