"Có vấn đề gì hả? Có thì nói thẳng ra, chúng ta có thể trao đổi!", Tần Kiệt nói.
"Được! Tôi nói!"
Ông ta lập tức kể hết mọi lo lắng của mình ra.
Vốn dĩ ông ta tưởng mình nói xong, Tần Kiệt sẽ bỏ cuộc nửa chừng.
Nhưng ông ta không ngờ Tần Kiệt lại bật cười.
"Cậu cười cái gì? Công ty của tôi cũng mới thành lập, tài chính, sức người đều dùng để phát triển trong thành phố. Tôi thực sự không thể ủng hộ chuyện ba trường đại học mà cậu nói đâu!"
Người đàn ông trung niên nói.
"Không, tôi đang cười ông suy nghĩ nhiều rồi!", Tần Kiệt giải thích.
"Tôi suy nghĩ nhiều?", ông ta không hiểu: "Sao lại suy nghĩ nhiều?"
"Nếu tôi đã nói muốn quyền quản lý của ba trường đại học thì vấn đề mà ông nói cũng không coi là chuyện gì to tát. Chẳng qua, có một việc tôi cần ông giúp tôi giải quyết!", Tần Kiệt nói: "Về xe cộ, tôi không cần tốt, chỉ cần có thể chở hàng là được! Mấy thứ khác như tiền thuê, thiết bị, công nhân thì tôi sẽ tự giải quyết!"
"Ông cảm thấy thế được không?"
"Hả?", ông ta lại tiếp tục kinh ngạc.
Cảm thấy có chút không thực tế.
Nhưng ông ta rất tò mò, muốn biết Tần Kiệt tính làm như thế nào.
"Cậu có thể tiết lộ cho tôi biết một chút được không?", người đàn ông trung niên hỏi.
"Đương nhiên là được!", Tần Kiệt cũng không giấu: "Tôi có mối quan hệ rất rộng trong ba trường đại học nên tôi có thể giải quyết chuyện mặt bằng và công nhân! Tôi nói vậy, ông hiểu chưa?"
"Thì ra là thế!"
Ông ta chợt cảm thấy đầu óc được đả thông.
Hóa ra chàng sinh viên trước mặt là một công tử nhà giàu hay con nhà ông lớn nào đó.
Nếu thế thì để cậu ta làm đại lý của ba trường đại học cũng không phải không thể được!
Có điều, ba trường đại học mà mỗi ngày chỉ có 200 kiện hàng thì không khỏi hơi bị ít.
Phải tăng con số này lên mới được.
"Thế nào? Được không?", Tần Kiệt hối.
"Đương nhiên là được! Nhưng sao tôi biết điều cậu nói là thật hay giả?", ông ta lặn lộn trong xã hội rất lâu rồi nên tất nhiên sẽ không tin tưởng lời nói của Tần Kiệt một cách dễ dàng được: "Trong vòng một tuần, cậu phải chứng minh cho tôi thấy ba trường đại học cho phép cậu kinh doanh!"
"Chuyện chọn mặt tiền và sắp xếp nhân viên đều chuẩn bị tốt hết thì tôi sẽ ký hợp đồng với cậu! Nếu cậu không làm được, ngại quá, tôi chỉ có thể nói xin lỗi!"
"Được, nói rồi đó!", Tần Kiệt đứng lên, vươn bàn tay ra.
Người đàn ông trung niên bắt tay anh: "Đàn ông đã nói là sẽ giữ lời! Tôi hứa!"
"Được! Ông đợi tin tức của tôi đi! Hẹn gặp lại vào tuần sau!"
"Được, tôi chờ tin tức tốt từ cậu!"
Người đàn ông tự mình đưa Tần Kiệt và Lâu béo ra công ty.
Mãi đến khi thấy Tần Kiệt và Lâu béo đi vào thang máy, ông ta mới trở về văn phòng.
"Giám đốc, cái tên kia nói chuyện ngông ghê, ông còn bàn chuyện với cậu ta làm gì?", Một nhân viên chuyển phát nhanh của công ty Thần Thông khó chịu nói.
"Người có bản lĩnh đều ngông. Nếu cậu có bản lĩnh, cậu cũng có thể ngông với tôi!", người đàn ông trung niên nói.
"Ha ha, tôi nào dám chứ!"
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất