Dương Khai gật đầu nói phải, chuyển đề tài nói: "Tiền bối, bảo vật hành Kim kia vẫn không có tin tức sao?"
"Không có, Nhị Lang vừa rồi tới chính là vì báo cáo việc này, tìm lâu
như vậy cũng tìm không thấy bảo vật hành Kim phù hợp với yêu cầu của ngươi, Thái Khư cảnh này e rằng đã hết tài liệu như thế rồi."
Dương Khai cảm thấy thất vọng, trọng chấn tinh thần nói: "Kính xin tiền bối lại để cho bọn thủ hạ tìm kiếm nơi hạ lạc của bảo vật m Dương, cũng phải từ thất phẩm trở lên."
Chúc Cửu m bật cười: "Vậy thì càng khó khăn hơn. Bảo vật Ngũ Hành trong Thái Khư cảnh hoặc ít hoặc nhiều cũng từng xuất hiện bảo vật từ thất phẩm trở lên, duy chỉ có bảo vật m Dương là chưa từng nghe qua, thất phẩm trở xuống thì có thể có một ít."
"Tiền bối biết chí hướng của ta mà!" Dương Khai nghiêm nghị nói.
Chúc Cửu m nói: "Ta sẽ cho người tìm hiểu, bất quá ngươi đừng quá hi vọng."
"Đa tạ tiền bối." Dương Khai khom người cáo lui.
Sau khi Dương Khai đã rời đi, trong mắt Chúc Cửu m mới lóe lên tinh quang, nỉ non nói:" Nguyệt Tinh chi linh kia chẳng lẽ không bị ma diệt sao?"
Khi nghe Dương Khai đề cập tới âm thanh khác thường vang lên trong đầu, nàng liền chợt nhớ tới tia linh tính mà mình nhìn thấy trong Nguyệt Tinh kia. Dương Khai luyện hóa Nguyệt Tinh, tất nhiên là cũng luyện hóa hấp thu tia linh tính kia, nếu như nó không bị ma
diệt, vậy thì có lẽ có khả năng nó đang quấy phá trong cơ thể hắn.
Bất quá loại sự tình này nói cho Dương Khai biết thì cũng chỉ làm cho hắn lo lắng, nên nàng dứt khoát không nói. Dù sao mục đích của nàng là để cho Dương Khai thay nàng cướp đoạt phần cơ duyên kia, đợi đến khi rời khỏi Thái Khư cảnh, Dương Khai sống hay chết thì có liên quan gì tới nàng.
Trong mật thất, Dương Khai bế quan tu hành, củng cố lực lượng hành Thủy vừa mới luyện hóa, việc chủ yếu nhất chính là thôi động pháp môn Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh kia, cố gắng để loại sự tình này biến thành bản năng của mình. Nếu như thật sự có thể làm đến điểm này thì hắn sẽ không phải sợ việc đột nhiên hôn mê bất tỉnh nữa. Nếu đã là bản năng, vậy thì cho dù đang trong trạng thái hôn mê, pháp môn này vẫn sẽ một mực thôi động, không đến mức khiến cho Ngũ Hành bên trong Đạo Ấn hỗn loạn.
Trăm vạn đại quân của Chúc Cửu m lục soát khắp các ngõ ngách trong Thái Khư cảnh, tìm kiếm dị bảo hành Kim và dị bảo m Dương trong hơn hai năm cũng không thu hoạch được gì. Dương Khai ban đầu còn có hơi chờ mong, dần dần cũng không hy vọng vào đó nữa.
Trong hai năm này, thực lực cảnh giới của hắn không đề thăng quá nhiều, bất quá lực lượng hành Thủy trong đạo ấn đã được củng cố một cách triệt để, có thể làm được tới mức tùy tâm mà phát, pháp
môn Nghịch m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh kia cũng đã sơ bộ biến thành bản năng của hắn.
Hắn cũng liên lạc khá nhiều với tên tiểu mập mạp Từ Chân kia, tên kia bị Chu Yếm chọn làm người gánh chịu, tất nhiên cũng được Chu Yếm đa ̣i lực vun trồng. Theo như hắn lời nói, trong tay tên Chu Yếm này có vô số dị bảo, trong thời gian hai năm qua, hắn đã gần tề tựu đủ lực lượng m Dương Ngũ Hành, một chân bước vào ngưỡng cửa Khai Thiên cảnh.
Bất quá Thiên Địa pháp tắc trong Thái Khư cảnh có điểm cổ quái, dù cho lực lượng trong đạo ấn đầy đủ thì cũng vô pháp khai thiên tích địa, thành tựu Tiểu Càn Khôn trong cơ thể, vì vậy hắn cũng không thể đột phá được.
Có điều thực lực của hắn tuyệt đối đã được tăng lên gấp bội, hắn lúc trước thật sự không thể nào so sánh nổi.
Từ Chân và mấy người Ninh Đạo Nhiên cũng đều đã liên hệ được với nhau, cũng gián tiếp tìm hiểu tin tức giúp hắn. Dương Khai phát hiện quả thực như lời tên tiểu mập mạp này nói trước đó, mấy vị đệ tử động thiên phúc địa kia có một người tính một người, đều bị những Thánh Linh khác nhau tuyển làm người gánh chịu, người nào người nấy bế quan khổ tu, thực lực tăng nhiều.
Trong đó Cố Phán bị Quỳ Ngưu bắt, Khúc Hoa Thường rơi vào trong tay Phì Di, Ninh Đạo Nhiên thì bị Chư Kiền bắt được.
Đối với mấy vị đệ tử động thiên phúc địa này, thực lực cường đại là may mắn cũng là bất hạnh, may mắn là được những Thánh Linh này đại lực vun trồng, mỗi người bọn họ đều bớt đi mấy trăm năm khổ tu. Không may chính là trong trận Đoạt Linh Chi Chiến này, bọn hắn chỉ là quân cờ trong tay các đại Thánh Linh.
Thành, hết thảy dễ nói, bại, hậu quả đáng lo, người gánh chịu sau khi thất bại chết trên tay những Thánh Linh này nhiều không đếm xuể.
Vả lại Từ Chân cũng đã nói, trong Thái Khư cảnh này tuyệt đối không chỉ có mấy vị Thánh Linh này, còn có rất nhiều vị chưa từng lộ diện. Bọn hắn nhất định cu ̃ng tuyển không ít người gánh chịu để bí mật bồi dưỡng, những người gánh chịu này trước đó có lẽ bừa bãi vô danh, nhưng bây giờ nhất định đều sẽ nhất phi trùng thiên, chỉ chờ Đoạt Linh Chi Chiến để phát ra hào quang.
Dương Khai và những người khác không có giao tình gì, dù là Khúc Hoa Thường kia thì Dương Khai cũng chỉ nghiên cứu thảo luận qua m Dương đại đạo với nàng ta mà thôi. Duy chỉ có Cố Phán đến từ
vùng đất xuất thân của tổ tiên Trương Nhược Tích, khi biết được nàng hết thảy bình an, Dương Khai cũng cảm thấy nhẹ nhõm hẳn đi.
m thầm hạ quyết tâm, lần sau gặp lại, nhất định phải hỏi nàng một chút sự tình liên quan tới Trương Nhược Tích.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất