Chương 1761 Đệ nhất yêu đao (2)
- Các ngươi đều ở lại bên ngoài đi!
Lộc Xuyên Thánh Nhân dặn, sau đó nhìn Phương Nguyên nói:
- Ta vào cùng ngươi.
Theo hai người bọn họ đến còn có mấy vị Tuần Giám Sứ địa vị cực cao ở Tiên Minh, mấy vị trưởng lão, cùng Giao Long, Lữ Tâm Giao. Lộc Xuyên Thánh Nhân nói lời này, đương nhiên chính là muốn cho mấy người Giao Long và Lữ Tâm Dao đều lưu lại bên ngoài.
Mấy người Giao Long nghe thấy cũng không tỏ rõ ý kiến, Lữ Tâm Dao càng không dám lộ sơ hở trước mặt Tiên Minh.
Nàng là người rất thông minh, nhìn thấy cao nhân liền trở nên nghiêm túc.
Phương Nguyên cũng gật đầu đồng ý, nhấc bước đi vào trong, Lộc Xuyên Thánh Nhân nhìn mèo trắng trên vai Phương Nguyên, mèo trắng căn bản không để ý tới hắn, Phương Nguyên đành nói:
- Hắn theo không sao cả!
Lộc Xuyên Thánh Nhân nghe xong, cũng không gì thêm.
Hai người tiến vào bên trong tầng sương mù, tầng tầng cấm chế mở ra, càng sâu vào bên trong.
Phương Nguyên càng phát hiện, ở trong núi sâu, dường như che giấu một đạo thống thần bí đến cực điểm, từng tầng cơ quan cấm chế, đại đạo nghiêm ngặt, sợ là cao thủ cảnh giới Hóa Thần cũng không thể trực tiếp xông vào được, dù là Thánh địa cũng chưa chắc có phòng ngự nghiêm ngặt như thế, thực sự không biết ở nơi này ẩn giấu đồ vật như thế nào, mới hao tâm tốn sức nhiều như vậy.
Tiến lên trung tâm của địa vực, Lộc Xuyên Thánh Nhân dẫn Phương Nguyên bước về phía toà núi nhỏ, kéo ra từng lớp sương mù, cuối cùng sau khi leo lên núi nhỏ, trước mắt rộng rãi sáng sủa, Phương Nguyên nhìn thấy bên trên đỉnh núi đã có mấy người đang ngồi.
- Ha ha, vị này chính là Tiểu Thánh Nhân trong truyền thuyết sao?
Đưa lưng về phía hắn là một ông lão thấp bé, thoạt nhìn cao chưa tới nửa người nhưng khí độ bất phàm, như cao hơn cả thiên địa, hắn nghe tiếng bước chân của Phương Nguyên và Lộc Xuyên Thánh Nhân liền quay người lại, người này tướng mạo khô gầy, vài sợi râu vàng thưa thớt, ánh mắt lóe tinh quang, mở miệng nói chuyện, thiên địa vang dội lạ thường.
- Người chính là Lôi lão gia tử sao?
Phương Nguyên hơi ngẩn người ra, quay đầu nhìn mấy người kia ngưng thần suy nghĩ.
Hắn nhìn thấy trên đỉnh núi nhỏ có một bệ đá, ngoài Lôi lão gia tử, hai bên trái phải còn có mấy người, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh, Thiên Cơ tiên sinh Dịch Lâu, và đan đạo Thánh Nhân Cổ Phương, bọn họ nhìn thấy Phương Nguyên đi vào, đều mỉm cười gật đầu, Phương Nguyên thực sự không nghĩ tới những nhân vật kinh thiên động địa đều tiến đến nơi này.
Chuyện này có chút thần bí, không giống suy nghĩ lúc đầu của Phương Nguyên.
- Ha ha, Phương Nguyên đạo hữu ngồi xuống đi!
Nhìn thấy Phương Nguyên tới, Thiên Khôi Thánh Nhân cười, đứng lên, nói:
- Chuyện Thanh Dương Tông các ngươi chúng ta đều nghe nói, không nghĩ đến ba lão quái sẽ xuất hiện quấy rối vào lúc này, đối với ba người bọn họ, Tiên Minh chúng ta và mấy Thánh địa vẫn luôn biết bọn họ tồn tại, nhưng không có biện pháp bắt giữ, lần này bọn họ xuống núi, chúng ta cũng không phát hiện đúng lúc, xin thứ tội!
- Không sao, bọn họ cũng đã chết rồi!
Phương Nguyên đi tới bệ đá, chắp tay thi lễ các vị hai bên trái phải, sau đó nói:
- Các vị tiền bối tới đây, không biết vì chuyện gì?
- Đương nhiên là đại sự.
Lôi lão gia tử thuận miệng nói, cười ha ha, hỏi:
- Bọn họ tìm ngươi làm gì?
Phương Nguyên nghe hỏi cũng không lập tức trả lời.
Từ lúc ba lão tu lên núi, Phương Nguyên đã biết nhất định sẽ có rất nhiều phiền phức, nếu hắn lặng lẽ đưa Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp cho ba người kia, có lẽ bí mật truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ còn có thể lại che giấu thêm một chút, nhưng bây giờ, hắn đã náo động quá lớn chuyện ba lão tu đến Thanh Dương Tông, căn bản không thể giấu giếm người trong thiên hạ.
Không lẽ trực tiếp nói ra chuyện Hắc Ám Chuyển Sinh Pháp sao?
Như vậy sẽ có thêm bao nhiêu người liều lĩnh tìm đến hắn đòi hỏi?
Tiên Minh có đáng tin hay không?
Vị Lão tổ tông Lôi Châu này có tin được hay không?
Hơi trầm ngâm một lát, Phương Nguyên vẫn quyết định theo suy nghĩ trước đó của hắn, ngẩng đầu nhìn mấy người nơi đây, nói:
- Trước khi nói đến chuyện này, ta có một chuyện quan trọng, muốn nói cho các vị tiền bối, tình thế nguy hiểm, mời các ngươi định đoạt!
Trên bệ đá, mấy vị lão tu nhìn nhau một chút, sau đó đều khẽ gật đầu.
Có điều bọn họ gật đầu, cũng không phải muốn Phương Nguyên nói ra, mà Cổ Phương Thánh Nhân cũng cười nói:
- Chúng ta cũng có chuyện quan trọng muốn nói với ngươi.
Vốn Phương Nguyên rất muốn nói cho bọn họ Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại, xem bọn họ phản ứng thế nào, tuy nói Côn Luân Sơn tồn tại lời nguyền rủa, hắn không có cách nào thương lượng quá nhiều bí mật với bọn họ, nhưng nghĩ đến Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại, là chuyện một người không có cách nào quên, nói Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại cũng có thể khiến cho bọn họ có chút áp lực, đưa ra quyết định.
Còn những chuyện khác, để hắn chậm rãi làm.
Nhưng nghe thấy bọn họ có chuyện quan trọng muốn nói, hắn cũng có chút bất ngờ, chỉ có thể gật đầu đồng ý.
- Đi theo ta!
Lôi lão gia tử cười ha ha nhìn Phương Nguyên, đi trước dẫn đường đi xuống.
Phương Nguyên đi theo, không biết trong hồ lô bọn họ chứa thứ gì, Lôi lão thái gia đúng là khí độ bất phàm, lạnh nhạt nở nụ cười, hai tay chắp sau lưng, đi xuống núi, dọc theo con đường nhỏ quanh co khúc khuỷu, đi từ từ, lúc này Phương Nguyên mới phát hiện, thì ra trong khu vực này đâu đâu cũng có một vài động phủ thiêu đốt hồng lô đúc khí, có thể nhìn thấy xung quanh xếp ngay ngắn một vài pháp bảo khí mô, còn có Tử Viêm tinh quý vô cùng giá trị, xếp một đống đặt bốn phía, như từng đỉnh núi nhỏ.
Chương 1762 Bên trong ma tức sinh ra sinh mệnh (1)
- Nơi này chính là Tiểu Lôi Đài!
Lôi lão gia tử chậm rãi đi tới, thuận miệng giới thiệu với Phương Nguyên.
Phương Nguyên gật gật đầu, hắn chưa từng nghe nói Tiểu Lôi Đài, chỉ nghe nói qua Đại Lôi Đài.
Lôi lão gia tử luyện khí luyện bảo, từ trước đến giờ được gọi là bảo địa Đại Lôi Đài, thần binh pháp bảo nào được chế tạo từ Đại Lôi Đài đều dương danh thiên hạ, bởi vậy người trong thiên hạ đều xem Đại Lôi Đài là Thánh địa luyện khí, kỳ danh cường thịnh, không thua gì Thánh địa.
Nhưng Tiểu Lôi Đài là cái quỷ gì?
- Đại Lôi Đài là danh hào luyện bảo dưới danh nghĩa của lão phu, kiếm chút tiền lời để dùng.
Lôi lão gia tử như biết tâm tư của Phương Nguyên, chậm rãi giải thích:
- Mà Tiểu Lôi Đài là nơi lão phu trốn, nghiên cứu một chút tác dụng lợi hại của pháp bảo, Ma Biên sử dụng Cửu Long Ly Hỏa Tráo, trên danh nghĩa là Đại Lôi Đài rèn đúc ra, thực tế là lão phu ở Tiểu Lôi Đài nghiên cứu được, đương nhiên, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cũng không phải là pháp bảo đắc ý nhất mà lão phu luyện chế được.
Phương Nguyên lẳng lặng nghe, dần dần đi vào trong, đến nơi sâu nhất trong thung lũng.
Trong lòng Phương Nguyên có chút nghi ngờ, nếu đại sát khí như Cửu Long Ly Hỏa Tráo cũng không tính là pháp bảo đắc ý nhất hắn có, thì pháp bảo gì mới được tính?
Xuyên qua trận vây tầng cuối cùng, trong lòng Phương Nguyên có chút kinh ngạc, phát hiện một loại khí tức không tầm thường.
Với thần thức nhạy cảm như hắn, lập tức phán đoán ra, khí thế ấy, chính là Hắc Ám ma tức.
Đường đường là nơi luyện khí của Lão tổ tông Lôi Châu, tại sao có thể có Hắc Ám ma tức tồn tại?
Mà Lôi lão gia tử, lại không để ý đến bỗng nhiên Phương Nguyên dừng chân, vẫn chầm chậm đi về phía trước, hắn đi tới sâu trong thung lũng, trước một toà động phủ, chỉ thấy nơi này, có một bệ đá màu đen, trên bệ đá bao phủ đầy đủ chín mươi chín lớp cấm chế, như một cái lồng trong suốt gắn trên bệ đá, có một thanh yêu đao nhẹ nhàng trôi nổi bên trong.
Quanh thân Thanh yêu đao như sinh ra máu thịt, nhẹ nhàng bay bổng, xung quanh nồng nặc Hắc Ám ma tức, nó như đang phun ra nuốt vào Hắc Ám ma tức, phập phồng lên xuống, như nhịp tim của một người sống đang đập.
Lôi lão gia tử nhìn thanh yêu đao, trên mặt lộ ra vẻ si mê.
Qua hồi lâu, hắn mới nhẹ giọng lên tiếng, biểu hiện có chút uy nghiêm đáng sợ.
- Đây mới là pháp bảo đắc ý nhất đời này lão phu luyện được.
Phương Nguyên nhíu mày, khí cơ trên người dâng lên mạnh mẽ.
Pháp bảo mà cả đời Luyện Khí Thần luyện ra được đắc ý nhất lại là một thanh yêu đao bao phủ Hắc Ám ma tức?
Lôi lão gia tử nói rất bình thường, thế nhưng Phương Nguyên nghe, từ đáy lòng như có cuồng phong gào thét!
Hắn không hiểu Lôi lão gia tử mang hắn đến đây xem cái gì, nhìn thấy tình cảnh trước mắt lại vô cùng hoảng sợ.
Thân phận địa vị của Lôi lão gia tử ở Thiên Nguyên có thể so với Thánh Nhân của Tiên Minh.
Dù trên trận đạo, còn có ba vị cửu văn Đại Trận Sư, nhưng ở luyện khí này, Lôi lão gia tử tuyệt đối là thần nhân!
Từ nhất kiếp nguyên tới nay,trình độ luyện khí của hắn đã đạt đến cảnh giới tối cao, thậm chí vượt qua cổ nhân Luyện Khí Sư, dù là đại sát khí Ma Biên, thất đại danh kiếm Tẩy Kiếm Trì, hay một số dị bảo bên trong mấy đại Thánh địa, đều là vật do hắn chế tạo ra, ở một trình độ nào đó, Cửu Long Ly Hỏa Tráo xuất hiện quan trọng không thua gì Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma Trận Phương Nguyên thôi diễn ra.
Người duy nhất có tư cách luyện khí ngang hàng với hắn chính là sư tôn của hắn, cũng là đạo lữ của hắn Tiêu Hỏa Nữ, có điều ngàn năm trước Tiêu Hỏa Nữ chết trên Côn Luân Sơn, vì vậy thế gian bây giờ Lôi lão gia tử chính là Luyện Khí Thần duy nhất!
Một thần nhân như vậy, bây giờ ngay trước mặt Phương Nguyên, chỉ vào một thanh yêu đao mang theo Hắc Ám ma tức, dương dương tự đắc nói với Phương Nguyên, đây là pháp bảo hắn đắc ý nhất đời này luyện chế ra được?
Phương Nguyên cũng không nghi ngờ uy lực của yêu đao, hắn không cần tự mình đi kiểm tra, nhìn thấy bên trên yêu đao có đường gân máu thịt, có nhịp đập rõ ràng, hắn liền biết đây là một thanh đao cực kỳ bất phàm, điều mấu chốt là thanh yêu đao này quá mức tà dị, hơn nữa dùng Hắc Ám ma tức luyện chế ra, đây là cấm kỵ...
Thế gian không ai dám lợi dụng Hắc Ám ma tức bởi vì nó dễ dàng tạo ra mối họa quá lớn.
Phương Nguyên ở cảnh giới Luyện Khí cũng từng nạp một tia Hắc Ám ma tức nhập thể, thế nhưng hắn biết chuyện này nghiêm trọng đến mức nào, vì thế từ đó tới giờ miệng vẫn kín như bưng, không nói với ai, bởi vì hắn biết hậu quả của việc nói ra.
Nhưng Lôi lão gia tử nghĩ thế nào mà làm vậy?
- Ha ha, ta biết ngươi đang suy nghĩ gì!
Lôi lão gia tử nhìn thấy sắc mặt Phương Nguyên biến đổi, rất hài lòng với phản ứng này của hắn, thấp giọng nói:
- Chúng ta đều biết, Hắc Ám ma tức chính là cấm kỵ của Thiên Nguyên, dù là ai, chỉ cần dính dáng đến Hắc Ám ma tức thì sẽ bị thân bại danh liệt, bị người trong thiên hạ phỉ nhổ, dù là Tiên Minh, vì chống lại đại kiếp nạn, đã có một vài người đặc biệt nghiên cứu Hắc Ám ma tức, nhưng cũng chỉ có thể giấu giếm, hơn nữa mỗi lần tham diễn đều sẽ phải chịu giám sát của mấy Thánh địa, để tránh khỏi xuất hiện một số sơ suất, gây phiền toái lớn.
Chương 1763 Bên trong ma tức sinh ra sinh mệnh (2)
sinh ra sinh mệnh (2)
Phương Nguyên âm thầm gật đầu, đương nhiên hắn biết đến chuyện này.
Hắc Ám ma tức có liên quan với đại kiếp nạn, vì lẽ đó không thể không tham diễn nó, nhưng bởi vì Hắc Ám ma tức quá hung hiểm, cho nên dù Tiên Minh tham diễn cũng cần chịu giám thị nhiều mặt, ở Thiên Nguyên, chưa từng nghe nói bản thân người nào dám tham diễn.
- Thế nhưng ta thì khác.
Lôi lão gia tử vừa nói, vẻ mặt càng đắc ý hơn.
- Cho dù nó có cấm kỵ hay không cấm kỵ, lão phu cũng mặc kệ, bắt đầu từ ba mươi tuổi ta đã thử dùng Hắc Ám ma tức để luyện khí, là Luyện Khí Sư, ta chỉ nghĩ làm sao chế tạo ra pháp bảo càng mạnh hơn, cấm kỵ hay không căn bản ta không để ý, càng cấm kỵ, càng dễ xuất hiện thần kỳ, không phải sao?
Phương Nguyên quả thực không biết trả lời như thế nào cho phải.
Ngươi lén lén lút lút nắm Hắc Ám ma tức luyện bảo thì cũng thôi đi, còn lên giọng dương dương tự cái gì?
Bỗng nhiên Phương Nguyên nghĩ không phải Lôi lão gia tử đầu óc không bình thường chứ?
Lôi lão gia tử không để ý tới Phương Nguyên nghĩ như thế nào, tiếp tục khoe khoang tự đắc.
- Vừa bắt đầu lợi dụng Hắc Ám ma tức, thực sự không có tác dụng gì, ta thử vài lần, cũng chậm rãi từ bỏ, nhìn Tiên Nguyên hoặc những Tiên Nguyên tàn khuyết, thử luyện luyện khí!
- Thế nhưng từ khi luyện ra Cửu Long Ly Hỏa Tráo, rất lâu sau không luyện khí lại, Cửu Long Ly Hỏa Tráo cũng không tính là do ta luyện ra, vì có rất nhiều người hỗ trợ, nên không thể hoàn toàn đại biểu trình độ đỉnh cao của ta, thế nhưng trong thời gian ngắn, ta lại không thể luyện ra pháp bảo lợi hại hơn, sau khi cân nhắc rất lâu, lại bắt đầu chú ý Hắc Ám ma tức.
Hắn quay đầu nhìn yêu đao, ánh mắt trở nên ôn nhu.
Vốn trời sinh giọng nói lớn, nhưng nhìn yêu đao giọng nói lại ép thấp xuống.
- Trước đây thất bại vô số lần, nhưng lần này, ta đã từ từ phát hiện ra diệu dụng trong đó, bắt đầu tiếp cận thành công.
- Trước sau dùng thời gian gần ngàn năm, ta luyện thành chuôi đao này.
- . . .
- . . .
Hắn đi từ từ đến trước mặt bệ đá kia, nhìn kỹ yêu đao, như nhìn tiểu tình nhân mười sáu tuổi, vẻ mặt đầy nếp nhăn, thái độ ôn nhu dịu dàng nói:
- So với Cùng Cửu Long Ly Hỏa Tráo, đây mới thực sự là bảo bối của ta, Cửu Long Ly Hỏa Tráo hạn chế quá lớn, cũng không ai biết có thể luyện hóa Thiên Ma hay không, nhưng đao này không giống, vừa mới bắt đầu đến khi luyện chế nó thành công, liền biết, nó nhất định có thể thương tổn được Thiên Ma, thậm chí thương tổn được ý nghĩa chân chính.
- Mấu chốt nhất nó được ta tự tay luyện chế ra.
- Ha ha. . .
Nói xong hắn cười vô cùng đắc ý.
- Tiểu tử họ Phương, ngươi có biết kỳ thực trước đây, Tiên đạo luyện binh vẫn luôn không bằng Ma đạo luyện binh, có điều thực lực tổng hợp của Tiên đạo mạnh hơn nên có quyền lên tiếng, mới làm Ma đạo luyện binh không còn gì. Trước đó ngươi đã từng xuất hiện ở Thần Ma Cung Đại Tự Tại, chắc phát hiện, một đời trước bọn họ luyện chế ra binh khí Ma đạo, cũng đã công tham tạo hóa, rất huyền bí, những Tiên đạo pháp bảo này của chúng ta sao có thể so với sánh được?
Phương Nguyên chần chờ rất lâu, rốt cục vẫn gật đầu.
Hắn đã từng lợi dụng bố trí của binh khí Ma Thần đương nhiên biết những binh khí Ma Thần lợi hại thế nào.
- Nhưng từ hôm nay trở đi, không giống nhau rồi!
Mấy người Lôi lão gia tử thấy Phương Nguyên có phản ứng với lời của mình, càng cười thoải mái hơn, nói:
- Chuôi kiếm này của lão phu vừa xuất thế, cũng cho thấy ta đã vượt qua Tiên đạo nhất mạch luyện bảo, cũng vượt qua một kiếp Ma đạo nhất mạch luyện bảo.
- Ta đã chân chính đứng ở đỉnh cao của lịch sử.
- . . .
- . . .
Nghe Lôi lão gia tử nói, nhìn vẻ điên cuồng trên mặt hắn, tâm thần Phương Nguyên hơi lạnh lẽo.
Cho tới hôm nay, cũng không biết Lôi lão gia tử nói với hắn những lời này là có ý gì!
Nhưng trong lòng hắn, đã nổi lên cảnh giác vô tận.
Bây giờ chuyện thế gian đáng để hắn lo lắng quá nhiều.
Đại kiếp nạn buông xuống, lão tu lánh đời dã tâm bừng bừng, bên trong Ma Tức Hồ, Ma Ngẫu chuyển sinh nhìn chằm chằm. . .
. . . Bây giờ, lại xuất hiện một tên Luyện Khí Thần điên cuồng.
Khí tức yêu đao kia làm người ta kinh ngạc, ai cũng biết, nó nhất định không phải thứ hiền lành gì.
Điều mấu chốt là bọn họmời hắn qua đây xem thứ gì?
Lẽ nào bọn họ cũng có ý nghĩ điên cuồng?
Trong lòng Phương Nguyên sinh ra vô cùng lo lắng, nhưng trên mặt hắn lại không biểu lộ ra, sau khi thở dài một hơi, bình tĩnh nhìn Lôi lão gia tử, chờ vẻ cuồng nhiệt trên mặt hắn biến mất, mới hỏi:
- Ngươi để ta xem những thứ này làm gì?
- Đây cũng là chuyện chúng ta muốn nói cho ngươi.
Một lát sau, Lôi lão gia tử mới lưu luyến dời mắt khỏi yêu đao, quay đầu nhìn Phương Nguyên, biểu hiện có chút nghiêm nghị, nở nụ cười giễu cợt.
- Chính bởi vì ta nỗ lực lấy Hắc Ám ma tức luyện khí từ sớm cho nên biết rõ tính chất của nó, nhưng quái lạ chính là, so với ngàn năm trước, lần thứ hai ta lấy Hắc Ám ma tức luyện bảo, lại phát hiện chúng nó và pháp bảo phản ứng không giống nhau, phương pháp luyện khí so với trước cũng không thay đổi quá nhiều nhưng hiệu quả lại tốt kinh người.
Vừa nói vừa chỉ yêu đao.
Chương 1764 Bia đá Côn Luân Sơn (1)
- Thanh đao này, ta vốn chỉ nghĩ luyện hóa nó để làm sinh cơ cho bản thân, nhưng không nghĩ tới chìm đắm trong Hắc Ám ma tức nó còn mạnh hơn ta tưởng tượng, nó không chỉ sinh ra sinh cơ, thậm chí còn sinh ra ý thức, bây giờ, nó đã có cả linh tính, có mấy lần muốn đào tẩu khỏi Tiểu Lôi Đài.
Lôi lão gia tử nói, càng làm cho Phương Nguyên thêm nghi hoặc.
Lần này hắn đến đây là để mượn bia đá của Tiên Minh, lần thứ hai quyết định nói chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu cho bọn họ biết, lại không nghĩ rằng, chính mình còn chưa kịp lên tiếng đã bị những vấn đề này của bọn họ khiến cho rối lên.
Lôi lão gia tử và Tiên Minh, đến tột cùng đang giở trò quỷ gì?
- Lão phu gọi ngươi tới xem chuôi đao này, chỉ muốn nói cho ngươi một chuyện mà thôi!
Lôi lão gia tử không kéo dài thêm, hắn như cười như không nhìn Phương Nguyên, nói:
- Nếu yêu đao này vì Hắc Ám ma tức mà bản thân sinh ra ý thức, như vậy những thứ khác quanh năm ngâm trong Hắc Ám ma tức, có phải cũng sẽ sinh ra ý thức không?
Phương Nguyên nghe đến choáng váng, nhìn chằm chằm Lôi lão gia tử.
Sắc mặt Lôi lão gia tử cũng trở nên nghiêm nghị, nhàn nhạt nói:
- Sau khi phát hiện ra chuyện này, ta hiểu được lợi hại trong đó, mới thương nghị cùng Tiên Minh, Tiên Minh phát hiện một số đầu mối, không chỉ có như vậy, bọn họ phát hiện những khác thường trong Ma Tức Hồ suy đoán ra một vài chuyện làm cho người ta kinh hãi, sau khi xác minh, chúng ta đã biết kết quả.
Tiếng nói của hắn dần dần thấp xuống, bầu không khí có chút lắng đọng.
- Những tiền bối trước đây vì thanh trừ đại kiếp nạn mà gặp họa, được mang đi đại tu, luyện làm định tử, đặt ở bên trong Ma Tức Hồ, là Thần Vệ thủ vệ nhân gian, nhưng bây giờ, bọn họ đã ở trong Hắc Ám ma tức quá lâu, ma tức bên trong cũng giống như yêu đao đều sinh ra linh tính, huống chi bọn họ?
Dù cho công phu dưỡng khí tốt thế nào, lúc này Phương Nguyên vào cũng phải trố mắt há hốc mồm.
Mà Lôi lão gia tử nhìn vẻ mặt hắn, lại cười một tiếng.
- Tiểu tử họ Phương, ngươi thật sự cho rằng người trên thế gian này đều ngu xuẩn, không phát hiện được những thứ trốn bên trong Ma Tức Hồ là mầm họa sao?
- Độ Kiếp Ma Ngẫu đã lặng yên chuyển sinh trong ngàn năm, hóa thành một loại sinh linh khác, chúng ta cũng đã sớm phát hiện, đồng thời đang thương lượng đối sách tương ứng. . .
Giọng Lôi lão gia tử nói không lớn, nhưng Phương Nguyên nghe như sấm nổ bên tai.
Hắn đã không biết nên trả lời như thế nào mới đúng.
Từ khi thông qua truyền thừa Hắc Ám Ma Chủ, biết được chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh, Phương Nguyên vẫn luôn không an tâm.
Trong lòng như có tảng đá lớn đè ép, hắn không biết nên làm thế nào, càng không biết có nên công khai chuyện Độ Kiếp Ma Ngẫu chuyển sinh hay không, dù lần này lại đây, trong lòng hắn đã chuẩn bị công khai, nhưng cũng có chút bất đắc dĩ, hắn vẫn đang lo lắng, bởi vì hắn không tìm được biện pháp giải quyết, nếu như công khai việc này, rất có thể thiên hạ sẽ đại loạn.
Nhưng hắn lại không ngờ khi bản thân còn chưa kịp nói ra bí mật này, Lôi lão gia tử đã cho hắn một niềm vui bất ngờ.
Thì ra bọn họ đều biết Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại.
Tính thời gian có lẽ bọn họ biết còn sớm hơn hắn biết Hắc Ám Ma Chủ.
- Phương Nguyên đạo hữu, kỳ thực ngươi không cần một mình gánh vác trọng trách này.
Tiếng nói Thiên Khôi Thánh Nhân từ sau lưng Phương Nguyên vang lên:
- Chúng ta biết được ngươi đang lo lắng cái gì, bởi vì những Độ Kiếp Ma Ngẫu tồn tại quá mức đáng sợ, rất có thể sẽ phá huỷ hy vọng độ kiếp của nhân gian, vì thế sau khi chúng ta biết được bí mật này, cũng không có đối sách, cũng lựa chọn giống như ngươi, tạm thời bảo mật, từ từ tìm kế sách giải quyết.
Phương Nguyên trầm mặc một hồi, mới duy trì bình tĩnh, bỗng nhiên hắn hỏi:
- Vậy các ngươi đã tìm ra chưa?
Thiên Khôi Thánh Nhân nói:
- Ra rồi, ngươi thì sao?
Phương Nguyên ngẩng đầu, đón nhận ánh mắt Thiên Khôi Thánh Nhân:
- Ra rồi.
Trong mắt lẫn nhau, bọn họ nhìn thấy sự kiên nghị, thậm chí hung ác.
Sau đó bọn họ đều biết, ở vấn đề này, bọn họ đã nghĩ đến cùng một chỗ.
. . .
Phương Nguyên biết Tiên Minh mời hắn đến đây làm gì.
Mục đích Tiên Minh mời hắn tới cũng giống mục đích hắn đến Tiên Minh.
Hắn chậm rãi gật đầu, chắc chắc cách làm chuyện này, sau đó lại đưa ra một vấn đề:
- Ta biết Tiên Minh hẳn có giữ tấm bia đá, ta hi vọng có thể nhìn những tấm bia đá này một chút, muốn tìm hiểu một chút.
Nghe yêu cầu của Phương Nguyên, Thiên Khôi Thánh Nhân cũng không cảm giác bất ngờ.
- Hai tấm bia đá, cũng mang Tiểu Lôi Đài đến, ngươi có thể đi xem!
Hắn nói rất bình tĩnh, cũng rất tự nhiên.
- Kỳ thật chúng ta đều biết chuyện ngươi tìm hiểu bia đá của các Thánh địa, biết ngươi sớm muộn cũng sẽ tìm tới Tiên Minh, vì thế lần này dứt khoát dẫn ngươi trở về, tuy rằng ngươi tìm hiểu tất cả bia đá, cũng chưa chắc có thể phát hiện cái gì, dù sao ngươi không phải là người đầu tiên tìm hiểu bia đá, thế nhưng, ngươi muốn xem thì cứ xem đi.
- Hai tấm bia đá?
Phương Nguyên vô cùng kinh ngạc, trong lòng cũng rất vui vẻ.
Lần này hắn tới Tiên Minh, ngoại trừ muốn làm chuyện kia cũng muốn thông qua sức mạnh Tiên Minh trợ giúp hắn tìm kiếm bia đá còn lại, không nghĩ tới, không cần hắn lên tiếng, Tiên Minh cũng đoán được suy nghĩ của hắn, chuẩn bị hết thẩy.
Chương 1765 Bia đá Côn Luân Sơn (2)
(2)
Điều này thuận lợi hơn hắn tưởng tượng.
Thiên Khôi Thánh Nhân nghe vậy cười khổ một tiếng, nói:
- Sau khi nhìn thấy ngươi sẽ biết được, haizzz, trong bia đá ẩn chứa một số ghi chép, việc này cũng không phải là bí mật, chỉ tiếc, số người nghiên cứu không ít nhưng vẫn không có kết quả gì.
Phương Nguyên hơi ngẩn người ra, nhìn về phía Thiên Khôi Thánh Nhân.
- Tiền nhân cũng tìm hiểu tới bia đá?
Thiên Khôi Thánh Nhân trầm mặc một lát, mới nói:
- Ngàn năm trước, nhóm người trên Côn Luân Sơn đã có người chuyên môn tham diễn bia đá, có lẽ, bọn họ hiểu thấu đáo hết thẩy bia đá, ít nhất cũng biết một số bí mật, nhưng kết quả, bọn họ đều chịu khổ hạo kiếp, hơn nữa, theo lão phu biết, dù bọn họ tham gia nghiên cứu bia đá, cũng không phát hiện được con đường giải quyết đại kiếp nạn, bởi vì lúc đầu những người kia cảm thấy hứng thú với bia đá, sau mấy năm vào Côn Luân Sơn bọn họ lại làm những chuyện khác. . .
Phương Nguyên khẽ cau mày, lắng nghe đoạn chuyện cũ.
Đúng là mơ hồ đoán được, có lẽ người trên núi Côn Luân Sơn cũng đoán được một số linh cảm từ bên trong bia đá.
Thế nhưng bên trong bia đá ghi chép, không phải bí mật để giải quyết đại kiếp nạn, nếu không bọn họ vẫn tiếp tục thôi diễn.
Nói không chừng sau đó Hắc Ám Ma Chủ cảm thấy hứng thú với bia đá cũng bởi vì những người có ảnh hưởng với hắn.
Những chuyện này đương nhiên chỉ là suy đoán, trên Côn Luân Sơn đến tột cùng phát sinh chuyện gì không ai hiểu rõ.
Phương Nguyên không muốn nói gì thêm, quyết định trước tiên phải xem qua bia đá rồi nói sau.
Để mấy người Thiên Khôi Thánh Nhân đi sắp xếp những chuyện khác, Phương Nguyên được người dẫn đi tới Tiểu Lôi Đài, một chỗ cực kỳ bí ẩn trong động phủ, ở đây, hắn nhìn thấy hai khối bia đá vô cùng xấu xí, khác hoàn toàn với những bia đá hắn đã xem qua, một khối trong đó vẫn được bảo toàn khá tốt, chữ viết dạt dào, nhưng khối còn lại bị phá huỷ hơn nửa, phía trên vẫn còn nhìn thấy dấu vết lửa cháy.
Tấm bia đá này chính là tấm Côn Luân Sơn còn sót lại trong hạo kiếp sao?
Phương Nguyên nhìn kỹ một nửa bia đá còn lại, trong lòng có chút kinh ngạc.
Hắn đã nghe Thiên Khôi Thánh Nhân nói qua, một tấm bia đá được tu sĩ tiền bối mang vào Côn Luân Sơn, sau đó Côn Luân Sơn gặp nạn, các loại bí pháp bị phá huỷ hơn nửa, nhưng tấm bia đá này thật may mắn, vẫn còn được lưu giữ lại.
Thực sự không biết trên tấm bia đá lúc trước, đã xảy ra chuyện gì, Phương Nguyên cũng không rảnh suy nghĩ.
Hắn ngồi xếp bằng, tự mình chế một bình trà, uống vào, thanh tĩnh tâm thần.
Sau đó hắn nhìn bia đá, xem phía trên bi văn.
Bi văn trên bia đá trước đây hắn đều từng thấy, thác văn bên trong Hắc Ám Ma Chủ lưu lại.
Trong đó một phần, chính là câu chuyện câu cá, phần khác kể chuyện Đế Uyên gặp tiên.
Những thứ này không có gì để xem, Phương Nguyên cũng không làm lỡ thời gian, đợi đến khi tâm thần bình tĩnh, một kiếm chém vào trong bia.
Tâm tư nhất thời chìm đắm, tiến vào trong bia đá, đại mộng mờ mịt xuất hiện.
Lần này, hắn đi tới thời đại Huyền Hoàng nhị đế tranh thế.
Từ lúc trong khối đá tàn khuyết ở Thanh Dương Tông, Phương Nguyên đã nhìn thấy Huyền Hoàng nhị đế đối đầu với nhau, như thể định mệnh đã đến, cuối cùng vẫn mở ra trận chiến lớn. Không có gì bất ngờ xảy ra, trận chiến giữa hai người bọn họ đúng như dự đoán, vô cùng khốc liệt và bi đát.
Dù là Đế Huyền hay Đế Hoàng, bọn họ đều có tài nguyên sinh tồn, có tham vọng không bao giờ thay đổi.
Vì khí chất bọn họ nên có vô số chủng tộc và cao thủ đi theo, từng trận đại chiến đúng hẹn xuất hiện, chúng tiên hai bên đều dốc toàn lực va chạm trên cửu thiên, tỏa ra hào quang rực rỡ!
Phương Nguyên chìm đắm trong mộng, không cách nào tỉnh lại.
Hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến, có thể nhìn thấy nhiều cường giả tranh giành mạng sống, chinh chiến trên cửu thiên!
Điều này làm người ta tiếc hận.
Bao nhiêu cường giả trong truyền thuyết chết đi trong trận đại chiến.
Bao nhiêu tuyệt học và đạo thống trân quý bị thất truyền, biến mất không còn.
Trong mơ, Phương Nguyên trải qua thời đại như vậy, thậm chí hắn cảm giác vô cùng đau lòng, vô cùng tiếc hận.
Đây mới chỉ là nửa đầu của giấc mộng.
Rất nhanh Phương Nguyên lại nhìn thấy, bên trong đại chiến này có thứ làm cho người ta kinh hãi xuất hiện.
Sự va chạm của cao thủ tuyệt thế, sự tấn công hùng hậu của đại quân, cũng đã khiến cho không biết bao nhiêu người trong đó tiếc hận, không biết có bao nhiêu tu hành giả trưởng thành lên, cũng không biết có bao nhiêu thần thông pháp thuật lợi hại từng bước một thôi diễn ra. Phương Nguyên nhìn thấy dù là thủ hạ của Đế Hoàng hay Đế Huyền, đều là người có đại trí tuệ, thu nhận cũng thôi diễn loại thần thông này.
. . . Cũng giống như một loại cạnh tranh, bọn họ mạnh mẽ đẩy hệ thống tu hành lên một cảnh giới mới!
Hai bên đều nhìn thấy loại cảnh giới kia tồn tại, vì lẽ đó bọn họ vẫn luôn muốn tranh trước đối phương.
Đó là một loại tình huống mà vô số tiên nhân bỏ ra tâm huyết tranh đấu.
Phương Nguyên không biết nhìn thấy bao nhiêu tiên nhân vì thôi diễn cảnh giới mới, thiêu đốt đến khí huyết cuối cùng.
Sau đó, rốt cục trận đại chiến kéo dài ba ngàn năm, cạnh tranh không ngừng nghỉ, kết quả Đế Hoàng và Đế Huyền nhị đế tự thân ra tay, tại một toà trên ngọn tiên sơn, triển khai đại chiến, bọn họ đều có thiên tư vô địch, lĩnh ngộ đại đạo, đấu pháp mạnh mẽ.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất