Cô Vợ Câm Mang Con Bỏ Chạy - Diệp Sâm - Mộc Vân (FULL)

 

Từ khi tốt nghiệp, Lâm Đạt đã bắt đầu làm trợ lý cho Diệp Sâm, đã được ba năm rồi, Diệp Sâm rất tán thưởng sự quyết đoán của đàn em này, trước giờ không cần anh phải tốn nhiều lời, đây là lần đầu anh thấy anh ta mềm lòng nên cảm thấy hơi lạ. 

"Được rồi, vậy tôi cho cậu thêm hai ngày nghĩ ra cách để cản trở Mộc Vân. Nếu như cô ấy mà thành công ra khỏi nước, vậy tôi chỉ có thể tính món nợ này lên đầu cậu." 

"Được, tôi biết rồi." 

Lúc trợ lý Lâm muốn rời đi, đột nhiên bị Diệp Sâm gọi lại. 

"Thuận tiện điều tra hết tất cả thông tin ở nước ngoài của cô ấy. Khi nào qua bên đó? Và cả tình trạng hôn nhân và tình trạng sinh đẻ. Nếu như có thể lấy được lông tóc hoặc gì đó của đứa bé để làm xét nghiệm ADN thì tốt nhất." 

Diệp Sâm chỉ biết Mộc Vân có hai đứa con, nhưng hoàn toàn không tìm được bất kỳ tấm ảnh nào liên quan đến hai đứa nhỏ đó. Lần này anh nghe nói cô dẫn theo hai đứa nhỏ về nước, nhưng lại không thấy bọn chúng sống cùng với cô. 

Quan trọng hơn là anh cũng không hề nghe thấy Mộc Vân còn có họ hàng nào trong nước, cô không thể nào đưa con mình cho người không quen chăm sóc. 

"Người theo dõi cô ấy không thấy cô ấy đi đến nơi nào đáng ngờ, chỉ có một khả năng là hai đứa nhỏ đều đang ở trong nhà của cô Phương. Nhưng phía cô Phương cũng bị nhà cô ấy bảo vệ nghiêm ngặt, chúng ta không thể đến quá gần." 

Phương Bách là con gái nhỏ trong nhà, từ nhỏ đã được chiều chuộng, ba người anh và bố mẹ đều xem cô ấy như hòn ngọc mà che chở. Mặc dù sao khi trưởng thành, cô ấy đã được phép dọn ra ngoài ở, nhưng trái phải hai bên đều được giám sát và bảo vệ một cách nghiêm ngặt. 

"Trước khi chưa có chứng cứ chính xác, đừng qua đó chọc vào người phụ nữ đó, cô ta mà phát điên lên thì đến anh cả của cô ta cũng không làm gì được." 

Diệp Sâm và cậu cả của nhà họ Phương có thể nói là nhân tài kiệt xuất trong thế hệ của bọn họ, vẫn luôn bị đem ra so sánh với nhau trong mọi việc. Hai người không qua lại với nhau nhiều, nhưng nếu như đụng nhau thật, Diệp Sâm cũng rất đau đầu. 

Chỉ dựa vào tính cách bảo bọc em gái của ba anh em họ, người ngoài cũng không dễ dàng chọc vào Phương Bách. 

Trợ lý Lâm cũng có nghe qua chuyện của Phương Bách, trước kia bởi vì cô ấy gặp phải một tên đàn ông tồi mà ba người anh đã nổi trận lôi đình, tên đàn ông tồi và gia tộc phía sau anh ta đều tổn thất thê thảm. 

Lúc đó cũng có không ít nhà đứng giữa nói đỡ, nhưng nhà họ Phương lại không nể nang mặt mũi ai cả. 

"Tôi biết nặng nhẹ, đã dặn dò phía dưới rồi." 

"Đúng rồi, tên đàn ông tồi lúc trước hình như là cùng một khoá với cậu đúng không?" 

"Là cùng một lớp, lúc đó sự việc quá ầm ĩ, trong trường lan truyền sôi sục, cuối cùng cậu ta bị người nhà đưa thẳng ra nước ngoài." 

"Được, trong lòng cậu hiểu rõ là được." 

Trợ lý Lâm thấy Diệp Sâm không còn việc gì dặn dò mình nữa, mau chóng ra ngoài nghĩ cách. Anh ta thật sự không muốn làm khó người nhà số khổ đó, khiến bọn họ phải làm ngược lại lương tâm của mình mà vu cáo hãm 

hại Mộc Vân, chuyện này thật sự rất không có tính người. 

Diệp Sâm vốn còn định điều tra từ phía Phương Bách, nhưng nghĩ đến mức độ coi trọng con nhóc này của nhà họ Phương, bên này anh vừa điều tra, có khi ba người nhà họ Phương đã tìm đến cửa rồi. 

Buổi chiều khi Mộc Vân tan làm, đột nhiên nhận được điện thoại của công ty lắp đặt thiết bị, nói là lúc thi công có công nhân ngã xuống từ giàn giáo, bị gãy cánh tay, đã đưa đến bệnh viện gần đó rồi. 

"Chỉ bị gãy cánh tay thôi sao? Những chỗ khác không bị thương chứ, nếu như có vấn đề gì khác có thể suy nghĩ chuyển đến bệnh viện chúng tôi." 

"Người phụ trách của chúng tôi đã đến bệnh viện rồi, nói là không nghiêm trọng lắm, nhưng tình trạng của người công nhân này hơi đặc biệt, bởi vì điều kiện trong nhà anh ta không tốt, còn có một đứa con bị bệnh, sợ là sẽ mượn việc này mà đòi nhiều tiền." 

Mộc Vân cũng bận đến quên béng mất rằng sau khi về nước cô đã mua một căn nhà, đang trong giai đoạn lắp đặt thiết bị. Bây giờ cô đã định rời khỏi đây rồi, đáng lẽ nên thông báo cho công ty lắp đặt thiết bị ngừng lại. 

Kết quả bởi vì Diệp Sâm dây dưa khiến cho cô quên mất việc bên này, ngôi nhà cô đang ở bây giờ vẫn là của đàn anh. 

"Vấn đề bồi thường thì gặp mặt rồi bàn sau, nếu như không quá đáng lắm thì tôi cũng không muốn dây dưa." 

Mộc Vân đang chuẩn bị dẫn hai đứa nhỏ chạy đi, làm gì có thời gian dây dưa với mấy chuyện này, dù sao người ta cũng bị thương trong lúc lắp đặt thiết bị cho nhà cô, bồi thường một ít tiền cũng không có gì không đúng. 

"Được, vậy cô xem tối một chút, sau khi cô tan làm thì cùng đại diện công ty chúng tôi đến bệnh viện một chuyến dược không 

đó." 

"Được, anh gửi địa chỉ cho tôi, sau khi tan làm tôi sẽ qua thẳng bên 

Lúc nhận được điện thoại của công ty lắp đặt thiết bị, trợ lý Lâm mau chóng báo cáo tình huống bên đó cho Diệp Sâm. Trong lúc chỉnh sửa tài liệu, anh ta đã vô tình phát hiện Mộc Vân đang có một ngôi nhà đang lắp đặt thiết bị, nên muốn làm chút giao dịch với bên thi công. 

Diệp Sâm nghe xong lời báo cáo của trợ lý Lâm, cảm thấy chuyện này làm không tệ. 

"Được, chuyện thế này mà làm ầm lên thì phải cần thời gian để giải 

 

quyết, nói với người đàn ông kia cho dù Mộc Vân có đưa bao nhiêu tiền thì cũng không được đồng ý, nhất định phải khởi tố theo quy trình pháp luật." 

"Đã dặn dò rồi, bảo anh ta không lấy tiền của Mộc Vân, bên chúng ta sẽ đưa thêm năm trăm ngàn tệ." 

"Được, cậu cứ chú ý chuyện này." 

Ở bên kia, sau khi Mộc Vân tan làm thì lập tức chạy đến bệnh viện mà người công nhân bị thương đang nằm. Bởi vì lắp đặt thiết bị cho nhà mình nên khiến người ta bị thương, bản thân Mộc Vân cũng rất áy náy, nên đã 

thầm nâng cao mức bồi thường lên rất nhiều, dù sao bên phía công ty lắp đặt đã ngầm ra hiệu cho cô rồi, điều kiện gia đình đối phương không tốt, có lẽ sẽ mở miệng muốn một con số lớn. 

Nhưng đợi đến khi cô mua trái cây và đồ dinh dưỡng, đi cùng người của công ty lắp đặt thiết bị vào phòng bệnh, thì lại bị thái độ của người nhà này khiến cho tức chết. 

Mấy năm nay một mình ở nước ngoài chăm lo cho hai đứa nhỏ, Mộc Vân đã sớm rèn luyện đến không còn là cô tiểu thư không biết nỗi khổ trần gian như năm đó nữa, cô biết rõ giá trị trường của cải trắng là bao nhiêu tiền một cân. 

Vì vậy lúc cô nghe thấy đối phương đòi năm trăm năm mươi ngàn tệ tiền bồi thường, cô cảm thấy đây không phải há miệng đòi một số tiền lớn nữa, mà rõ ràng là tổng tiền. 

"Chị chắc chắn mình không nói nhầm chứ? Hay là do công ty lắp đặt thiết bị truyền đạt sai với tôi nhỉ? Không phải là chỉ bị gãy tay trái thôi sao?" 

"Bố của con tôi là trụ cột trong nhà, gãy tay rồi thì đồng nghĩa với việc nhà chúng tôi sắp không giải quyết được vấn đề ăn uống nữa, năm trăm năm mươi ngàn tệ rất nhiều sao?" 

"Có nhiều hay không trong lòng chị không rõ sao? Tôi tính luôn thời gian không làm việc nửa năm, trong nửa năm chị cũng đâu kiếm được nhiều tiền như vậy đúng không, hơn nữa tôi đã chịu hết tất cả tiền thuốc men, cho dù cộng thêm mấy thứ tiền bồi bổ này nọ cũng không cần nhiều vậy chứ." 

Mộc Vân chỉ tuỳ việc mà xét, kết quả người phụ nữ vừa nói chuyện với cô lại kéo đứa nhỏ ngồi xuống đất bắt đầu la khóc om sòm. 

"Đây là thói đời gì thế này, có những người sống trong căn nhà lớn, lái 

eyJpdiI6IjFXdEdEXC8zRjhjZDNqOG9KOEgzN0FRPT0iLCJ2YWx1ZSI6IjVWOTMxSVpuTkh2TW9nUDFRaVwvd1ArYktjb3c2VytuRTJleUZZYyt3NWgyNWREZ0tIa0NseTBJWityQzhWZzBpTEs3amZRdU9ib2RDQm1JMlBUQnRIUWU0U1dEY2JIcW1oUVJ1bkFCTGc4OGVWT1k1T1wvN1M3TkIwVHJybTZtS3cwd3k2UW45VnJGZE5HNUx6OW1Yc3RTSGExbzMzemliRkFoMnFLakJwQW1ueFh2TUc3OEhiYmpBSU9FV1FlcnlhMWhOeUtOK2ltc1VLTUhwQ0dyYnQzWVFcL2RWVEE1azhsVjRDQWxhMkRwUmJHYzYxSWtlVEtIZDJpUVwvajZJOVJMIiwibWFjIjoiMjU3ZDI5YjJjZGNhYjhhMGNhMjc4ZDQ0ZTg5ZDJkZTM1YjA1NGNiYTFhYjAwYzBkMzk0YzVlM2QxMDcwMjdkYiJ9
eyJpdiI6IlwvVmdmZmp5UDRcL0h4blREeDlBUU1rZz09IiwidmFsdWUiOiJ4QW5HbERxbHVuaEt1ejVTM05SejllNE5sdFo3NDhcLzNcLzJ5QTJ5eGtCXC9qd0Nadm1tejVtWTVwSVBrMVZPWVNLN3phSzRET0tQa0NQK0ZMV2ZTRm1jVkRtbThZQmlmeE05ZXF1RXo1VjBUV0lNV09Ia2kxZXJpZVpBVmZxcXNybnJxUmV1MFh4Z21ESGFIK2lLdXZHTzdlWm9QM0JFRE1tU0xVQ296QzBja29yU3k2M0g0ekZVUTROT2ppTVV0NUFXaEh3NXZlR0RDZGlXNG1kZ3R5OFhPb0ZYbGFSdWVMUFwveDhORjRPMlplRWJIVUU3NVgzS3dHbjlQcEhnekJxeCIsIm1hYyI6IjRmNmQ0OWMwNGZkYzk3NmU3NzFjMDI0YmUwZTY5N2JhOTgwNWZmM2UwOWZjZWE3YjkxZDE3ZTEzMWYyNGIxYzAifQ==

mạng hay sao?

Ads
';
Advertisement