Người đàn ông trung niên không cho rằng sinh viên trong trường có thể làm được.
Nhưng mà.
"Không, ông hiểu sai rồi! Tôi không phải nói một ngày 80 kiện hàng!", Tần Kiệt lắc lắc ngón tay: "Tôi nói, một ngày có thể giao được từ 200 kiện hàng trở lên!"
"Cái gì?", ông ta nghe vậy thì sửng sốt.
Ông ta không yêu cầu gì nhiều với trường đại học, bởi vì một là không có sức để tự mình phát triển, hai là ông ta vẫn chưa có tầm ảnh hưởng trong trường, ba là vì ông ta đang đưa tên gọi của chuyển phát nhanh Thần Thông vào trường để nó xâm nhập vào giới sinh viên trước, tương lai mới chậm rãi tính toán tiếp được.
Thế nhưng, ông ta chẳng thể ngờ cậu sinh viên trước mặt lại nói một ngày có thể giao được ít nhất 200 kiện hàng.
Mong muốn của ông ta chỉ mới 80 kiện một tuần thôi đó.
Số liệu cũng chênh lệch lớn quá rồi.
"Cậu nhóc, cậu xác định không có nói giỡn với tôi đó chứ?", người đàn ông trung niên không tin hỏi.
"Tất nhiên là không rồi!", mặt mày Tần Kiệt tràn đầy tự tin nói: "Nếu một ngày tôi có thể giao được 200 kiện hàng thì tôi có thể nắm quyền đại lý không?"
"Được!", lúc này, ông ta không chút do dự đã đồng ý.
Nói đùa à.
Ông ta chỉ cầu một tuần có 80 kiện hàng để gây dựng tiếng tăm cho chuyển phát nhanh Thần Thông trước.
Giờ có người nói với ông ta một ngày sẽ có ít nhất 200 kiện, số lượng lớn như thế, đương nhiên là cầu còn không được.
Còn suy nghĩ cái gì nữa, đương nhiên đồng ý rồi!
"Chỉ cần cậu có thể làm được một ngày giao 200 kiện, ngày mai tôi sẽ gọi Trương Uy tới trực tiếp hủy bỏ quyền đại lý của cậu ta! Cùng lắm thì đền chút tiền hợp đồng!", người đàn ông trung niên nói.
"Không! Cứ để Trương Uy nắm quyền đại lý ở đại học công nghiệp Hồ đi!", Tần Kiệt xua tay, không đồng ý với đề nghị của ông ta.
"Ý cậu là sao?", người đàn ông khó hiểu hỏi. Trương Uy có được quyền đại lý ở đại học công nghiệp Hồ, chàng trai trước mặt lại là sinh viên trường, nếu không lấy quyền thì sao mà làm?
"Ý của tôi là quyền đại lý đại học công nghiệp Hồ, đại học công nghệ nam Hoa Hạ, đại học nông nghiệp Hoa Trung và khu vực quanh ba trường đại học đều do tôi quản lý!", Tần Kiệt nói.
"Hả?"
Người đàn ông trung niên hết sức kinh ngạc.
Ông ta nhìn chằm chằm Tần Kiệt một lúc lâu mới bình tĩnh lại.
Sinh viên còn có bài vở, làm đại lý một trường đã chẳng dễ dàng gì.
Đằng này muốn có quyền đại lý của ba trường và cả khu vực quanh đó, vậy phải tốn biết bao nhiêu thời gian.
Cậu sinh viên trước mặt có thể quản lý hết sao?
Hơn nữa, nếu lấy được quyền đại lý của ba trường thì phải xây dựng trụ sở.
Điều này chẳng khác gì một công ty con.
Nếu là một công ty con, vậy thì vấn đề tới rồi.
Cần phải thuê mặt bằng, thế nhưng nên chọn mặt bằng ở đâu?
Ai giao tiền thuê?
Tiền trả cho công nhân đâu?
Còn phải mua xe chở hàng, mua máy tính...
Cộng lại cũng không phải một khoản chi nhỏ.
Công ty của ông ta vừa thành lập, chỉ mới bước chân vào hình thức ban đầu.
Nhiệm vụ trước mắt là tập trung phát triển trong thành phố.
Nên có rất nhiều khoản chi.
Làm sao còn có sức người sức của để gánh vác chi tiêu của ba trường đại học.
Người đàn ông trung niên nhíu mày.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất