Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Dương Khai tuy bị giam cầm một thân lực lượng, nhưng lại không bị  

 

hạn chế hành động. Hắn hung tợn trừng Nguyệt Hà và Lô Tuyết một cái, làm cho hai nữ tử này đều rụt cổ lại, sau đó mới đuổi theo bộ pháp của Chúc Cửu  m.    

 

Một nhóm bốn người này nhanh chóng đi tới một căn mật thất dưới lòng đất. Chúc Cửu  m vung tay lên, vách tường trong mật thất sáng lên đạo đạo quang mang, chiếu sáng rõ ràng rành mạch mật thất to lớn này.    

 

Dương Khai ngạc nhiên nhìn chằm chằm, hắn thật sự không biết bên dưới phủ đệ của mình từ khi nào nhiều ra một cái mật thất như thế này. Cái này hiển nhiên là thủ bút của Chúc Cửu  m, trên nền đất của mật thất có từng đạo khe rãnh, trong khe rãnh chảy xuôi chất lỏng màu đỏ như máu, cũng không biết là cái gì, thoạt nhìn giống như là máu tươi, nhưng lại không có bất kỳ mùi máu tanh nào.    

 

Những đạo khe rãnh kia phủ kín mặt đất, phác hoạ ra một trận đồ cực kỳ phức tạp và vô cùng huyền diệu, ở trong đại trận vô danh này có một cái tế đàn nho nhỏ tinh xảo đứng sừng sững.    

 

"Đi lên." Chúc Cửu  m bĩu môi với Dương Khai.    

 

Dương Khai nghiêng đầu, không thèm để ý tới nàng, trong lòng cấp tốc suy nghĩ đối sách, hắn đến bây giờ còn không biết Chúc Cửu  m rốt cuộc muốn làm gì.  

 

"Tính tình trẻ con!" Chúc Cửu  m cười khẽ, bắt lấy cổ áo của Dương Khai rồi ném hắn lên tế đàn. Lực lượng giam cầm trong cơ thể hắn đột nhiên xiết chặt lại, Dương Khai liền bị bắt ngồi yên trên tế đàn.    

 

Dương Khai giận dữ, nhìn qua Nguyệt Hà cùng Lô Tuyết nói: "Hai nữ tử nhẫn tâm các ngươi, thật sự đứng xem nàng ta ngâm chết ta như vậy ư?"    

 

Lô Tuyết đỏ mặt, lắp bắp nói: "Chúng ta không phải là đối thủ của nàng."    

 

Trong mắt Nguyệt Hà lóe lên một tia giãy dụa, không nói một lời.    

 

Chúc Cửu  m ha ha cười nói: "Đây đều là ý tứ của bản cung, ngươi trách các nàng cũng vô dụng."    

 

Dương Khai đối xử lạnh nhạt nhìn nàng: "Ta tất nhiên biết đây là ý tứ của ngươi, chẳng qua hiện nay ngươi cũng nên nói ra đi, rốt cuộc ngươi muốn làm gì."    

 

"Đoạt Linh Chi Chiến sắp bắt đầu."    

 

Chúc Cửu  m thở dài một tiếng: "Ngắn thì một năm, lâu là hai ba năm, Vô Lão Chi Địa sẽ liền mở ra!"    

 

Tin tức giống như những gì Từ Chân nói cho hắn biết, xem ra quả nhiên đúng như lời Từ Chân nói, những này Thánh Linh sinh ra lớn lên ở đây, có cảm giác nhạy cảm không gì sánh được đối với biến  

 

hóa của vùng thiên địa này. Chu Yếm kia đã có cảm giác, Chúc Cửu  m tất nhiên cũng có thể phát giác ra được.    

 

Nhìn thấy Dương Khai không hề kinh ngạc, Chúc Cửu  m trái lại cũng có hơi kinh hãi, nhưng nàng vẫn tiếp tục nói: "Ngươi có biết trong Thái Khư này có bao nhiêu Thánh Linh hay không?"    

 

Dương Khai âm dương quái khí nói: "Sao ta biết được?" “Khoảng chừng một trăm!"    

 

Dương Khai nghe thấy vậy thì liền run lên, lúc trước mặc dù hắn biết Thái Khư cảnh không chỉ có một vị Thánh Linh, nhưng hắn không ngờ rằng lại có nhiều như vậy. Khoảng chừng một trăm, đây chẳng phải là có trên trăm tên Thánh Linh hay sao?    

 

Đây là con số kinh khủng đến cỡ nào? Trên trăm tên Thánh Linh này đều tương đương với Khai Thiên thượng phẩm, nếu tất cả bọn hắn thoát ra khỏi Thái Khư, vậy thì e rằng những động thiên phúc địa kia cũng khó có thể chống lại được.    

 

"Bỏ qua những gia hỏa tâm không có chí lớn, gặp sao yên vậy kia, đám lão bất tử một lòng muốn thoát ly Thái Khư chiếm khoảng chừng hơn phân nửa số đó." Nàng chính là một thành viên của nhóm lão bất tử kia, hơn phân nửa, vậy ít nhất cũng phải cỡ 60~70 tên.    

 

"Bọn gia hỏa này ai nấy cũng đều có người gánh chịu của mình, nói  

 

một cách khác, ở trong Đoạt Linh Chi Chiến, mục tiêu của bọn hắn và ngươi là nhất trí, đều là muốn cướp đoạt một phần cơ duyên duy nhất kia!"    

 

"Vậy thì sao?" Dương Khai tỏ vẻ kiệt ngạo nói.    

 

"Thực lực ngươi tuy mạnh, nhưng cũng chưa chắc có thể cười đến cuối cùng." Chúc Cửu  m khẽ thở dài một tiếng, người gánh chịu trước đó của nàng cũng giống hệt như vậy. Trong tất cả những người gánh chịu, thực lực của hắn tuyệt đối đứng đầu, nhưng cuối cũng vẫn đã chết rồi, làm nàng không thể rời khỏi nơi đây: "Cho nên ngươi cần trở nên càng mạnh hơn."    

 

Dương Khai trầm giọng nói: "Ta cũng muốn trở nên mạnh hơn, thế nhưng thủ hạ của ngươi lại không tìm thấy thứ mà ta câ ̀n. . ." Nói đến đây, hắn bỗng nhiên giật mình, dường như ý thức được gì đó, sắc mặt hắn lập tức chuyển sang màu vàng đất.    

 

Chúc Cửu  m nhẹ nhàng cười: "Xem ra ngươi đã hiểu, vậy liền dễ làm hơn nhiều."    

eyJpdiI6InpyYXhxVk1SVWd3T0RMWjJ3K2NxY3c9PSIsInZhbHVlIjoiczZaalVOdlpVaURZSXQ3MFo2dXhoc1FqY0pRK1wvTFVsc3FOdzJGSWdUTVVnZjdLV0NLOHdsNGIrdXZnK2k5UHIiLCJtYWMiOiJkNDUzNTQzOGVhMWZkODZjY2I4NTdhODcwNmZiYjAzZTVmYjFlMDc4ZDQwZDBjNGEwNzViYWM0OGE1YzA0MTkwIn0=
eyJpdiI6IjZVOXYxbUhoV0I4anlLZzFtUWNLRUE9PSIsInZhbHVlIjoiMXhkZlJwUkdyTG91bE1oZXRuVCt5YTNLdFZXVThVOVwveGhGNWNVNjFITkJcL3prdkNKQm84ckcrbmNPU3ZVRGRFdHlmTzNQQXRKSW1Zd2hYdVBcL0t2YVVhRlg3eFdhSld5c1N3N0U3RE1kMWNvc3JzRHlwV24xa29WNGpmUE9keXNCdVwvcmhmZzZvOFZiQ1JBajdtMjluV1RieGxSZlk0dld6bWM2NFRwY1VOdUZXSVFqWFBpSXA1TjM2WGFjRW1HWlQxTWE0dkhSbnVhY1FVV0hxY2R5QjBLXC9ESWMwQ2Mzb1dWTFI4Sjl1MUJocHJhaUdcL1hVS2xRaDBPcTQzblNoSXdURGxad1F6b01JT1JRTkVUWWtQRllZTkV4TFVnNDJ0USt2dHRSdjl3U204TWhjWXhjUXpqeGNMbjhZZlJVcnk1MndIRk1YQUo2MlFtZWl5bEx0RFFJM2lrZXNHSEFSY2NSQkZUS3h0eVJTRGc4UThzWDBiZVwvUnFRcnUwY1FZSDVkSXJNczZMUUxuZ25GMlRiSEpwaUJ3MG9NNkpCNHpmNTFTZkZTUUlXWHFhWjlEd0cybStGSGozdXNkS2hzMDNFQTdaQUNFQVl5bGorNlhUVkN5NU5VcXJEZm8xenlwRlcwQ0tmeW01RUxocTlKYVhjUFlYWFhCeHdHVUFwV1lXNmN3K0ZUV21WemVxREZ2d3FPM1VhTU8xOG1EV2lnQURZQk5sMldxV3JcLzQ9IiwibWFjIjoiMzc4MTJjMDA4ZWVmYTgyMGM2OGQ2ZWYwYTZiMmQzMGYwMGQzNmMxMWMwY2U5YTRiYzQ5ODY4MzIzNzUxZjUzNCJ9

"Thái Khư Thiên Địa pháp tắc cổ quái, Khai Thiên trở lên không có cách nào phát huy ra toàn bộ lực lượng, ngươi cô đọng lục phẩm và cô đọng thất phẩm không có gì khác biệt, bất quá nếu như bây giờ luyện hóa thì thực lực của ngươi sẽ lại tăng lên một cách rõ ràng, nhìn, ta tìm tới cho ngươi nhiều bảo vật hành Kim như vậy, ngươi muốn loại nào?"   

Ads
';
Advertisement