Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 “Không lấy ra được phải không? Không sao vậy bỏ qua chuyện này đi. Chờ khi nào anh có mười triệu chúng ta bàn bạc lại! Còn có chuyện gì khác không? Không có em vào trong tìm Dương Liễu nói chuyện phiếm đây!”  

 

 

Tần Tuyết nhìn Tần Kiệt nói.  

 

“Haz, Tuyết Nhi em xem Lâu béo và Dương Liễu mới dọn ra ngoài ở, hai người họ lúc này chắc chắn có rất nhiều chuyện muốn nói, giờ em vào trong không thích hợp lắm. Chẳng lẽ lại làm bóng đèn. Hay là không vào trong nữa! Chúng ta cùng trở về trường học đi!”  

 

Tần Kiệt lôi kéo Tần Tuyết nói.  

 

“Không về! Em đúng là muốn làm bóng đèn đấy!”, Tần Tuyết nói rồi bước vào bên trong phòng.  

 

Tần Kiệt: “...”  

 

Rõ ràng là cố tình gây sự.  

 

Đây là chuyện gì vậy?  

 

Do mình đã làm gì trêu chọc đến cô ấy sao?  

 

Nếu không sao lại có bộ dạng như vậy chứ?  

 

Không được, phải hỏi đã.  

 

Tần Kiệt suy nghĩ chút liền lập tức gọi điện cho Thẩm Giai Giai.  

 

“Bạn học Tần Kiệt à, có chuyện gì vậy?”, trong điện thoại truyền đến giọng nói của Thẩm Giai Giai.  

 

“Bạn học Thẩm Giai Giai, tớ nói với cậu chuyện này! Cậu nhất định phải nói sự thật với tớ nhé!”, Tần Kiệt thành thật hỏi.  

 

“Cậu muốn hỏi cái gì?”, Thẩm Giai Giai tò mò hỏi lại.  

 

“Tuyết Nhi gần đây có phải gặp chuyện gì không vậy, vừa rồi tớ nói chuyện với cô ấy tâm trạng hình như không tốt lắm!”, Tần Dương hỏi.  

 

“Cậu không biết gì sao?”, giọng Thẩm Giai Giai trong điện thoại có chút ngạc nhiên.  

 

“Không biết, làm sao vậy?”, Tần Kiệt càng sốt ruột hơn.  

 

“Cậu đấy nha, có còn là bạn trai cậu ấy nữa không vậy! Được rồi tớ nói cho cậu biết nhưng cậu không được nói là tớ nói ra đâu đấy!”, Thẩm Giai Giai ngao ngán nói.  

 

“Cậu nói đi, tớ tuyệt đối sẽ không nói ra đâu!”  

 

“Được! Tớ nói!”, Thẩm Giai Giai dừng lại chút nói: “Tuyết Nhi đến tháng rồi đấy!”  

 

Tần Kiệt: “...”

Tần Kiệt ngơ ngác.  

 

Ầm ĩ cả buổi, hóa ra là Tần Tuyết đến ngày.  

 

Khó trách vì sao cô ấy lại giận dỗi như vậy.  

 

Được.  

 

Nể tình Tần Tuyết mỗi tháng đều có mấy ngày khó ở, hôm nay anh cũng không ép buộc nữa, tha cho cô ấy vậy.  

 

“Tần Kiệt, cậughe không vậy?”  

 

Bỗng nhiên, giọng của Thẩm Giai Giai lại vang lên lần nữa.  

 

“Còn đây!”  

 

“Nếu còn ở đó thì cậu mau đi mua một ít đường đỏ đi, pha một ly nước đường nóng, đem cho cô ấy uống. Dù gì thì cậu cũng là bạn trai cô ấy, không nên qua loa đối với những chuyện như thế này!”, Thẩm Giai Giai nhắc nhở.  

 

“Ừm, tôi biết rồi, cám ơn cậu nhé!”  

 

“Ừm, tắt máy nha!”  

 

“Được!”  

 

Tút tút.  

 

Sau khi kết thúc cuộc nói chuyện, Tần Kiệt liền chạy vào phòng, kéo Lâu béo sang một bên.  

 

“Có chuyện gì? Lén lén lút lút, có gì không thể nói à?”, Lâu béo tỏ vẻ khó hiểu.  

 

“Cậu có đường đỏ không?”, Tần Kiệt thấp giọng hỏi.  

 

“Có, sao hả? Cậu muốn uống à? Để tôi pha cho cậu!”, nói xong, Lâu béo định đi pha nước đường đỏ cho Tần Kiệt.  

 

Nhưng cậu ta còn chưa kịp nhúc nhích thì đã bị Tần Kiệt giữ lại.  

 

“Cậu còn muốn dặn dò cái gì nữa?”, Lâu béo quay đầu hỏi.  

 

“Suỵt!”, Tần Kiệt ra hiệu cho Lâu béo nói nhỏ một chút: “Không phải tôi muốn uống, mà là pha cho Tuyết Nhi uống!”  

 

“Tần Tuyết?”, Lâu béo sửng sốt: “Có ý gì? Tôi không hiểu cho lắm!”  

 

“Chậc, cô ấy đến cái kia! Hiểu không?”, Tần Kiệt nói.  

 

Phốc.  

eyJpdiI6IllEaXhqUllqMTZzRUw5MDdjRVZMcVE9PSIsInZhbHVlIjoiMU9CSHhDQ1ZyYit3b1BrMkl6clp6aDRcL29aVU8wOEd2SVJOcnRyQWVieThkdUk4YTJUcjMxbEc5S1VzZVlTdE8iLCJtYWMiOiI1OWNlNzU2NmU5ZGE2N2MyZmEzNjZiNjFmYjI0ZTg3ZDBmMmI5ODY2MTEwNjgxYmQ2MDA1NGZiNGI4ZDA5MWQwIn0=
eyJpdiI6IjlNRjEzVVl4SFwvUGxNUm9NRGQ2VlwvQT09IiwidmFsdWUiOiI0MTFkK2V2TXdXUEdKWFBZMnFpdjFERmxuNFpyXC9qVHNLTXRFZGMyVzNvSVhtSHMzcVBkclIyZGR2RnpSaUNSb1wvNTd0eEVGVlplMlh3NGZyM0Y2MENlSW80WmY4S3V2SXZuV1ZVS1V5VzlyeHpvY05wbmF3XC9lRFJXY2NpMVJXVVFZczRvRjQ3ZUhoSVpIUFdMVUFPTkJXWFFnbEJqSGNKemdYSVRkekQ3MTlNam1uQXllSGo5cUlFdDNPWEJxMEpCUTZXTFZFQnR0NWpMeSsrM0dud3VnPT0iLCJtYWMiOiI5ZTExZjQxMWUxNTQ0ODA1NmY2YTAwNDJmNmE0Mjk0ZDUxMTAwNzcxYmNkMjIyYmQzOGFkZmM0ZGM0YzhkYzAyIn0=

Ads
';
Advertisement