La Lăng Bắc, cao thủ đứng đầu nhà họ Nghiêm, được nhà họ Nghiêm cung cấp nuôi dưỡng cung phụng.
Mặc dù là cha của Nghiêm Bách Xuyên cũng phải khách khí trước mặt ông ta.
Nhưng hành động tiếp theo của La Băng Bắc lại khiến Nghiêm Bách Xuyên khiếp sợ.
La Băng Bắc đi đến trước mặt Lý Quân, Nghiêm Bách Xuyên và Trương Văn Nhã thở phào nhẹ nhõm. La Băng Bắc đã ra tay, bọn họ không phải sợ Lý Quân nữa.
Chu Viêm đứng trong đám người càng cảm thấy vui sướng.
Lý Quân ra oai khiến anh ta cảm thấy rất không thoải mái nhưng lại chẳng thể làm gì được Lý Quân. Cuối cũng cũng xuất hiện người trị được tên này.
Nhưng mà mọi chuyện lại không diễn biến theo sự tưởng tượng của họ, La Băng Bắc ôm quyền khom lưng hành lễ với Lý Quân làm mọi người khiếp sợ.
Ông ta lớn tiếng nói: “La Băng Bắc bái kiến ngài Lý Quân.”
Đám người yên tĩnh, mọi ánh mắt đổ dồn về phía Lý Quân.
Không ngờ người thành niên trẻ tuổi có thể khiến La Băng Bắc hành lễ lại là Lý Quân.
Một mình trấn áp 13 gia chủ thế gia võ đạo.
Tuy 13 thế gia võ đạo không phải cao cấp nhất Giang Nam, nhưng đều có uy danh hiển hách.
Tuy người thường không rõ mấy chuyện này lắm, nhưng những người ở giới thượng lưu Giang Nam lại không ai không nghe qua danh tiếng của Lý Quân.
Lý Quân chính là truyền kỳ Giang Nam.
Sắc mặt Nghiêm Bách Xuyên trắng bệch, há hốc mồm, thân thể run rẩy.
Hắn ta không thể tin được những gì mình vừa nghe được.
Người này chính là Lý Quân, là Lý Quân vang danh Giang Nam.
Nếu không phải là người kia thì làm sao La Băng Bắc lại có thể cung kính hành lễ như vậy.
Nghiêm Bách Xuyên thật sự sợ, làm thiếu chủ nhà họ Nghiêm, hắn ta bá đạo kiêu ngạo nhưng lại không hề ngốc.
Hắn ta biết rõ sự khủng bố của các thế gia võ đạo.
Thậm chí bản thân nhà họ Nghiêm còn đang đứng dưới sự che chở của một thế gia võ đạo, mà thế gia võ đạo đứng sau nhà họ Nghiêm cũng chỉ tương đương với một trong 13 nhà đã bị Lý Quân dẫm dưới chân thôi.
Gia chủ Miêu Vệ Đông từng khiến hắn ta kính sợ hoàn toàn trở thành phế nhân, chính là do người trước mắt ra tay.
Đang trong cơn khiếp sợ thì hắn ta nghe thấy tiếng cầu cứu của Trương Văn Nhã: “Nghiêm thiếu, hai nhà chúng ta là đồng bọn hợp tác, anh nhất định phải cứu tôi.”
“Cứu cô, tôi hận không thể băm cô.”
Một âm thanh to lớn vang dội truyền đến.
Gia chủ nhà họ Nghiêm, Nghiêm Hằng xuất hiện.
Vốn dĩ ông ta không cần tham gia loại vũ hội này, nhưng thuộc hạ Ngô Thành lại gọi điện đến nói Liêu Xương dặn dò để một người tiến vào vũ hội, khả năng cao là nhân vật khó lường nên Nghiêm Hằng mới vội vàng bảo tài xế lái xe đến.
Không ngờ lại nhìn thấy cảnh này.
“Cha.”
Thấy cha mình đến, Nghiêm Bách Xuyên vội vàng gọi.
Nhưng vừa mới mở miệng thì bị Nghiêm Hằng tát một phát.
Bởi vì dùng sức nên khóe miệng Nghiêm Bách Xuyên chảy cả máu.
Nghiêm Bách Xuyên bị cha mình tát một cái, không dám nhiều lời, trực tiếp cúi đầu.
Nghiêm Hằng bước đến trước mặt Lý Quân, sau đó quỳ gối xuống trước mặt mọi người.
“Nghiêm Hằng không dạy con đàng hoàng, xin tiên sinh tha mạng.”
Cái quỳ gối này khiến đầu óc mọi người trống rỗng.
Trương Văn Nhã thì càng ngày càng sợ hãi.
Nghiêm Hằng là ai chứ, vậy mà lại quỳ xuống trước mặt người khác, chuyện này quá khó tin.
Hơn nữa có người chú ý đến ông ta nói là tha mạng chứ không phải “tha lỗi” “tha tội”.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất