"Rốt cục đợi đến ngày này, ha ha ha, mỗ gia ẩn nhẫn nhiều năm như vậy, cũng nên đến lúc nhất phi trùng thiên rồi." Có người cười lớn, bay thẳng về nơi dị tượng kia phát ra, ngay sau đó, lít nha lít nhít quang mang từ trong cứ điểm bay lên trên trời, nhao nhao lao tới chỗ Vô Lão Chi Địa kia.
Hàng trăm hàng ngàn người ở khắp nơi chạy tới Vô Lão Chi Địa, chỉ trong nháy mắt, từng chỗ cứ điểm được kinh doanh trong mười mấy năm này liền biến thành vườn không nhà trống.
Trong Xích Tinh Tinh Thị, hơn mười vạn người cũng chớp mắt đi hơn phân nửa, hơn nữa có một chiếc chiến hạm khổng lồ hoành không, bên trên có tiêu chí của Xích Tinh, đó chính là chiến hạm
của Xích Tinh. Đông đảo đệ tử Xích Tinh dưới sự dẫn đầu của mấy vị đương gia, ngồi chiến hạm đi đến Vô Lão Chi Địa.
Trong phủ đệ của Dương Khai, Dương Khai đang bế quan chợt nghe thấy Chúc Cửu m truyền sang: "Tiểu tử xuất quan đi, Vô Lão Chi Địa sắp mở ra!"
Dương Khai mở mắt, đẩy cửa đi ra ngoài.
Chúc Cửu m nhìn hắn một cái, khẽ gật đầu, một tay nhấc lấy cổ áo của hắn, đằng không bay lên.
Nguyệt Hà phát giác động tĩnh đến đây điều tra, chỉ thấy thân ảnh của hai người biến thành một đạo lưu quang biến mất không thấy đâu nữa.. Nàng liền vội vàng triệu tập đám người Quách Tử Ngôn theo sát phía sau.
Trong một khu rừng rậm, một con trâu già đang phủ phục dưới một gốc đại thụ. Nó bỗng nhiên đứng lên, nhìn theo một phương hướng, miệng chợt phát ra tiếng người, nói: "Bé con, Vô Lão Chi Địa mở, chúng ta nên lên đường."
"Nha." Cố Phán không biết từ chỗ nào xông ra, chợt lách người, ngồi nghiêng trên người lão Ngưu, ấm giọng thì thầm: "Làm phiền Ngưu gia gia."
Lão Ngưu cười nói: "Bám chặt, tuyệt đối đừng để rơi xuống." Bốn vó bước ra, nhanh như điện chớp.
Trong đầm lầy ở một nơi khác, một đầu quái xà thân dài ngàn trượng xuyên toa tiến lên, thân hình kéo dài, tốc độ như gió.
Quái xà sinh ra hai ca ́i đầu, lưỡi rắn phun ra nuốt vào, lưỡi rắn cuốn một cái, liền có một đầu dị thú ẩn nấp dưới đầm lầy bị nó cuốn vào trong miệng, nuốt vào bụng.
Trên cái đầu bên trái của quái xà, Khúc Hoa Thường đưa tay nâng trán, vẻ mặt ưu sầu: "Tiền bối, chúng ta không thể chia ra đi được sao? Không thì ngươi đi đến Vô Lão Chi Địa bên kia trước rồi chờ ta đến sau được không?"
Cái đầu bên phải của quái xà mở miệng nói tiếng người: "Chúng ta cách nơi đó quá xa, tốc độ của ngươi quá chậm, chờ ngươi đến Vô Lão Chi Địa thì e rằng món ăn cũng đã nguội rồi."
"Thế nhưng mà. . ." Khúc Hoa Thường nhức đầu không thôi: "Ngươi quá xấu a."
Trong lòng nàng thở dài không ngừng, Thánh Linh nhà khác hoặc là uy phong lẫm liệt, hoặc là tuấn mỹ như vẽ, thế nhưng đến phiên mình lại xấu xí như vậy, đúng là làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Quái xà giận dữ: "Ta xấu? Ta xấu? Tiểu nha đầu ngươi đúng là mắt mù, vậy mà dám nói ta xấu, ngươi mới kẻ là xấu nhất."
Khúc Hoa Thường mặt mày đen thui, không cùng hắn tranh luận nữa.
Ở cách đó mấy triệu dặm, có một người cưỡi lên một đầu Linh thú báo vằn mặt người, cười to: "Nhanh lên nhanh lên, ta không thể chờ
đến khi được gặp anh hùng thiên hạ nữa rồi, để xem xem rốt cuộc bọn hắn lợi hại hay là mỗ gia cao minh."
Thánh Linh báo vằn mặt người kia cả giận nói: "Tiểu tử thúi, ta là người hộ đạo của ngươi, không phải tọa kỵ của ngươi, đừng có khoa tay múa chân với lão nương, còn lải nhải dông dài nữa thì ta sẽ ném ngươi xuống."
Người kia cười to nói: "Ngươi ném ta đi thử xem, ném ta đi thì sẽ không còn người nào thay ngươi đoạt lấy Tiên Thiên Linh Quả kia nữa đầu."
Thánh Linh báo vằn mặt người tức tối không thôi.
. . .
Từng tôn Thánh Linh nhao nhao xuất động vào thời khắc này, mang theo người gánh chịu của mình lao tới Vô Lão Chi Địa, làm cho linh khí khắp nơi hỗn loạn. Đám võ giả lưu lạc tại Thái Khư cảnh lúc này
mới phát hiện, trong thiên địa này lại còn có nhiều tồn tại cường đại như vậy, điều này không khỏi khiến cho bọn hắn run lẩy bẩy một trận.
Bọn hắn cư ngụ mười mấy năm ở trong này, nhưng lại hiếm có người nào gặp được Thánh Linh, vì vậy bọn họ từ trước đến nay không biết được Thái Khư cảnh lại hung hiểm như vậy.
Cũng may những Thánh Linh này phần lớn đều an phận ở một góc, trước đó cũng chưa từng gây tai họa cho người bên ngoài, nếu không bây giờ đâu còn người nào có thể còn toàn mạng? Bất kỳ tôn Thánh Linh nào ở nơi này cũng đều không phải là thứ mà bọn hắn có thể chống lại được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất