“Ầm ầm ầm.”
Một chiếc Rolls-Royce điên cuồng lao đến tông trực diện cửa nhà họ Long.
“Ầm đùng.”
Cánh cửa bị đâm thủng một lỗ.
Cửa xe mở ra.
Sắc mặt Lý Quân lạnh như băng, cả người tràn ngập sát khí.
Anh xông thẳng vào trong.
“Đứng lại.”
Từ bên cạnh có hai người lao ra muốn ngăn cản.
Ngay sau đó.
“Bốp bốp.”
Hai người này bay ngược ra ngoài, thân thể còn chưa chạm đất đã hộc máu.
Sân sau nhà họ Long.
Hai anh em Long Vũ Yến, Long Thanh Thánh đồng thời ngẩng đầu nhìn về một hướng.
“Đứa con hoang kia đến rồi.”
Trong mắt Long Vũ Yến hiện lên sự khinh thường.
Bà ta cũng dự đoán được phần nào thực lực của Lý Quân, cho nên cũng không ngạc nhiên với khí thế này của anh.
Nhưng sát ý trong lòng thì càng ngày càng dày đặc.
Lý Quân càng mạnh thì càng uy hiếp đến nhà họ Long.
“Đứng lại!”
Một vị Tông Sư nhà họ Long ở lối vào sân sau muốn ngăn cản, tung một chưởng về phía Lý Quân.
Nhà họ Long là thế gia đỉnh cấp ở Giang Nam, cao thủ nhiều vô kể.
Cảnh giới Tông Sư cũng không hiếm lạ.
Lý Quân thấy đối phương ra tay nhưng không hề có ý dừng lại, trực tiếp va chạm, tiếp đó bàn tay của người đàn ông kia bị đâm nát.
“Đùng!”
Thân thể của đối phương cong lại như con tôm, bay ngược ra sau hơn 30 mét, đâm sụp vách tường, chưa biết sống chết.
Ngay sau đó Lý Quân đã bước vào sân sau.
Đây là lần đầu tiên Long Vũ Yến nhìn thấy Lý Quân, lạnh lùng nói: “Mày là đứa con hoang đó? Trấn áp 13 gia chủ thế gia võ đạo, quấy loạn Giang Nam, cũng có chút bản lĩnh.”
Lý Quân chú ý đến Long Lộc nằm trong vũng máu.
Quần áo trên người Long Lộc ướt sũng máu, gần như biến thành người máy.
Anh nhìn về phía Long Vũ Yến, gằn giọng nói: “Hôm nay cho dù bà quỳ xuống cầu xin tôi thì tôi cũng sẽ không bỏ qua cho bà.”
Long Vũ Yến bật cười, trong mắt lộ rõ sự khinh thường:
“Muốn mạng tao, mày cũng xứng? Đừng tưởng có được chút thực lực thì có thể lay động nhà họ Long, trước mặt nhà họ Long, mày chỉ là một thứ đồ bỏ.”
Nói xong, hơi thở trên người Long Vũ Yến bốc lên.
Không ngờ bà ta lại là cao thủ cảnh giới Thiên Nhân.
Nhưng nghĩ lại cũng hợp lý, Long Vũ Yến là người nhà họ Long, sao thiên phú có thể kém được.
“Em gái, đừng để đứa bụi đời này làm bẩn tay em.”
Long Thanh Thánh đứng dậy nhìn Lý Quân.
“Xem ra mày rất để ý tên phản đồ này, nhưng rất nhanh mày sẽ giống với hắn. Nói thật cho mày biết, chính tay tao đã tạo ra những vết thương trên người nó.”
“Thấy phần bụng của nó không? Tao đã đâm 18 nhát ở đó, mỗi một nhát đều được xoay một vòng, có khi ruột đã bị đâm nát nhừ.”
Long Thanh Thánh dùng ngôn ngữ kích thích Lý Quân.
Ông ta thích nhìn dáng vẻ tức giận của người khác, điều đó sẽ khiến tâm lý dị dạng của ông ta được thỏa mãn.
“Tìm chết.”
Ngay sau đó, Lý Quân ra tay.
Anh xòe năm ngón tay ra, kình khí bốc lên đánh về phía Long Thanh Thánh.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất