Điên Cuồng Vì Em - Lam Tuyết Giang - Nghiên Hân (FULL)

“Có.” Lam Tuyết Giang vẫn tiếp tục gật đầu như cũ. 

Nghĩ đến có thể làm cải thảo luộc, chút nữa đến quầy đồ khô mua thêm bún ăn kèm, trộn với dầu cá chưng, chắc chắn sẽ rất ngon. 

Nhìn cô cúi đầu trầm tư suy nghĩ, trong mắt Hoàng Tử Bình hiện lên vẻ giảo hoạt. 

Bỗng dưng tiện tay cầm lấy một củ hành tây, hỏi cô, “Hẹn hò với tôi, có muốn không?” 

“...” Lam Tuyết Giang cắn môi cũng không trả lời. 

Hoàng Tử Bình ném hành tây trở lại, giọng nói có chút tức giận, “Cũng không ngu lắm, thông minh rất đúng lúc!” 

Lam Tuyết Giang đảo mắt, cô ngu lúc nào thế! 

Chỉ là thấy anh vì chưa đạt được mục đích mà khóe môi căng lên, trong lòng bình tĩnh trở lại. 

Buổi tối Lam Tuyết Giang quay lại chỗ đó, làm đơn giản bốn món một canh, cũng không làm nhiều thịt, chỉ có một đĩa tôm sông kho. 

Trong bữa cơm hai người không nói gì, mặt đối mặt im lặng ăn, chỉ có tiếng va chạm nhẹ nhàng của đũa với bát đĩa, lúc để đũa xuống, Hoàng Tử Bình nhìn cô, “Ngày mai được nghỉ, em định làm gì?” 

“À....” Lam Tuyết Giang chớp mắt mấy cái, rõ ràng cũng chưa có kế hoạch gì. 

“Có muốn về quê thăm bà ngoại không?” Hoàng Tử Bình nhíu mày nói ý kiến của mình. 

“Muốn!” Lam Tuyết Giang không do dự chút nào liền gật đầu. 

Bà ngoại xuất viện về quê ở đã được một thời gian, bây giờ hai bà cháu 

 

đều chỉ nói chuyện qua điện thoại, người già nhiều tuổi, cũng không quá thành thạo điện thoại di động, mỗi khi thằng bé hàng xóm qua chơi mới dùng một chút. 

Ngón trỏ Hoàng Tử Bình chỉ xuống mặt đồng hồ, “ừm, sáng mai chín giờ xuất phát.” 

Lam Tuyết Giang ngẩn người một lúc mới hiểu được ý của những câu này, anh không phải muốn về quê với cô chứ? 

Trong lòng cô thật sự rất vui. 

Thấy anh đứng dậy đi về phía cửa, Lam Tuyết Giang cũng nhanh chân đi 

theo sau. 

Lúc đóng cửa, bước chân Hoàng Tử Bình dừng lại một chút. 

Đột nhiên quay người lại, đôi mắt sâu thẳm nhìn cô, yếu ớt nói ra một câu, “Còn lại bốn ngày.” 

Chín giờ sán hôm sau, chiếc Land Rover đúng giờ đã ở trên đường ra khỏi thành phố. 

Lam Tuyết Giang nghĩ đến chiều đã có thể gặp bà ngoại, không kiềm chế được sự vui vẻ. 

Thật ra cô đã nhiều lần nghĩ đến chuyện về quê thăm bà, nhưng bà thương cô ngồi tàu hỏa vất vả, nói gì cũng không chịu, bây giờ biết Hoàng Tử Bình lái xe đưa cô về liền đồng ý ngay tức khắc. 

Cô không khỏi nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, nghĩ nghĩ rồi hỏi, Hoàng Tử Bình, hai ngày hôm nay anh không có công việc gì sao?” 

“Lùi lại rồi.” Hoàng Tử Bình nhàn nhạt. 

66 

“Nếu vậy thì phiền anh...” Lam Tuyết Giang nghe xong cắn môi nói. Hoàng Tử Bình hơi nhếch môi, mây trôi nước chảy, “Không sao, tôi cũng đang muốn về thăm bà ngoại.” 

Lam Tuyết Giang gật đầu, có thể dễ dàng biết được mức độ thật giả trong lời nói của anh, anh đối xử với bà ngoại thật sự rất tốt, kể cả trong thời gian hai người giao dịch với nhau cũng rất kiên nhẫn và cẩn thận. 

Buổi sáng lúc đi cô còn nhìn thấy sau cốp xe để rất nhiều thực phẩm dinh dưỡng. 

Tôi qua quyết định đi vội nên cũng không nghĩ quá nhiều, không ngờ anh vậy mà đã chuẩn bị xong xuôi. 

Hoàng Tử Bình... 

Lam Tuyết Giang thấy anh nhìn mình trước, hốt hoảng thu tầm mắt lại, giả vờ nhìn khung cảnh ngoài cửa sổ. 

Đến trước trạm thu phí, xe chạy chậm lại, xếp hàng chờ đợi. 

Điện thoại trong túi rung lên, Lam Tuyết Giang lấy ra xem, là tin nhắn bạn thân Trương Nhất Hàm gửi đến. 

“Tuyết Giang, cậu cẩn thận một chút!” 

Lúc đầu cô còn không hiểu câu này có ý gì, sau đó lại đọc tiếp: “Lỡ như đang trên đường tổng giám đốc Hoàng dừng lại ở chỗ nào đó hoang vu hẻo lãnh, cởi sạch cậu, ép cậu hẹn hò với anh ta thì phải làm sao? Đến lúc đó cậu kêu trời trời không biết, kêu đất đất chẳng hay..” 

Lam Tuyết Giang càng đọc càng thấy sống lưng lại ngắt. 

Đến lúc cô phản ứng lại được, giật nảy mình, vội vàng giật điện thoại lại. 

Nhưng đã chậm, Hoàng Tử Bình vuốt cằm, dường như trầm ngâm một lát, chậm rãi nói, “Ý đồ như thế không tồi nha.” 

“Anh đừng làm loạn mà...” 

Lam Tuyết Giang nuốt nước bọt, không khỏi co người về phía bên cạnh. 

Hoàng Tử Bình thấy cô vội vã cuống cuồng, đưa tay gõ nhẹ đầu cô, “Đồ 

ngoc!" 

Chiếc xe phía trước đã đi, chiếc Land Rover tiến lên, mở cửa sổ xuống lấy thẻ. 

Tóc trên trán Lam Tuyết Giang bị gió thổi loạn lên, sau khi cô chỉnh lại gió lại thổi vào, cô không những không cảm thấy tức giận mà còn cảm nhận được chút ngọt ngào chưa từng cảm giác được. 

Hơn ba giờ chiều, chiếc Land Rover đến nơi. 

Lam Tuyết Giang xuống xe, vội vàng nằm tay bà lão trước cửa, có chút oán trách, “Bà ngoại, sao bà lại chờ ở bên ngoài!” 

“Không lạnh mà, bà cũng đứng chưa được bao lâu!” Bà ngoại cười mỉm, mặt bị gió thổi đỏ lên một chút, nhưng những chuyện này không cản được tâm trạng vui vẻ, tiến lên vuốt lưng Hoàng Tử Bình, “Tử Bình à, vào đi, vào nhanh nào!” 

“Vâng, bà ngoại.” Hoàng Tử Bình gật đầu. 

Một trái một phát, hai người hai bên dìu bà ngoại đi vào trong. 

Đã lâu không gặp tất nhiên có nhiều chuyện muốn nói, đến tận lúc chàng vạng tối, bà ngoại vẫn ngồi trên ghế gỗ đào, kéo hai người hỏi han ân cần, cả căn phòng đều là tiếng cười từ ái và ấm áp của bà. 

Sau khi ăn xong bữa tối, Lam Tuyết Giang lại gọt thêm hoa quả. 

Bóng đêm phía ngoài càng ngày càng sâu. 

Ăn hoa quả với bà ngoại xong, lúc cô cầm một miếng táo lên, chỉ nghe thấy Hoàng Tử Bình đột nhiên hỏi, “Tối nay ngủ thế nào?” 

Hoàng Tử Bình giọng nói không lớn không nhỏ, trên bàn ăn mọi người đều nghe thấy hết. 

Miếng táo “Lạch cạch” một cái liền rơi lại vào chén. 

eyJpdiI6Iml5UkVuZkxUUW1MR1g1amtxQ2ZmM3c9PSIsInZhbHVlIjoia0hQamRcL01BcEtwRXJZM2VseEd5MHQxN09iKzk3R2NkVlNcL3Z3QjhqWWhTQjdwbDRHQTVZVzlxKytQNkg2TzdJTzliNDZpYnBPdkhFdlpnVmVOYnJZVzV1eFp3TVp1QVBzT0M2SCtUeUw0UVVrVjR5NlwvMnMyNWhnb1wvc2kwY1VuXC92Z2gyVnZ1YjdoS055RmJwSTZQeXhvTjZ1Um9OcUpvS1BabzJrNm5wMWZlVUVcL00zUUs4SEhSU2k3KzdPczg1VHB6aWZtcG5IZUlEeW01UVdNNm1WT1lvV1BBeWFZcG5TODVzK0ZVSlY4alljTElsb0ZBQ0Frb2FBbGcwMHRFWkw0NXg0VXRwaml2WVBkSjlKTWx5akRyUWRQMHNuVDMrTmh1Tkx4cVRubzVRakRwUGdcL1UyXC9NdzZJSFpTM1d0bnFpckhxQ1ZUSHJCUE9OZ24zYkxBWG1OU1EwZCtya2dtbWh4T2dodllSdWYyelNoUkppbjVydVFXSTIzTDJNNWx3dUdtQk9IT3hBS1g3Z3l0S2hcLzVld3hXOXRuXC9VRjJmc3JuOStvbmN0Mk9paEI2Q0Z0MjNodzVKMkxkR2RRdVBvdW51WEYxdlpaR2MyQ1wvNHZJUEhISFhRY2dvOCtQaTNOeENBckRBOVRMRk1lUFZCZWw4T1RXSUxSOVpZU0dXSkN6MGV1a3pTUXc2ZWdwZXBpOWxWY0VxUXlDTmE2elJrSlBud0tYM01wa2c0WUtvQWVJY0NIa05LOUxSNmZlT1YzY1N4ODR0OHFhcGZMSU1YSTV4OXZ3PT0iLCJtYWMiOiJjMjhjYmViMWY4OGZmMDY1OWVhNzljMzRiYTM4ZDNhYWE3ZDRkYjVjYjU3NTYzOTQ0OTUwYTcyOTE4NTU0MzQ1In0=
eyJpdiI6IjBrTG9kN1VLR2Rva2pxOTNpczJnMXc9PSIsInZhbHVlIjoianFyd3hXSkdJKzhQRjQ1UWRpMUQwY0hwcEx3ZVwvcjUwcW9pWkFEQ01icVZpR2lIVzZ1aVZqekF1QzJvZ1FoK2phcyt6Nnl0M0R3QkpLTW0yTDFGYTF0RGVKdHdrWDgrbHJUa2RvWE1WZHZZWDZpR2NnbExcLzRlNFwvNmRcL3dLSmJoTnpVNlFkeXpHcEhkUm9pRzZkVExIVm50SFk3NnFiZkpKTUpcLzk5bzFaOTA9IiwibWFjIjoiNzA0MzJiMjZiNGMyOWU4YTgyZGRkM2ZjOWVkNGFjYWRhNjllYjhmNjg2YWUxODVjMDAzNjliYTY1NTlmMDY1OSJ9

 

Ads
';
Advertisement