Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

"Học!" Dương Khai liền vội vàng gật đầu. Mặc kệ pháp môn này có bao nhiêu nguy hiểm, nhưng cứ học trước thì dù sao cũng không sai. Nếu đến lúc đó thực sự không được, vậy hắn không tu luyện là được. Dù sao hắn cũng còn trẻ, còn một bó lớn thời gian, không cần thiết phải nhất thời gấp gáp.    

 

Chúc Cửu  m gật đầu, nhẹ nhàng giơ ngón tay lên điểm ra một chỉ về phía cái trán của Dương Khai.    

 

Dương Khai chấn động thân thể, chỉ cảm thấy có vô số tin tức rót vào trong đầu của mình, trong lúc nhất thời không khỏi ngây ngốc tại chỗ.    

 

Thật lâu sau đó, hắn mới bỗng nhiên lắc mình một cái, lấy lại tinh thần, khuôn mặt hiện lên vẻ bội phục: "Người khai sáng pháp môn này, quả là tư chất ngút trời."    

 

Pháp môn này tên là Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh, nếu như dùng pháp môn này để ngưng tụ  m Dương Ngũ Hành, vậy thì căn bản không cần cố kỵ Ngũ Hành trình tự tương sinh, có thể nói là tùy tâm mà động, muốn tu hành làm sao cũng được.    

 

Bất quá sức mạnh ngưng tụ khi dùng pháp môn này tạo thành trùng kích đối với đạo ấn mạnh hơn gấp mấy lần so với cách tu hành bình  

 

thường. Đạo ấn nếu như không đủ kiên cố thì căn bản là tu hành không được, hung hiểm mà Chúc Cửu  m nói tới chính là việc này.    

 

Có điều tương ứng với điểm xấu, nếu dùng pháp môn này để ngưng tụ lực lượng  m Dương Ngũ Hành thì cũng có một số điểm tốt, đó chính là một khi thành tựu Khai Thiên, vậy thì thực lực sẽ càng cường đại hơn một chút.    

 

Bởi vì đạo ấn tiếp nhận trùng kích khó có thể tưởng tượng được, căn cơ nện vững chắc, người khác tất nhiên không thể nào so sánh được.    

 

Dương Khai tán thưởng không thôi, Chúc Cửu  m nói đây là pháp môn do một người gánh chịu nào đó của nàng ta khai sáng ra, từ đó có thể thấy được, người gánh chịu kia kinh tài tuyệt diễm đến mức nào.    

 

Bất quá vẫn còn một việc làm cho Dương Khai cảm thấy kỳ quái, người khai sáng kia đã cao minh như vậy, vì sao lại không thể mang Chúc Cửu  m rời khỏi Thái Khư cảnh này?    

 

Dường như nhìn ra được nghi ngờ trong lòng Dương Khai, Chúc Cửu  m nói: "Người kia chết rồi, chết trong Đoạt Linh Chi Chiến, nếu không phải như vậy, với tư chất của hắn, bản cung sao lại phải khốn đốn ở đây."    

 

Dương Khai nuốt nước miếng một cái: "Người kia là bởi vì pháp môn  

 

này mà chết sao?"    

 

"Cũng không phải, pháp môn này do ta và hắn liên thủ thôi diễn, xem như tương đối hoàn thiện, hắn chết là bởi vì quá nổi bật, bị những người gánh chịu khác vây công mà chết."    

 

Dương Khai gật gật đầu, nếu nói như vậy thì hắn an tâm, đã có người tu luyện thành công môn Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này, vậy hắn tất nhiên cũng có thể làm được.    

 

Con đường mà tiền bối vất vả mở ra, hắn không lý nào đi không thông.    

 

Không kịp chờ đợi, một lòng muốn đi lĩnh hội ảo diệu của pháp môn này, cho nên Dương Khai cũng không dông dài với Chúc Cửu  m nữa. Hắn xin lỗi một tiếng, sau đó liền trở về mật thất bế quan, tĩnh tâm lĩnh hội.    

 

Từng ngày từng tháng trôi qua.    

 

Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này bác đại tinh thâm, Dương Khai tìm hiểu gần nửa năm mới tính là có hơi tâm đắc, bất quá mặc dù như vậy nhưng hắn cũng không dám tuỳ tiện thử nghiệm.    

 

Nguyệt Tinh kia có phẩm giai kỳ cực cao, dù sao nó cũng là Tiên Thiên Chí Bảo, nếu như không hoàn toàn nắm chắc mà cưỡng ép  

 

ngưng tụ thì sẽ chỉ làm cho đạo ấn bị hao tổn.    

 

Trước khi thử nghiệm, vẫn còn hai điểm mấu chốt cần giải quyết.    

 

Điểm thứ nhất chính là lực lượng Ngũ Hành không thể nào điều hòa được. Nếu như theo tiến trình bình thường, vậy thì hắn hẳn là sẽ ngưng tụ lực lượng hành Kim trước, sau đó lại ngưng tụ hành Thủy, chẳng qua hiện nay hắn không có hành Kim thích hợp, cũng chỉ có thể bỏ qua giai đoạn này. Kể từ đó, lực lượng Ngũ Hành sẽ rất hỗn loạn, cần được Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh này điều hòa. Đây cũng không phải là vấn đề gì đó quá lớn, Nghịch  m Dương Ngũ Hành Huyền Vũ Tâm Kinh chính là vì điều này mà được sinh ra.    

 

Vấn đề lớn nhất là đạo ấn không đủ kiên cố, Dương Khai được trời cao ưu ái, trước đó ngưng tụ Bất Lão Thụ tinh hoa, thành tựu lực lượng hành Mộc, đặt xuống một loại cơ sở kiên cố không gì sánh được. Sau đó hắn lại ngưng tụ hành Hỏa, có hành Mộc trấn áp thì cũng hữu kinh vô hiểm, hành Thổ thì càng không cần phải nói, Thổ Long chi châu kia có cùng nguồn côi với hắn, khi ngưng luyện không gặp phải quá nhiều sự nguy hiểm. Nhưng bây giờ nếu muốn ngưng tụ ra lực lượng hành Thủy, vậy thì trình độ đạo ấn của hắn chắc chắn vẫn còn kém rất nhiều.    

 

Dương Khai không thể không xuất quan, đi thỉnh giáo Chúc Cửu  m.  

 

Hắn tin tưởng vị người gánh chịu trước đó kia hẳn là từng có kinh nghiệm tương tự, nếu hắn tu hành có thành tựu, vậy thì tuyệt đối đã giải quyết xong vấn đề này.    

eyJpdiI6IjB0TTRLR3RRVzlFeDVtR1pqM0ZtSkE9PSIsInZhbHVlIjoiREY4RDFhVGFwQjVleDE5OUVcL0FpK3hRQjcyOTZHTmR2blhVakVUK0VcLzVGUDI2N1oyQ1hqcmpTYitXTjg4XC9WayIsIm1hYyI6ImJjNDQ4ZjVhNDJmMWY0MDU2M2VkNTVlMjI0M2VmM2YwNjk3NzNiMDU4YjE5OGEwNWM1YWYyY2M5Y2FhOGUxOWQifQ==
eyJpdiI6InQ5U2NTWVk5Q2VBTXh4R1lCNjREeXc9PSIsInZhbHVlIjoicGRHUFhaUU1nT3hOODZWTHNNRUtZQmVSM1gyN05PU21RSXVmY2lFQmloMjBEMEJCYTVzdEVPWGdkRW9VU1hGVWxDN0tTSnhmYUthbUFYUVdubTdDTzR2a09OQ1JVY1NqRGltSExKWXVuYVJLc211RFZcL2xXa3hETnpKSkZjcmw0SFA3em5WeFZZM0hsOHR6dVpCYVwvTVVnbGhpRUpCTjFxdDF0Z1doMkFROHNnSXZtY0R0dEF6dHRJaGRFR0dcL29IOHpxczRLbnBNSGE3VHVvcmN5OWlvQ2Q1b3ZOSEpMd1gxNFVaRHlRRjkxdHlnMTlndkFhQWVjU1dVbXFueGV2OVJOejJTRG9MSWxrTURRcWx5S3pcL0d2cmpaenpVVkZINjJqTU56VWgxU0VRUlowRzNDVGFWbitTbkJwcldzV2lEIiwibWFjIjoiMWMxYzk5NjJiZThmYTgxMjZkZWJjMTdiZDM0MzVkYTE3NDc3Yzk4NTkwZGY0ZjIyN2MyN2IzZTcyZmI1MjJmMSJ9

Dương Khai tiếp nhận, vừa mở ra miệng bình, vừa khó hiểu nói: "Đây là cái gì?"   

Ads
';
Advertisement