Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Nguyệt Hà thôi động lực lượng của ngọc giác, đánh ra một đạo    

 

huyền quang về phía trước, sương mù yếu kém kia cuồn cuộn, chầm chậm tản ra hai bên, lộ ra một đường thông đạo thông vào bên trong.    

 

Hai người liếc nhau, không chút do dự, tuần tự tiến vào trong đó.    

 

Sau khi thân ảnh của hai người biến mất không thấy đâu nữa, mê vụ kia mới chầm chậm khép lại, không thấy được bất kỳ điểm dị thường nào.    

 

Một lát sau, Dương Khai và Nguyệt Hà đều đã tiềm nhập tiến vào trong Thất Xảo Địa, quá trình đúng là nhẹ nhàng ngoài ý muốn. Nhưng bọn họ cũng không dám vọng động, một mực ẩn nặc thân hình cùng khí tức, đứng yên tai chỗ chờ đợi một hồi lâu.    

 

Thẳng đến nửa canh giờ sau, nhận thấy Thất Xảo Địa không có bất kỳ động tĩnh nào, Dương Khai lúc này mới xác nhận, việc hai người chui vào không hề kinh động đến bất kỳ ai.    

 

Ngẫm lại cũng không kỳ quái, mười mấy năm trước Hứa Hoảng đại náo một trận như vậy đã làm cho phòng hộ đại trận của Thất Xảo Địa xuất hiện rất nhiều sơ hở. Nguyệt Hà lại luyện hóa một phần uy năng của ngọc giác, tất nhiên có thể bình yên tiến vào mà không kinh động người ngoài.    

 

Nếu như tên Thất Xảo Thiên Quân kia thời thời khắc khắc cảnh giác, nói không chừng sẽ có thể phát hiện ra bóng dáng của hai người, có điều Dương Khai đoán chừng Thất Xảo Thiên Quân kia vào giờ phút này hẳn là còn đang chữa thương.    

 

Lúc trước Hứa Hoảng đã từng nói, Thất Xảo Thiên Quân trọng thương, không tịnh dưỡng trong nhiều năm, căn bản là đừng nghĩ đến việc khôi phục.    

 

Phóng tầm mắt nhìn tới, vết tích đại chiến năm đó sớm đã không còn tồn tại. Toàn bộ Thất Xảo Địa do bảy khối Linh Châu tổ hợp mà thành, có diện tích vô cùng rộng lớn. Chính bởi vì do bảy khối Linh Châu tổ hợp mà thành, cho nên Thất Xảo Địa mới được gọi là Thất Xảo Địa. Hơn nữa ba ̉y khối Linh Châu này cũng kỳ lạ không gì sánh được, mỗi một khối Linh Châu dựng dục một lực lượng thuộc tính khác nhau,  m Dương Ngũ Hành tề tụ, Thất Xảo Địa trồng các loại cây ăn quả, sản xuất các loại linh quả thuộc tính khác nhau ở trong đó. Những linh quả này đều là tài liệu chính để luyện chế Khai Thiên  

 

Đan, chính là dựa vào nguồn tài nguyên này, Thất Xảo Địa mới có thể đứng vững gót chân tại Tam Thiên thế giới.    

 

Vào thời khắc này, không ít võ giả bay tới bay lui trên Linh Châu, tiến về một địa phương khác lơ lửng trên Thất Xảo Địa.    

 

Nơi đó chính là Tạp Dịch phường thị của Thất Xảo Địa.    

 

"Thời gian phường thị mở ra mỗi tháng sao." Dương Khai nhìn qua một lúc, giống như có điều suy nghĩ.    

 

Địa phương kia là một thế giới tàn phiến, không biết bị đời chủ nhân nào của Thất Xảo Địa na di đến tận đây, sử dụng như phường thị. Phường thị này mở ra ba ngày mỗi tháng, đệ tử tạp dịch của Thất Xảo Địa sẽ giao lưu giao dịch ở trong đó.    

 

Dương Khai lúc trước còn mua một phần tài liệu Kim thuộc tính tam phẩm ở trong đó là Vô Cấu Kim Lộ đưa cho Điệp U.    

 

Hồi tượng lại lúc trước khi mới vào Tam Thiên thế giới này, hắn kiếm Khai Thiên Đan khó khăn đến cỡ nào, còn bây giờ thân gia của hắn cũng phải hơn trăm triệu. Ngắn ngủi hơn mười năm mà lại có biến hóa như vậy, đúng là không khỏi khiến cho người ta thổn thức.    

 

Dương Khai cũng rất tinh tường phường thị kia, dù sao hắn cũng đã tới đó rất nhiều lần, hơn nữa mục đích của hắn cũng chính là chỗ phường thị trên thế giới tàn phiến này.  

 

Trong Thất Xảo Địa có Thất Xảo Thiên Quân, còn có mấy vị Hộ Địa Tôn Giả, hắn và Nguyệt Hà ẩn thân trong đó cũng không an toàn, nhưng phường thị kia thì khác. Người tụ tập ở nơi đó phần lớn đều là đệ tử tạp dịch, đệ tử chân chính của Thất Xảo Địa cực kỳ thưa thớt, núp ở trong đó, cơ bản là không cần lo lắng sẽ bị người khác phát hiện.    

 

Lặng lẽ ra dấu với Nguyệt Hà, sau đó hắn thuận theo dòng người bay về phía phường thị.    

 

Hắn rất nhanh liền đáp xuống trên thế giới tàn phiến kia.    

 

Thế giới tàn phiến này có diện tích không tính quá lớn, nhưng cũng không nhỏ, phường thị chỉ sử dụng một phần diện tích trong đó, còn có râ ́t nhiều nơi chưa bị khai phá.    

 

Dương Khai và Nguyệt Hà tìm một chỗ vắng vẻ, lặng lẽ đào ra một địa động rồi ẩn thân trong đó.    

 

Đến lúc này, Dương Khai mới có thể thở ra một hơi, lần đào vong này xem như tạm thời thành công, việc còn lại chính là từ từ chờ đợi, đợi cho người của Xích Tinh rời đi, sau đó tìm cơ hội rời khỏi nơi này.    

 

Một tia rã rời lóe lên trong đầu hắn, đây cũng là chuyện không thể tránh được. Từ khi Vô Lão Chi Địa kia đóng lại, hắn vẫn một mực tại  

 

chạy trốn loanh quanh, đầu tiên là bị rất nhiều Thánh Linh truy kích, sinh tử một đường, bây giờ lại bị người của Xích Tinh truy sát, đầu đầy bụi đất.    

 

  m thầm quyết tâm, chờ ngày sau khi hắn tấn thăng Khai Thiên, việc đầu tiên hắn làm sẽ là tìm Xích Tinh để lấy lại danh dự, để cho tên Triệu Bách Xuyên kia biết hạ tràng khi đắc tội mình.    

 

Tâm thần tập trung tiến vào trong không gian kỳ lạ trên mu bàn tay, hắn vốn muốn hỏi thăm tình huống của Chúc Cửu  âm, ai ngờ gia hỏa này lại lâm vào trong trạng thái ngủ say.    

 

Trong lòng thầm biết bản nguyên của nàng ta bị hao tổn, cần phải an dưỡng khẩn cấp, nếu không nàng ta cũng sẽ không biểu hiện không tốt như vậy.    

 

Đối với bất kỳ một Thánh Linh nào, bản nguyên cũng đều là căn bản của bản thân. Cũng giống như đạo ấn của võ giả, bản nguyên bị hao tổn là một tổn thương cực kỳ nghiêm trọng, muốn khôi phục cũng rất khó khăn, trừ phi tịnh dưỡng trong thời gian dài thì may ra có thể hồi phục lại được.    

 

Quay đầu nhìn về phía Nguyệt Hà, hắn không khỏi kinh ngạc: "Ngươi còn luyện hóa ngọc giác này để làm gì?"    

eyJpdiI6ImZuRmxZTlErNmYxNjhJdEZHN2U5XC9RPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjkxQXdYejNmcGdObTBtVSsxQ2NnRlQwOFwvcVdvUGNscUZVbmR4MjJxelUyOG9MZCtHM0hkQklDb2RLc2pzdUlmIiwibWFjIjoiY2QxZGJlZGRjOTgzOGRkMGI3NzMxODEyOTk0ZWVmNWYwZGJhMTMwOGJkODc4NWIwOWQ2YTNjOWQzZDc0ZDhmZCJ9
eyJpdiI6ImIwaDA0RlBuZnY3aEc1SFdRcHoyTlE9PSIsInZhbHVlIjoiWVN5cWVtZnhGdFBZNjgzQ1ljODZmdytkVHpiRXhFc2FYeXA1WGdtS1JuS1JOSmFLdTcyZk4xTXBCSTlUOGk5MXZ4eU1KekhcL012QVNiZHdMUGp0bzlJOGpHZ0MycEJBWGIrUU8ydzB2S1BNTFVKN1NhTitPalFlNDNZV04wSVJsVGVjbHUrbnlVeUYyY3hZUEQ0MXcyN0VzbWtob0xoTFhkQmV1ajkzTld6Qk9EQ3NHVUtmNGJXRGlVMjdnUDhwdHMzOHhYM1JVQVp4TkFrOXVDU2Z0R2c9PSIsIm1hYyI6IjEzZGNhYTQzNzAyZWRlMTA4N2RjNGIwOWRhNjU5OWIyYmVhNzUyYmZhM2EwZjAwODUzMDhiYzExZmZkMWQ0NDAifQ==

ngọc giác kia trong lòng bàn tay, toàn tâm toàn ý luyện hóa. Lúc trước hắn giao ngọc giác này cho Nguyệt Hà, chủ yếu là bởi vì tu vi của nàng cao hơn mình, tốc độ luyện hóa nhanh hơn, sự thật chứng minh cũng đúng là như vậy, nếu như để cho Dương Khai đến luyện hóa, vậy thì chắc chắn là bọn hắn không thể nào bình yên đột phá phòng hộ đại trận nơi đây trong thời gian ngắn như vậy được. Nhưng bây giờ bọn họ cũng đã chui vào trong đây rồi, cũng không cần thiết phải tiếp tục luyện hóa nữa.   

Ads
';
Advertisement