Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy - Diệp Sâm - Mộc Vân (FULL)

 

 

"Anh, anh xem vị trí của mẹ còn chưa thay đổi, Diệp Sâm này hoàn toàn không để ý đến lời cảnh cáo của anh rồi." 

Mộc Miên Miên là người nóng tính, thấy anh trai mình đã ra tay nhưng vị trí của mẹ vẫn mãi không thay đổi, cho rằng Diệp Sâm đã không coi lời cảnh cáo của anh trai mình ra gì. 

"Vội cái gì? Hiện tại có lẽ chỉ vừa mới nhận được tin, chuyện của công ty cũng phải cho một chút thời gian mới truyền tới chỗ chú ta được." 

Mộc Thiên Hạo rất tự tin vào tài nghệ hack của mình, nếu Diệp Sâm thực sự dám coi thường cậu, vậy lát nữa cậu bé sẽ công bố tất cả những thứ giấu trong máy tính của anh cho công chúng, trong số đó có rất nhiều thứ có thể được coi là bí mật thương nghiệp, phải xem Diệp Sâm có quan tâm hay không. 

Hai đứa trẻ vừa dứt lời thì đã thấy vị trí của Mộc Vân trên bản đồ di chuyển. 

"Anh nhìn máy tính kia xem, xem động thái của mẹ có phải đang đi về nhà rồi không?" 

Mộc Thiên Hạo còn việc quan trọng hơn phải làm, mẹ cậu bé đột nhiên đưa hai đứa nhóc đến nhà của người dì kỳ lạ này, chắc chắn đã xảy ra chuyện gì đó, cô không chắc cậu nhóc và em gái có an toàn hay không, vì vậy cô mới nhờ người khác giúp đỡ. 

Quả nhiên, mới gửi đi chưa được hai ngày, mẹ của cậu bé đã bị một người lạ đưa đi, cậu bé phải điều tra thật kỹ xem rốt cuộc Diệp Sâm và mẹ mình có quan hệ gì. 

"Cứ yên tâm giao cho anh đi, nếu như phương hướng không đúng, anh 

sẽ tìm em. 

Hai đứa nhóc bọn họ cùng nhau chơi phối hợp như thế này, cũng không phải một hai lần, bọn họ đã ngầm hiểu ý nhau từ lâu rồi. 

Trước đó, tụi nhóc vì muốn lén chơi game, thuận tiện cho công việc phối âm, rồi cài thiết bị định vị vào người mẹ, chỉ cần mẹ ở gần nhà, hệ thống sẽ tự động cảnh báo. 

Không ngờ sau khi về quốc lại phát huy tác dụng như vậy, Mộc Vân hiển nhiên là không đủ hiểu biết con trai và con gái của mình. 

"Cử người theo dõi cô ấy, tôi muốn biết chính xác địa chỉ và nhất cử 

nhất động của cô ấy." 

Sau khi Diệp Sâm thả người đi, anh cảm thấy không cam tâm, vẫn bảo cấp dưới của mình theo dõi mọi hành động của Mộc Vân. 

Những người đi theo Mộc Vân đều là những người chuyên nghiệp, hoàn toàn không hề bị Mộc Vân phát hiện ra bất cứ dấu vết nào, Mộc Vân thậm chí còn tự tin và cả gan đến mức đến nhà bạn thân của mình. 

Cô cho rằng lúc Diệp Sâm thả cô ra, dáng vẻ đó đã từ bỏ rồi, dù sao cô cũng không tin tình cảm của Diệp Sâm đối với cô sâu đậm đến mức độ nào, năm đó khi ở bên nhau, anh đã khiến cô phải khó xử rất nhiều lần, người này đã chết nhiều năm như vậy rồi, làm ra bộ dạng đó cho ai xem chứ? 

Sau khi rời khỏi căn nhà đó, nỗi buồn và sự oán hận vừa rồi của Mộc Vân đã giảm đi, thay vào đó là sự ghê tởm, cảm thấy Diệp Sâm đang cố tình diễn cho người khác xem. 

Nếu năm đó anh thực sự có chút tình cảm với mình, thì cũng đã không thể nào qua lại với Thẩm Tiêu Tiêu khi cô đang mang thai, lúc đó ở nhà cô Thẩm Tiêu Tiêu còn có quyền lực hơn cả cô. 

Suy cho cùng, đó không phải là kết quả của sự dung túng của Diệp Sâm hay sao, những người giúp việc trong gia đình rất biết nịnh người có quyền, 

đè bẹp người yếu kém, những người giúp việc năm đó đã bị Thẩm Tiêu Tiêu mua chuộc rồi, nếu không tại sao lại đến nỗi cô nằm ngay ra đó lâu như vậy mà không có một bóng người qua lại. 

"Anh ơi cũng hòm hòm rồi đấy, em thấy vị trí của mẹ đã cách chúng ta rất gần." 

Nghe em gái nhắc nhở, Mộc Thiên Hạo nhanh chóng cất dụng cụ nghề nghiệp của mình, mẹ cậu hy vọng cậu sẽ lớn lên bình an như một đứa trẻ bình thường, vậy nên tất cả tài năng của cậu bé cũng không thể hiện ra trước mặt mẹ mình. 

"Anh biết rồi, nhiệm vụ phối âm hai ngày nay đã chồng chất không ít, chỗ của dì Phương thật sự có chút bất tiện." 

Hai đứa nhỏ ở nước ngoài tự do đã quen rồi, hơn nữa lúc đó bố nuôi cũng đã có thể che chở bọn nhỏ, không giống như lúc về nước, có quá nhiều chuyện phải đề phòng. 

Dì Phương điên điên khùng khùng đó thật rắc rối, làm thế nào mới có thể mau chóng thuyết phục mẹ đưa bọn họ về nhà của mình cơ chứ, đây là vấn đề cấp bách nhất mà hai đứa nhỏ phải giải quyết. 

"Chúng ta còn có thể làm gì nữa chứ. Mẹ sẽ không đưa chúng ta về bên cạnh cho đến khi giải quyết xong nguy cơ. Cho dù em có khóc lóc náo loạn mẹ cũng không thỏa hiệp đâu." 

Mộc Thiên Hạo khá hiểu mẹ mình của mình, cậu bé cũng biết rõ ràng mối quan hệ giữa cô và bố nuôi chẳng qua chỉ là một cặp vợ chồng trên danh nghĩa. 

Nhưng so với người bố ruột chưa từng gặp mặt, cậu bé vẫn coi trọng bố nuôi hơn, ít nhất người ta rất có trách nhiệm, cho dù là làm đàn anh, hay là làm bố nuôi, cũng không có điểm nào để bắt bẻ. 

"Vậy thì chúng ta chỉ có thể ra tay từ chỗ nguy cơ mà mẹ nghĩ, rốt cuộc 

là sự xuất hiện của anh đã khiến mẹ lo lắng cho sự an toàn của hai chúng ta thế?" 

"Nhất định là có liên quan đến Diệp Sâm nào đó hôm nay, xí nghiệp gia đình của anh ta quả thực đã mở rộng rất lớn, nhưng có liên quan gì đến mẹ của chúng ta?" 

Khi Diệp Sâm và Mộc Vân kết hôn, bọn họ không làm rầm rộ, khi đó gia đình của Mộc Vân đang ở trong tình trạng rối ren, làm sao chú thím của anh có thể đối xử chân thành với Mộc Vân được? Nên đã tùy tiện đuổi Mộc Vân ra khỏi nhà. 

 

Mà Diệp Sâm cũng không quan tâm những thứ hình thức này, anh bằng lòng thực hiện lời hứa cưới cho Mộc Vân đã là tốt lắm rồi, hơn nữa, trưởng bối trong nhà không ai dám trái ý anh, cho nên hôn lễ và lấy giấy đăng ký kết hôn đều được gác lại. 

Vì vậy, vào lúc này, Mộc Thiên Hạo không thể tìm thấy bất kỳ bằng chứng nào cho thấy hai người bọn họ đã từng ở cùng nhau, ít nhất là trong thế giới máy tính, hai người bọn họ không lưu lại có chút dấu vết nào. 

Hệ thống do Mộc Thiên Hạo thiết lập đã bắt đầu cảnh báo, điều đó có nghĩa là Mộc Vân cách họ chỉ trong vòng năm phút đã có thể tới nơi. 

"Được rồi, tạm thời không nói những chuyện này nữa, lát nữa xem mẹ nói như thế nào." 

Sau khi hai anh em thảo luận xong, bọn họ bắt đầu làm việc riêng của mình, Mộc Thiên Hạo quay trở lại với bộ lego mà trước đó cậu bé đang xếp, tiếp tục hoàn thành tác phẩm của mình. 

Mộc Miên Miên cũng lấy cuốn tranh sách của cô bé ra và tiếp tục đọc, mặc dù cô bé không hứng thú với nội dung bên trong đó lắm, nhưng anh trai cô bé nói rằng các bé gái ở độ tuổi này nên đọc những thứ này. 

Mộc Vân thực sự bị sự xuất hiện đột ngột của Diệp Sâm làm cho hoảng sợ vô cùng, nếu không cô cũng đã không vội chạy tới xác nhận bọn trẻ vẫn an toàn, vừa vào cửa đã thấy hai đứa trẻ đang tập trung làm việc riêng của mình, trái tim đang treo lơ lửng của cô mới hạ xuống. 

Diệp Sâm đã có con trai rồi, thì đừng mơ đến việc đến được nghĩ đến con của cô, hiện tại cô thật sự hối hận, ngay từ đầu cô không nên đồng ý quay về. 

Trên đời này không phải chỉ có một mình cô bác sĩ ngoại khoa, cho dù cô muốn trở về nước cô cũng hoàn toàn có thể đến bệnh viện khác, nếu biết thì cô đã nằm ăn vạ, ở lì tại nước ngoài là được rồi, đối mặt hay không đối mặt cái gì chứ, cô thừa nhận mình sợ rồi đó được chưa. 

eyJpdiI6IlZ3bDlwVU9aZkpCNEQyNVhGRWY2cVE9PSIsInZhbHVlIjoiN0syYWlWMVVoQVM0OFZTQ3dqNG1iN1ZPMld1SlVaYjNVUG5lK1hNTWVtOWhBcUEzbWE4dFZaOUc3VE5keVJoUTFZQzJhVm5oVVEweUg3Ykp3dXMxUkR5Tm5aaEN1c0RFdEw4U1RLbkNJdkd2M0w0RmZNR0UyeHhYd2VrcjNTZWFlRW1NdXFSWEEyU1pyTk4rZkdcL2YzMVlVUFBwVDlJbHd2YjZcL3lDY2IyRndSQjJlNkZVdllhYUhHT1M1cXZvU1NXQUlYR3Awc1RUXC9DOE9cL3h2d2VHakQ4T1ZWVGRtb1FhcmRqRzhQYVIyZnZtYU9SWE1hNDZKVVZNN001bjBOTkV6YmNIRlIrUnJpNGZ3SGJZREdYUmdkK25WcCtIUmk2RWZsVGhZWWZuTGx3PSIsIm1hYyI6Ijg2NzAzODgyNDNjNWU1ODRkMzg4NTllODA4ZDcxYjVlNjg5YmRhMWY3MjYzMGU2ZjRlZDIwYjU1ZjNkMjQxYzAifQ==
eyJpdiI6IjB1Rm5WbGdWUjlmem5UeldqcWxcL0lRPT0iLCJ2YWx1ZSI6Ik9aaHhWZkZSdEJaRVBGdno2WTV6cUlPbHF4VU9wMlVrQmMrWkJWaXg2S2ltdFczWjFwREV0SG1tWjhjamJnOFpPR3c5OHM2YzZQUndEV3ZhdU1HNzdMWkJhbXI5VXhGODBFK3MycWMyYzhwWjNBYkZyaDVhamhMYlJ1SnBnTjhpeFJ0VzlJcWsyQXdmRW40eUZ5QytLaFZMdkNEUnhVbmp5VXBUWVZPNDEreGRleFA1S1M2K3pudkV5TFpzcnJzeWQwSVVBaHd0WG01emRmTjVJMDNWOHJMM2tXRXp4MVwvSStMeHg4djlQRnVxOFdnVVVnSDZPK1dXbitJRytlbmtcL0VaK0Y2b09MSGhYbXhJZWxjNVZHNDlFUHV1YjA2MGdpN1RSeEhXRHRSVktFSWdIQVBQYnRhMW5IMUUxazEzSlNldzdmRkZDVDV2WW9HWGVVaXUyQWpxRWhad0JDWjNKRVNCVGNtR2lVQWQ0ZUx5NTVRUnU3YU1DRmhNN2NBU0o0a2tqWmlVWHJDWWxIOTAwMmxYQUIrZmI5VnJtWFVmSFlXVGZZcTRodU5rTT0iLCJtYWMiOiIzZTg4ZGY0MjY2MDBjZjNlNzA0OWUzMDdmZTY5ODc0YzU4YTZjNDQ2YTI0ZDYwNzJmNDU3YTRhMmEyYmIyMmQ2In0=

"Còn chưa đến hai tiếng, hình như là chuyện công việc. Nhà xuất bản nào đó muốn bàn chuyện xuất bản, dì ấy nói sẽ về trước giờ cơm tối."

Ads
';
Advertisement