Giấc mơ triệu phú (Mở Mắt Thành Tỷ Phú) - Tần Kiệt (FULL)

 

 “Nếu bọn họ không kiên trì nổi, trường học cũng sẽ không trách em! Chỉ cần em cố hết sức là được!”  

 

“Chủ nhiệm Lưu đã nói như vậy thì em yên tâm rồi! Vậy thì chuyện em muốn mở đại lý chuyển phát nhanh trong khuôn viên trường…”  

 

Tần Kiệt không nói hết câu, anh tin chủ nhiệm Lưu sẽ nói thay anh phần còn lại.  

 

Quả nhiên.  

 

“Dự án này ấy à, nếu em muốn làm, cá nhân tôi có thể đại diện cho trường phê duyệt!”, nói xong, chủ nhiệm Lưu lấy ra một tờ khai các dự án khởi nghiệp trong khuôn viên trường, đặt trước mặt Tần Kiệt: “Điền vào là được! Tôi sẽ gửi cho hiệu trưởng xem và ký duyệt!”  

 

“Cảm ơn chủ nhiệm Lưu!”, Tần Kiệt nhướng mày mừng rỡ, vội vàng điền thông tin vào tờ khai.  

 

Không bao lâu sau, anh đã điền đủ các mục.  

 

Nói: “Còn có một vấn đề, em hi vọng nhà trường có thể giúp đỡ!”  

 

“Em cứ nói, có gì khó khăn cần trường giúp em giải quyết à?”, chủ nhiệm Lưu hỏi.  

 

“Em cảm thấy nếu em khởi nghiệp trong khuôn viên trường, vậy thì nhất định phải có một gian hàng cố định!”, Tần Kiệt nói: “Em nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có một chỗ là tương đối phù hợp, thế nhưng em không dám chắc trường học có thể phê duyệt cho em sử dụng hay không!”  

 

“A, là chỗ nào? Nói tôi nghe thử!”, chủ nhiệm Lưu tò mò hỏi.  

 

“Nhà kho bỏ trống nằm cạnh con đường dọc theo sông Tuần Tư!”, Tần Kiệt nói.  

 

“Hử?”, chủ nhiệm Lưu cảm thấy rất khó hiểu.  

 

Cái nhà kho kia vốn là một gian nhà ngói.  

 

Đã cũ lắm rồi.  

 

Chỉ có một tầng.  

 

Tuy có đến ba cái mặt tiền bao quanh, chính giữa còn có một cái sân nhỏ.  

 

Nhưng bởi vì đã quá cũ, cho nên từ lâu trường học đã không dùng đến nữa.  

 

Bên trong chỉ có một ít bàn học cũ bị vứt đi cùng một vài thứ linh tinh khác.  

 

Ngày thường, sinh viên đi ngang qua cũng không chú ý đến nó.  

 

Sao Tần Kiệt lại vừa ý nó?  

 

“Tần Kiệt, em có thể nói với tôi vì sao muốn dùng đến căn nhà ngói kia không?”, chủ nhiệm Lưu muốn biết đáp án.  

 

Tần Kiệt cười nói: “Trường chúng ta rất lớn, chia làm hai khu đông tây! Sông Tuần Tư chảy ngang qua càng khiến khuôn viên trường bị chia làm hai nửa. Nửa bên trái có công viên Dâu Tây, cũng là ký túc xá nữ lớn nhất của trường!”  

 

“Nửa còn lại đối diện với công viên Dâu Tây, chính là khu nhà dạy học. Mà ký túc xá nam lại cách khu dạy học không xa”.  

 

“Theo lý mà nói, căn nhà ngói kia không có bao nhiêu giá trị! Nhưng nếu dùng nó làm văn phòng chuyển phát nhanh thì… nhà ngói cũng rất có giá trị đấy!”  

 

“Ồ, trong này có điểm tinh túy gì à?”, chủ nhiệm Lưu tò mò, càng nghe càng thấy thú vị.  

 

“Đương nhiên là có!”  

 

Tần Kiệt cười cười, nói tiếp: “Nhà ngói ở giữa công viên Dâu Tây và khu dạy học. Sau khi tan học, các nữ sinh phải qua đường để trở về. Còn nam sinh chúng em, tuy rằng không phải qua sông Tuần Tư, nhưng vừa ra khỏi khu nhà dạy học là có thể trông thấy nhà ngói”.  

 

“Nếu như đặt văn phòng chuyển phát nhanh tại đó, có thể phục vụ cả hai nhóm đối tượng. Bởi vì nhà ngói cách khu dạy học tương đối gần, thuận tiện để các giáo viên đến gửi bưu kiện, còn sinh viên thì sao? Mỗi ngày các bạn đều phải đi đến khu dạy học, tan học, các nữ sinh đều phải qua đường để về ký túc xá, muốn gửi bưu kiện chuyển phát nhanh chỉ là việc tiện đường mà thôi!”  

eyJpdiI6ImFsejJ0XC9DZGlGTlRPSFpkY1Z2UFRRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IlhZRHFYVHR4WngycjdMdG5tcUNZMVZmbXhpRUIza04reTFwU1hZT2k0UENqNjBydzRSdmZsQmNXTEJOdFdyaU8iLCJtYWMiOiJiNzQyZWI0ZGEyYTVkNjQ5NTY2NzY4M2FmZmFmOTkwYmQzMTUyZWMwY2RiZTdlNWQ4YTk4ZTgyZmRhMDA4MzQ0In0=
eyJpdiI6IjJGUERRYzRabzRhWEVOWGEyRE53WXc9PSIsInZhbHVlIjoiZFRcL25JRjRsbWxFcFlrdWZYZ2tQdGYwNE10N1l5Z0ZKanRCNVRKR0k1MmlVaG9SczBhTk8reTR3UHgzSXl5S1RrU1lsMThIN0hXZFBSdnQrTjB0R2NaZ3ZZQ1VoZ3NIOElZVlluNHo2V1Z1azdYdk11NXFYS2prZ3ZOVkFhWkVWOW5pY0ZUSjN1V3BxUzZTbURuUHQwdTZkRDBMXC9TbnhXWHE3TDRuUTVnN1pYbFg5ZUE5dW0rNU8wRmRcL0RNZ2VJTU5sR2kxZ0NmeDNTdkZcL2NrNzZcLzlmMU94WFE2WFpqTTd2ZUxIS3VaNVRYZUR3eWo0UkFocDBjTnJcLzN6QUtuU3NNcVo3Q1lZRGNEVDdXenRPMmVcL1pVZDRBTHhOT1ZvVXhycVZcL0h6dkx5ejJHa0VSSCswWVA0K1lmNlBwNEJ0MDF2U3VEN1ptUldrc3IzZXZzZjU4TnlqN3Y3akxpdzYxZE9oTjc5RWVoYU11YkJFVjFkVXZkb2VHb285UjRtWWVRWFNsbmlXVGttMk1vK0w5R1JrcFhzM1VaQXlKdXdqb2hJSFc3VnBxN1krQlBmRXZ3ZCtzVW9QY1krcExTWFFvMm9ON1M3UitwYU9rTXdzS3FzWDlIUT09IiwibWFjIjoiYmY3ZjQxZjY0OWIyODhjYzAxZjNkYWJkNzc3ZmNhZjM0OTc5NDJjNzViM2JmZDg4YTkzYzhlNzUxMGY5NGE4ZCJ9

“Chủ nhiệm Lưu, thầy cảm thấy thế nào?”

Ads
';
Advertisement