Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

 

 Thế nhưng lại có hai đạo hào quang giống như có linh tính đuổi theo sau lưng sau bọn hắn, bám theo như giòi trong xương, làm cho bọn hắn không thể nào thoát đi được.    

 

"Tiểu bối, làm người lưu lại một đường, ngày sau dễ gặp mặt nhau, đừng có khinh người quá đáng như vậy." Chu Lập điên cuồng kêu to, tuy hắn đang dốc toàn lực chạy trốn, nhưng vẫn có thể cảm nhận được sát cơ khủng bố ở sau lưng mình.    

 

"Sau hôm nay chúng ta sẽ không còn gặp lại nữa, bổn tọa cứ thích lấn các ngươi thì đã sao?" Dương Khai lạnh giọng quát: "Dừng lại cho ta!"    

 

Không gian ong ong dưới sự thúc dục của pháp tắc, biến thành một loại thiên địa giam cầm!    

 

Chu Lập vốn đang bỏ chạy thục mạng lập tức cảm thấy thân hình trì  

 

trệ, không gian bốn phía trở nên vô cùng sền sệt, cả người phảng phất như tiến vào trong một vũng bùn, mặc cho hắn thúc dục lực lượng như thế nào thì cũng đều không thể thoát khỏi đó.    

 

Hoảng sợ quay đầu lại, chỉ thấy kia hào quang đã cuốn tới, chụp xuống vào đầu hắn.    

 

Chu Lập dốc sức liều mạng thúc dục lực lượng của mình để ngăn cản sự cọ rửa của Nguyên Từ Thần Quang, nếu như Tiểu Càn Khôn trong cơ thể hắn không bị phong trấn, vậy thì hắn đúng là còn dư lực để đánh một trận. Nhưng hắn lại không có cách nào thúc dục được thế giới vĩ lực, chỉ bằng vào đạo ấn cùng lực lượng thân thể thì làm sao có thể địch lại uy năng của Nguyên Từ Thần Quang Lục phẩm được cơ chứ.    

 

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, lớp phòng hộ mà hắn thúc dục ở bên ngoài cơ thể bị cọ rửa sạch sẽ, tầng tầng huyết nhục bắt đầu vặn xoắn, phảng phất như bị rút gân lột da.    

 

Những tiếng kêu thảm thiết vang lên không ngớt, giống như đang gánh chịu cực hình tàn nhẫn nhất thế gian, khiến cho người nghe được âm thanh này đều cảm thấy không rét mà run.    

 

Người kêu rên thảm thiết giống như hắn còn có Long Thái, cũng giống như Chu Lập, hắn cũng bị Nguyên Từ Thần Quang bao phủ lấy.  

 

Bất quá chỉ mấy phút sau, những tiếng kêu rên thảm thiết liền im bặt đi, hào quang cuốn trở về, bay vào trong Thần Hồ trên tay Dương Khai, trên không trung làm gì còn bóng dáng của Chu Lập cùng Long Thái.    

 

Hai vị Khai Thiên Tứ phẩm này, triệt để biến mất không thấy đâu nữa.    

 

Lôi Quang sừng sững trong Tinh thị mấy ngàn năm, toàn quân bị diệt, không còn ai sống sót, trông còn thê thảm hơn cả Kiếm Các.    

 

Việc này vẫn chưa xong, Dương Khai lại vỗ Thần Hồ, hào quang lại một lần tuôn ra, bay về phía những đệ tử Kiếm Các còn sống và Lạc Thanh Vân.    

 

Lạc Thanh Vân hoảng sợ kêu to: "Tha cho ta!"    

 

Trước hắn thúc dục bí thuật, lúc này bị cắn trả, ngay cả khí lực để chạy trốn cũng không có, chỉ có thể ngồi tại chỗ chờ chết, nếu không phải như vậy thì sao hắn còn dám ở chỗ này?    

 

Mắt thấy Dương Khai muốn lập tức hạ sát thủ, hắn chỉ có thể bi thương cầu xin tha thứ.    

 

Dương Khai ngoảnh mặt làm ngơ, không thèm để ý tới hắn! Đến khi hào quang thu hồi lại, đám người Kiếm Các cũng đã tan thành mây khói.  

 

Một bước bước ra, Dương Khai đã đi tới trước mặt Chung Phàn, cúi đầu quan sát hắn, thản nhiên nói: "Còn có di ngôn gì không? Những lời cầu xin tha thứ thì không cần phải nói."

Chung Phàn Khai Thiên Ngũ phẩm, nội tình hùng hồn, trước đó khi kiếm trận bị phá, hắn cũng bị thương nặng, chỉ có điều không có nghiêm trọng như Lạc Thanh Vân. Nếu như hắn sớm đào tẩu, vậy thì có lẽ còn có một đường sinh cơ, nhưng chẳng biết vì sao hắn lại một mực ở chỗ này, trơ mắt nhìn xem đệ tử của Lôi Quang cùng Kiếm Các trước sau bị tiêu diệt.    

 

Khi Dương Khai đi tới trước mặt hắn, Chung Phàn mới hừ lạnh một tiếng: "Tiểu bối chớ có càn rỡ, ngươi coi trời bằng vung, ra khỏi Thái Khư sẽ là tử kỳ của ngươi!"    

 

Dương Khai nhíu mày, mơ hồ cảm thấy trong lời nói của hắn có điểm ám chỉ, nhưng hắn lại chẳng muốn hỏi nhiều, hừ lạnh nói: "Bổn tọa thích kẻ xưng cứng như ngươi, khi bóp nát mới có ý tứ!"    

 

Nói xong, hắn liền một chưởng đánh ra về phía Chung Phàn. Không chút lưu tình, đuổi tận giết tuyệt!    

 

Chung Phàn thần sắc lạnh nhạt, khi bàn tay to lớn kia chỉ còn cách    

 

mình ba thước, hai mắt của hắn bỗng nhiên bạo phát tinh quang, chỗ mi tâm vỡ ra một đạo khe hở, trong khe hở kia có một đạo khí uẩn lưu chuyển, một đạo kiếm khí ngang trời liền từ đó chém ra.    

 

Trong giây phút sinh tử tồn vong này, hắn bất ngờ thúc dục lực lượng đạo ấn của mình, phóng đạo ấn ra ngoài để ngăn địch, cũng giống như lúc trước khi còn ở Tinh Giới, Dương Khai cũng đã đập nồi dìm thuyền như thế trong trận chiến với Đại Ma Thần.    

 

Đạo ấn đối với võ giả cũng giống như là nội đan đối với Yêu thú, tích chứa tinh khí thần cả người cùng với cảm ngộ về đạo của bản thân, sẽ không dễ gì vận dụng ra, nhưng khi phóng xuất ra ngoài thì lại mang theo uy năng kinh thiên. Thứ này không gì mạnh bằng, phong hiểm cũng cực lớn, vạn nhất đạo ấn bị hao tổn, vậy thì người phóng xuất chỉ có một kết cục là thân tử đạo tiêu.    

 

Nếu không bị bức đến tuyệt cảnh thì không có ai làm như vậy.    

 

Ngay cả Yêu thú cũng sẽ không dễ dàng phóng xuất ra nội đan của mình.    

eyJpdiI6IjE1cWhBRUJ6VStDQVNzNEQ5QkFxWVE9PSIsInZhbHVlIjoiMzJ0UkVYRDFxaTJBcnFVdjNRa3V1QmtzRkhjUENpTkppSE9iZVBIZFFcL2hQRXkwcWFJTkt2QlU0b2JcL2FJa2RVIiwibWFjIjoiMjNlNGI2NDhiNTlkMjM3M2EzODIyMTFmZDJjMTRlMWQ2NWQ3ZmQzOGNkNjdjODdjNjdlOGExY2U4Y2NjMDZkMCJ9
eyJpdiI6IlZRWEc3a1lCZjN3OXo0M2Y4OHN4eEE9PSIsInZhbHVlIjoiMXhOOE5KOTRoNDBIcElUXC9JOStIV2VQWWdwdU9HZCs1bU0xTTJlVU5zR2JQb0dzRjJWZXdjS0x5VE0zTWxzOFdVTTM2QnRKTU90MjNabUE1QU1wM3NqbndZRVdxRGlpaFllbzU1ZUlaK0VrbE93MUhlT0FUSWpuY0M3cGwzOWdkUFlRMnpXT1wvaWhxeGV3dDFvT2ZcL2lFazY1N0lMQ3pka05MV2xQNXpLMkVmc29aeFpSRE43OXBUR2hXVTZodFg3bkJ3elN1QkVQMDQ3TkE3UVZ5WWpJK1R3TzR0cFJvR3FKUWFKcEtqQURVWWIwVzlnS2RnbkRMK1E4bDN5UmdiU1k4ZVwvRHJkWTl0ek5NbUZaNDJ5dlFjUzE3RDMrNWhJSnhQWENJOXBaV0s2dElYZG9wVkdRamk3eXc0RUxMb2k4OEVOXC9IU20weHBWamhKcGVlUFd5RUEzTU5QSVpaekNZK3BNNnlSVWNKdFhTZEFablNhT2luSGhGQmFIb1pLOEhESHlBZENqSHVzZEZhUldnamFtbWdTU0poM1pmXC8wQXhLOG9NRG5BTFNpOTNGY2I3MmdFRFpjYzFmK24zQVYyQ0dQMFg5TFo3bkw2TGNvWFFIeXR3bTZlVVEyMERGdThGckR3clZ4eW8rUGd4ZlV1cDZkVVhOK0k2c3ZZR0U3cWkrUDV1MkNrMGJzc0lTd0VjaUgycFRkRXVCNWlIaDlRdW5welVWWllJSWpQS2lQMmc0elpzbk4xSlo4TXVzZkJMSlwvZUdXa0JCWkpuQjFKazhMWnlDTVhHXC9vVVwvZ3RcLytnanU5ZWZPRkNYNER0aVFPcjhsSkZxY3dUbjBXcWU2RkYiLCJtYWMiOiI5Yjc2ZmQzNTg5NmY1NTk5MDAwMTRlZjhkOTllYjhjMmNiMGUwOGEwZmUzNmExZWM3ZWU3ZTNhNjhlNTk2MDdmIn0=

Liều chết đánh cược một lần, thành bại phải xem thiên ý!   

Ads
';
Advertisement