Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

Chúc Cửu  m lười biếng nói: "Ta cũng không biết đây là cái gì, tiểu tử kia từng gọi nó là Đạo Nhất Thần Thủy." Tiểu tử kia trong miệng nàng, ắt hẳn chính là người gánh chịu đã khai sáng ra Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh.    

 

"Đạo Nhất Thần Thủy?" Nguyệt Hà và Lô Tuyết đứng ở một bên hoa dung thất sắc, cùng nhau kêu lên.    

 

Chúc Cửu  m quay đầu nhìn các nàng một chút, Dương Khai cũng quay sang nhìn về phía các nàng: "Thứ này rất nổi danh sao?"    

 

Chúc Cửu  m cũng không quá hiểu rõ càn khôn bên ngoài, tất nhiên không biết Đạo Nhất Thần Thủy có ý nghĩa như thế nào.    

 

Nguyệt Hà vội nói: "Đồ tốt, là bảo bối."    

 

Lô Tuyết cu ̃ng mãnh liệt gật đầu ở một bên, ánh mắt cực nóng nhìn qua bình ngọc trong tay Dương Khai.  

 

Dương Khai nghe thấy thế thì mặt mày hớn hở: "Tiền bối ban thưởng, tất nhiên là đồ tốt, bất quá thứ này có thể làm được gì?"    

 

Nguyệt Hà nói: "Nó có thể gia cố đạo ấn! Ngươi cũng biết đó, võ giả tư chất có hạn, nguyên nhân căn bản chính là do đạo ấn. Có một số người có cực hạn là ngưng tụ lực lượng tam phẩm, có một số người lại có cực hạn là ngưng tụ lục phẩm, đây cũng là do sự khác nhau về    

 

khả năng chịu đựng cực hạn của đạo ấn của mỗi người. Đạo ấn là do đạo của mỗi người tự ngưng tụ mà thành, một khi thành hình thì sẽ không thể tuỳ tiện cải biến. Có thể nói tại thời điểm ngưng tụ đạo ấn, thành tựu tương lai của một người cũng đã được định đoạt sơ bộ. Nhưng nếu như có Đạo Nhất Thần Thủy, vậy thì người đó có khả năng lại tiến thêm một bước."    

 

"Dùng thần thủy gia cố đạo ấn này, có thể ngưng tụ lực lượng phẩm giai càng cao hơn, có thể siêu việt cực hạn của bản thân?" Dương Khai sau khi nghe rõ liền mừng rỡ như điên.    

 

"Đúng vậy." Nguyệt Hà gật đầu, nàng năm đó thành tựu Khai Thiên ngũ phẩm, có ý nghĩa rằng cực hạn mà đạo ấn của nàng có thể tiếp nhận được là sự trùng kích của lực lượng ngũ phẩm. Nhưng khi đó nếu như được Đạo Nhất Thần Thủy tương trợ, vậy thì không chừng nàng đã thành tựu lục phẩm cũng nên, điều kiện tiên quyết là nàng có thể tìm ra đủ số lượng tài liệu lục phẩm.  

 

Chỉ có điều Đạo Nhất Thần Thủy cực kỳ hi hữu, Tam Thiên thế giới trong vô số vạn năm qua, cũng chỉ xuất hiện rải rác mấy lần có người chiếm được Đạo Nhất Thần Thủy.

Đạo Nhất Thần Thủy này quả nhiên là đồ tốt, Dương Khai vui mừng hí hửng thu vào, sau đó lại thỉnh giáo Chúc Cửu  m về phương pháp luyện hóa, sau đó hắn mới trở về mật thất, tiếp tục bế quan.    

 

Dương Khai ngồi xếp bằng trong mật thất, mở ra đại trận, tránh việc bị người khác quấy rầy. Sau đó mới cẩn thận từng chút một lấy ra bình ngọc chứa đựng Đạo Nhất Thần Thủy, rồi mở miệng bình ra.    

 

Đạo Nhất Thần Thủy còn thừa lại trong bình ngọc này không nhiều, chỉ còn non nửa bình mà thôi, đại khái chỉ còn khoảng mấy chục giọt, hẳn là bị người gánh chịu trước kia của Chúc Cửu  m dùng mất không ít.    

 

Bất quá Đạo Nhất Thần Thủy một giọt khó cầu, mấy chục giọt đã đủ để Dương Khai sử dụng.    

 

Tĩnh khí ngưng thần, Dương Khai thả ra thần niệm, thò vào trong bình ngọc, cuốn lên một giọt Đạo Nhất Thần Thủy.    

 

Thần thủy này khi chứa đựng trong bình ngọc thì không có điểm gì    

 

đặc biệt, nhưng khi vừa hiện thế thì liền tản mát ra hương khí cực kỳ kỳ lạ, Dương Khai run run cái mũi, ánh mắt không khỏi có hơi tan rã, tự lẩm bẩm: "Thơm quá thơm quá, thứ này nhất định rất ngon. . ."    

 

Nói xong, thần niệm của hắn vòng quanh giọt Đạo Nhất Thần Thủy kia, rồi đưa tới miệng của mình.    

 

Bất quá chỉ một chớp mắt sau, Dương Khai liền chấn động mạnh một cái. Hắn đột nhiên hoàn hồn, vội vàng khép miệng lại, đem Đạo Nhất Thần Thủy kia ấn về phía mi tâm.    

 

Thần thủy này cũng không phải dùng bằng cách phục dụng, mà phải dùng đạo ấn luyện hóa, cũng giống như luyện hóa  m Dương Ngũ Hành lực lượng vậy. Nếu như tùy tiện phục dụng thì sẽ không đem lại bất kỳ hiệu quả nào.    

 

Chúc Cửu  m vừa rồi cũng nói cho hắn biết, khi luyện hóa Đạo Nhất Thần Thủy này thì sẽ bị quấy nhiễu một chút, khi ấy hắn không để ở trong lòng, cho tới thời khắc này hắn mới biết rằng mình có hơi sơ ý rồi.    

 

May mắn phản ứng kịp thời, nếu không thật đúng là có khả năng lãng phí một giọt.    

 

Nhắc tới cũng kỳ lạ, Đạo Nhất Thần Thủy kia rõ ràng là vật hữu hình, nhưng khi khắc sâu vào trong mi tâm thì lại biến mất một cách triệt  

eyJpdiI6IncwYlUxdkgxUWlPMkZ0OXBDY25PU0E9PSIsInZhbHVlIjoiZmR6YkNnSlFpZ1NvMXBMNmgzYURxTFIyXC9DT0gxTzV5czQ1cUdlWGFWUDgrNW5TRStORmJ4aTk1WTF2QkxpTEYiLCJtYWMiOiJhMmE5NGM2ZDM2M2YwODM0MjA2MDBhODAxMGM2Yzg3NDQ2YTBiYjQyMjgyZjZjMzBlMTM4ZjNmODQwMTFjMjU3In0=
eyJpdiI6ImdiXC9VWXY3SkxPdXFjRmZVT2RmbGJRPT0iLCJ2YWx1ZSI6InZESURObzJWZDc4V1ZsZDVqNEJBS3FNYWJ5QXV0d0hRQnB5VEllZGZIR3hCQlRuXC9IdFBuaGlqSEJucmYrTEN4T2NWSTB4V3ZOVGlRcWt6R2FjU3c2Nm9EMUNGMnpTaGlkdWlwU2dRS2lrOVlnajNyaVc4bldxUVF4ZEl3RWlaM0gxQTZON3N3cWlVeWZaY3A0VTRLaFFMYmNvXC94OEZTZjVlRFM4djczb0lmNzBheUpiZjNTb3h2Y01CTXdVVEJveVZINW45QzJjOTBEVnlFenB3N1BxN2ZwYm1xM0ZldU8xNG5RaFpCd0oxV1BLUUxvZnQ2MG9yZUhER0FNc3diODJBUUJkN3ppVzZ4NGhmeEg2ekhOUUVBQXltS0xkZGZrcGFUYmszRDdRYVR1NVYzV1FNR081MEc0Sm1vSnk5NnpXbE0wakRRYXduc2hzU0xWdUFmd0pRNVlqcWtYZFkyOFU5QmhYRHh2WUd5TWs2MUdxVGFYbU9aSENRNnZaWmk0cTFGMFZ1VU84VmY2QnQrWW9CWCszaGpSQlVKUWZUZVNUK3ZzRzFzZWRQQT0iLCJtYWMiOiIxYmZmODgwMWEwZTFmNTA0NTg4OTVlYjc4NDQwYmZjZmVkZDVjNWUwODFiMzMwOTkwMjdhNGMxMDIzMTI1MmViIn0=

Dương Khai vội vàng tập trung tinh thần để điều tra.   

Ads
';
Advertisement