Tần Vi Mặc ngẩng đầu nhìn nàng nói:
- Vẫn Nguyệt Vũ cô nương trước đi. Tiểu nữ tử đại biểu Đại Viêm, lúc này lại trên quốc thổ Đại Viêm, tự nhiên thuộc về chủ nhà. Nguyệt Vũ cô nương là tài nữ Bách Hoa Quốc, chính là khách nhân, tất nhiên ưu tiên khách nhân.
Giang Cấm Nam bên cạnh lập tức khen:
- Tần gia thiên kim nói rất hay! Nguyệt Vũ cô nương, vẫn là ngươi ra đề mục trước đi.
Nguyệt Vũ mỉm cười, không tiếp tục trì hoãn, hơi chút trầm ngâm, nhìn qua thiếu nữ yếu đuối nói:
- Tần gia tiểu thư, vậy ta ra đề mục hai chữ, trong sạch.
Đề này vừa ra.
Ánh mắt mọi người lần nữa nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối kia, trong lòng thầm nghĩ đề này ra tốt, Tần gia tiểu thư nếu là giỏi, đêm nay tự nhiên là trong sạch, nếu không ra, vậy chính là...
Đám người chính đều mang tâm tư chuẩn bị xem náo nhiệt, thấy thiếu nữ nhu nhược kia chỉ là hơi chút trầm ngâm, lông mày khẽ động, mở miệng thì thầm:
- Thiên chuỳ vạn kích xuất thâm san, Liệt hoả phần thiêu nhược đẳng nhàn.
Phấn thân toái cốt toàn bất cố, Yếu lưu thanh bạch tại nhân gian.(*)
[* Thạch hôi ngâm (Vịnh đá vôi) của Vu Khiêm:
Đục tận non xanh lấy đá về,
Lửa hồng thiêu đốt có hề chi,
Nát thịt xương tan nào có sợ,
Chỉ mong thanh bạch tiếng còn ghi....]
Đọc xong, lại nói:
- Đề danh, « Vịnh đá vôi».
Những người khác còn chưa dư vị ra, thị nữ gọi Nguyệt Vũ kia không khỏi vỗ tay khen:
- Thơ hay! một bài thơ hay! Hảo khí phách! phẩm cách tốt!
Nam Cung Hỏa Nguyệt bên cạnh cũng mở miệng khen:
- Tốt cho một câu: Nát thịt xương tan nào có sợ, chỉ mong thanh bạch tiếng còn ghi... Rất tốt.
Dưới sảnh đám người thấy Trưởng công chúa lên tiếng, đều nhao nhao phụ họa.
- Thơ hay! Thơ hay!
- Tần gia thiên kim quả nhiên không hổ là đệ nhất tài nữ Mạc Thành ta.
Tống Như Nguyệt nghe muốn cười, khuê nữ nhà ta lúc nào trở thành đệ nhất tài nữ Mạc Thành rồi? Muốn nịnh bợ Trưởng công chúa, cũng không thể nói hươu nói vượn như vậy, nhưng câu nịnh bợ này nghe cũng dễ chịu.
Nàng thật sự cho rằng bài thơ này vẫn là khuê nữ của mình làm ra, trong lòng tự nhiên tràn đầy đắc ý.
Đợi đại sảnh thoáng an tĩnh lại, Tần Vi Mặc nhìn thiếu nữ trên đài nói:
- Nguyệt Vũ cô nương, vậy ta cũng ra đề mục hai chữ trong sạch đi.
Nguyệt Vũ nghe vậy liền giật mình, nhíu mày trầm ngâm một hồi, chắp tay nói:
- Tần gia tiểu thư, ván này, Nguyệt Vũ nhận thua.
Bên cạnh Nam Cung Hỏa Nguyệt cười nói:
- Lại ra một đề.
Nguyệt Vũ suy tư một chút, ánh mắt nhìn về phía đêm tối phía ngoài, vừa nhìn về bầu trời đêm xa xa, trong lòng đột nhiên khẽ động, cười nói:
- Tần gia tiểu thư, ta nhớ được Đại Viêm có chuyện xưa Ngưu Lang Chức Nữ, nói là đêm thất tịch hàng năm, Ngưu Lang cùng Chức Nữ cũng sẽ ở trời bắc cầu ô thước gặp gỡ. Ta rất thích chuyện xưa như vậy, Tần gia tiểu thư có thể lấy quy tắc chuyện xưa này làm đề, làm một bài thi từ?
Ánh mắt mọi người lần nữa nhìn về phía thiếu nữ yếu đuối kia.
Khóe miệng Tần Vi Mặc có chút bỗng nhúc nhích, ngẩng đầu lên nói:
- Nguyệt Vũ cô nương, thật ra thi từ liên quan tới Ngưu Lang Chức Nữ, Vi Mặc đã từng làm qua.
Nguyệt Vũ cười nói:
- Không sao, chỉ cần là Tần gia tiểu thư tự mình làm, cứ đọc ra là được.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất