Nhân viên an ninh mặc đồng phục đen nhanh chóng xuất hiện, tổng cộng hơn bốn mươi người.
Dẫn đầu chính là quản lý lúc trước đã ra ngoài đón Lý Quân.
Quản lý nhìn thấy tình hình, không khỏi nhíu mày: “Chuyện gì xảy ra?”
“Quản lý Dương, người đàn ông này không chiếm được tiện nghi của tôi còn ra tay đánh tôi.”
Trương Văn Nhã nhìn thấy nhân viên an ninh đến, lập tức cáo trạng trước.
Quản lý nhìn thoáng qua Lý Quân, trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng.
Vị này do chính Ngô tổng bảo mình ra đón, hiện tại xảy ra mâu thuẫn với đại tiểu thư nhà họ Trương, anh ta nên xử lý thế nào đây?
Một người có quan hệ với lãnh đạo trực tiếp người kia là cô chủ họ Trương, đụng phải ai cũng đắc tội.
Trương Văn Nhã chỉ tay về phía Lý Quân: “Quản lý Dương, tôi ra lệnh cho anh đánh gãy chân rồi ném anh ta xuống biển ngay lập tức.”
“Việc này...Cô Trương, cậu ấy là bạn của tổng giám đốc chúng tôi, có hiểu lầm gì không?”
Quản lý Dương đổ mồ hôi lạnh.
Kết quả, câu nói này khiến Trương Văn Nhã nổi giận: “Tổng giám đốc của anh không phải Ngô Thành sao? Tôi quen biết thiếu đổng Nghiêm Bách Xuyên nhà các anh.”
“Văn Nhã, đừng tức giận, cô bị bắt nạt ở địa bàn của tôi, tôi nhất định sẽ cho cô một lời giải thích.”
Một người đàn ông trẻ tuổi với khí thế cường đại, khuôn mặt điển trai, mặc âu phục màu đen, giày da màu đen phản chiếu dưới ánh đèn, cao chừng 1m8 khiến cho người ta có một loại cảm giác áp bách.
Anh ta cất bước đi tới.
Nhân viên an ninh cung kính nhường đường, ngay cả quản lý Dương cũng lộ ra vẻ kính sợ.
Anh ta là người tổ chức vũ hội tối nay, đại thiếu nhà họ Nghiêm – Nghiêm Bách Xuyên.
Nhà họ Nghiêm đã kinh doanh ba đời ở Giang Nham, với tư cách là người thừa kế duy nhất, từ xưa tới nay Nghiêm Bách Xuyên luôn ngang ngược, không ai dám chọc tới anh ta.
Quản lý Dương vội vàng nói: “Thiếu gia, cậu tới rồi.”
“Quản lý Dương, anh làm việc ở nhà họ Nghiêm cũng mười mấy năm rồi, anh có biết vì sao mình vẫn mãi là quản lý mà không được thăng chức không?”
Nghiêm Bách Xuyên thản nhiên nói.
Quản lý Dương cúi đầu không đáp.
“Không biết phân biệt nặng nhẹ.”
Nghiêm Bách Xuyên lắc đầu.
“Ngô Thành là tổng giám đốc, lời của cấp trên anh phải nghe, nhưng cô Trương đây là đối tác của công ty chúng ta.”
“Đi đi, làm theo lời cô Trương, đánh gãy chân hắn rồi ném xuống biển.”
Nghiêm Bách Xuyên nói một cách hời hợt.
Trong suy nghĩ của anh ta, một kẻ có quan hệ với tổng giám đốc công ty nhà mình, người kia lại là đại tiểu thư nhà họ Trương, anh ta biết rõ mình nên lấy lòng ai.
Quản lý Dương vội vàng gật đầu, anh ta phất tay ra hiệu bắt giữ Lý Quân.
Loan Thục Ninh không hề lo lắng, cô biết thực lực Lý Quân mạnh như thế nào.
Cho dù đối phương có hai, ba trăm người thì cũng không phải đối thủ của Lý Quân.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất