Đỉnh Phong Võ Thuật (Vũ Luyện Điên Phong) - Dương Khai (FULL)

Thỉnh thoảng lại có người từ cửa hang bên trên bay xuống, hiển nhiên đều là một số võ giả lúc sau nhận được tin tức, muốn đến đây kiếm một chén canh.    

 

 

Những người này nhìn thấy Dương Khai ngồi lẻ loi trên trụ đá, không khỏi đều cảm thấy hơi kinh ngạc, bất quá cũng không ai nghĩ quá nhiều. Lợi ích đập vào đầu, làm gì có ai có thời gian để ý tới sự sống chết của người khác, bọn hắn đều riêng phần mình tự tìm một phương hướng, xâm nhập vào bên trong để tìm kiếm.    

 

Đứng đợi tại chỗ không đến nửa ngày, bỗng nhiên có hai cỗ hung uy hạ xuống nơi cửa động trên đỉnh đầu hắn. Phát giác được những cỗ khí tức quen thuộc kia, Dương Khai mở mắt nhìn lại, chỉ thấy hai đầu  

 

quái vật khổng lồ là Địa Long và Xích Giao tuần tự đáp xuống, không ngừng vòng quanh Dương Khai, riêng phần mình phát ra những luồng thần niệm mang theo vẻ nịnh nọt.    

 

Hai tôn hung thú trước đó xuất lực không nhỏ, hơn nữa cũng đều bị thương.    

 

Địa Long bị Nguyên Từ Thần Quang gây thương tích, bất quá sức khôi phục cường đại, qua mấy ngày nay đã gần như hoàn toàn khôi phục. Còn Xích Giao thì bị võ giả của Lôi Quang gây thương tích, trước đó trong cơn nóng giận đã truy sát đám người kia, cũng không biết truy sát đến địa phương mà đến lúc này mới trở về.    

 

"Đừng ồn ào!" Dương Khai có hơi cạn lời với hai tên này. Bọn chúng mặc dù không thể nói chuyện, nhưng lại có thể không ngừng bắn ra thần niệm, truyền qua một chút tin tức mơ hồ, quả thực đáng ghét.    

 

Hắn không thể không ném ra hai viên Long Huyết Đan thì mới có thể khiến cho bọn chúng an tĩnh lại, đều tự tìm một chỗ yên tĩnh, phủ phục xuống luyện hóa dược hiệu.    

 

Bản thân Dương Khai cũng nuốt xuống một viên Long Huyết Đan, nhắm mắt luyện hóa, lĩnh hội sự huyền diệu của lực lượng Mộc Hỏa Địa trong đạo ấn của bản thân, mong muốn có thê ̉lĩnh ngộ ra thần thông gì đó từ trong đó.  

 

Lại một ngày trôi qua, đám người Nguyệt Hà đã trở về, ai nấy cũng đều tươi cười rạng rỡ, mặt mày tỏa sáng, hiển nhiên là đạt được thu hoạch không nhỏ.    

 

Phát giác được khí tức của Dương Khai, Nguyệt Hà hai mắt tỏa sáng, suất lĩnh đám người bay đến chỗ trụ đá, đưa tới một mai không gian giớ, nói: "Thiếu gia, đây là tất cả thu hoạch."    

 

Dương Khai có hơi kinh ngạc nhìn nàng một cái, hắn căn bản không nghĩ tới việc nàng sẽ giao tất cả thu hoạch cho mình.    

 

Nguyệt Hà cười tủm tỉm, tỏ vẻ đương nhiên là mình sẽ làm như vậy.    

 

Dương Khai tiếp nhận không gian giới chỉ kia, thần niệm tràn vào trong đó điều tra một phen, sau đó sự chờ mong tràn đầy trong cõi lòng hắn chợt hóa thành nỗi thất vọng.

Thu hoạch của đám người Nguyệt Hà quả thực không nhỏ, ít nhất phải nhiều hơn hắn ba thành, hơn nữa bọn hắn còn không bỏ qua cả Nguyên Từ Thần Thạch từ tam phẩm trở xuống, đoán chừng bọn họ đã thu thập tất cả những thứ có thể thu thập được.    

 

Còn lại tứ phẩm ngũ phẩm lục phẩm chỗ nào cũng có, chỉ không có mỗi thất phẩm!    

 

Dường như phát giác được tâm tư của Dương Khai, Nguyệt Hà truyền âm nói: "Nguyên Từ Sơn này cất giấu phong phú như vậy, Nguyên Từ Thần Thạch hạ phẩm trung phẩm đếm mãi không hết, rất có thể sẽ không sinh ra thần thạch thượng phẩm."    

 

Lời này ngược lại cũng có chút đạo lý, bất quá Dương Khai hiển nhiên là cảm thấy không cam lòng.    

 

Thu hồi không gian giới chỉ lại, Dương Khai nhìn qua đám người Xích Tinh rồi nói: "Các ngươi làm việc không tệ, thu hoạch lần này đợi đến khi trở về, nếu như các ngươi có nhu cầu thì cứ việc mở miệng,    

 

mặc kệ là ngũ phẩm hay lục phẩm, chỉ cần các ngươi có năng lực luyện hóa thì bản tọa tuyệt đối sẽ không keo kiệt."    

 

Mười người sống sót này, đều là những người không lâm trận bỏ chạy trong trận đánh lúc trước với mấy trăm người của Lôi Quang, tạm thời không nói tới việc bọn họ trung thành đến cỡ nào, nhưng bọn hắn ít nhất cũng có một chút huyết tính trong người.    

 

Một lời này vừa ra, hô hấp của đám người liền trở nên nặng nề, Quách Tử Ngôn cu ̃ng giật mình nói: "Lục đương gia, làm như vậy có hơi quá rồi không!"    

 

Thiên tài địa bảo ngũ phẩm lục phẩm, Dương Khai vừa mở miệng liền nói ban thưởng, tuy nói chưa chắc có người có bản sự luyện hóa lục phẩm, nhưng luyện hóa ngũ phẩm thì vẫn có người có thể làm được, việc làm này đủ chứng tỏ sự hào phóng cùng quyết đoán của Dương Khai.    

 

Huống hồ, mười mấy người bọn hắn căn bản là không hề xuất lực quá nhiều, khi đối mặt với sự khiêu khích của đám người Lôi Quang, là Dương Khai bằng vào sức một mình mình giết cho Lôi Quang gà bay chó chạy, tính ra bọn hắn co ́thể sống sót được là nhờ có sự che chở của Dương Khai. Bọn hắn đi theo Dương Khai vào sâu trong lòng đất, cũng chỉ cần tìm kiếm khắp nơi, xuất ra chút man lực mà thôi.  

 

Nếu không có Dương Khai trước đó thôi động lực lượng hành Thổ, bọn hắn căn bản là không thể xâm nhập vào đây đươ ̣c.    

eyJpdiI6IlFQdU1naUpCS28yVGNKVkJFM0g5SHc9PSIsInZhbHVlIjoiaUNVVkFxWFgxbkMwZG1Gb0RUNDd2WExHXC9XNTY5dXVIZGdcL3Nqd2NIb3NuOWZ2b0RPdTg1ZlRwVGlsdTVYMEhNIiwibWFjIjoiZTc3Y2VlNjM5OGRlODc2MjVjMmNkNjdjNmI0NmJjZTIxMWMxODNhM2Q5NmNmOTMyY2Y3MDQwNWEwOTZkMTg0OSJ9
eyJpdiI6ImZORFQzbXY2ZjRTQlc5SVY1dm1ZeGc9PSIsInZhbHVlIjoiWTNKblNKNmNHbm9vMFA3MHhlWFJsc1doOGoybElFaERZcm5GS2NkMFZqSlBEZm5MckNrZHBGM01RNVh1K2E4QXR0RURuSVJqR1VZUE1ENHREZW5cLzM5ZVd1VFN1WFk2WUd1WFh2YlNjaUxWMlNZMGhTZFdodnpSZGVTMmlMY0l1eFRGbTEzMG14NFRjZW1wZUhkZis3MlFmQTM4KzByZ0hmcklES1dDQXJRZmpTNTNwUkZGMzNsVnA4OCtBXC9ZV2RPV3NvbEhBVTk2T3RZTE8yc0JcL2tZb1R2Y0hnZjc1TlZlcDNwb0dObHJlRmQ1WVJQWmRaazI3bG1RcVlXTWRYTlwvZTRLa2R0aFwvNllzTmh4cXRabUo3c1ZVXC9VV1oybWIyWERtM3ZZS1UwU2dqZjhhNzd1d2U5MEoxeVcxdzVVdFgiLCJtYWMiOiI3MWM5YzgwOTZiNTU5YTJmMzA3Nzg4ZWYxM2E1MmUyMDkxMDdjYmMxODRlNWY1ZmU5MmEzYmY2NDhlMjhjODJkIn0=

Ads
';
Advertisement