Chương 1681 Truyền thừa cho người trong thiên hạ (1)
Phương Nguyên thấp giọng thở dài, xoay người nhìn về phía Lang Gia Các.
- Hắc Ám Ma Chủ đền tội, thủ cấp ở đây, tạ tội thiên hạ....
Đúng lúc này bỗng nhiên trong Lang Gia Các truyền tới một tiếng khóc dài bi thương....
Trong không gian đầy phẫn nộ này, một tiếng thở dài bỗng nhiên vang lên trong vòng cấm địa ba ngàn dặm.
Tất cả mọi người giật mình quay đầu nhìn về phía Lang Gia Các.
Bên ngoài Lang Gia Các, trong ba ngàn dặm cấm địa có mây trôi bao phủ, nhưng hiện giờ mây mù lại chậm rãi mở ra, lột ra một thân ảnh gầy yếu, mặt như quan ngọc, trước ngực kết một đóa hoa của tân lang, mà ở bên ngoài đóa hoa này lại mang theo một đóa hoa trắng, một đỏ một trắng ở cùng nhau lại có vẻ vô cùng quỷ dị. Mà bên cạnh hắn có một nữ tử mặc váy đỏ, giống như tân nương, trên đầu đội bạch đái trong tay nam tử gầy yếu kia cầm theo một cái khay, chậm rãi tiêu sái đi ra.
Hắn chính là Bạch Du Thiên vừa mới thành thân, trong một ngày này hắn dường như trưởng thành hơn nhiều, lúc này hai mắt đỏ bừng nhưng vẫn cố gắng duy trì vững chắc. Hắn chậm rãi đi tới trước người Phương Nguyên, chậm rãi quỳ xuống, giơ đầu trong khay lên, run giọng nói:
- Phương Nguyên tiên sinh, Hắc Ám Ma Chủ tự biết nghiệp chướng nặng nề, sợ tội tự sát, thủ cấp ở đây, mời người tự mình kiểm tra!
Phương Nguyên nhìn về phía thủ cấp được che bởi khăn đen phía trên khay, vẻ mặt giật mình.
Vô số tu sĩ xung quanh cũng giật mình.
Không biết qua bao lâu mới ầm một tiếng, vang lên vô số tiếng nghị luận:
- Là Hắc Ám Ma Chủ sao?
- Không phải nói Hắc Ám Ma Chu là Lang Gia Các chủ sao, vì sao hắn lại bị thiếu chủ Lang Gia Các tự mình mang ra?
- Chẳng lẽ Lang Gia Các đại nghĩa diệt thân?
....
Chúng tu vốn phẫn nộ tới mức không thể khống chế, sau khi thấy thiếu chủ Lang Gia Các mang thủ cấp Hắc Ám Ma Chủ ra liền có chút áp lực, người cảm thấy khó chịu như đánh ra một quyền bị hụt, vô cùng tức giận, như bị tạt một chậu nước lạnh, trở nên vô cùng bình tĩnh, vào lúc này cũng có rất nhiều người dã tâm bừng bừng nghẹn một hơi trong lòng, không thể phát tiết.
- Ngươi cũng là kẻ biết giữ chữ tín!
Phương Nguyên nhìn thấy thủ cấp Hắc Ám Ma Chủ trên khay, chỉ có thể thấp giọng tự nói.
Hắn không ngờ Hắc Ám Ma Chủ sẽ để Bạch Du Nhiên mang thủ cấp ra đưa cho mình, nhưng lại biết dụng ý khi y làm như vậy.
Hắc Ám Ma Chủ không hổ là Hắc Ám Ma Chủ, ngay cả thủ cấp của mình cũng phải dùng vào thời điểm hợp lý.
Hơn nữa thủ cấp này cũng được xem như là một phần trợ lực cho hắn.
..... người này thật đúng là ký thác hy vọng cuối cùng vào trên người hắn!
Nhìn thân thể Bạch Du Nhiên run rẩy bưng khay, lại nhìn đám người Lang Gia Các bao phủ bi thương phía sau Bạch Du Nhiên, cũng thấy được chúng tu xung quanh vừa sợ lại vừa ngạc nhiên, dường như không biết lúc này nên liều lĩnh đánh hạ Lang Gia Các trước, hay nghe Lang Gia Các giải thích chuyện này trước, Phương Nguyên biết chuyện này rốt cục vẫn phải do chính mình tới giải quyết.
Vì thế hắn dứt khoát kéo khăn đen phủ trên khay ra.
Phía trên là một thủ cấp, bộ mặt thủ cấp kia có chút trẻ tuổi, lúc này không giống đã chết mà chỉ đang ngủ, bình tĩnh đứng trên khay, có thể tỉnh lại bất cứ lúc nào, mở mắt nhìn thế gian biến đổi.
- Ào ào....
Sau khi cái khăn đen được kéo ra, tu sĩ khắp thiên hạ cùng đi về phía trước.
Mà cách đó không xa, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh, Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên, Lão tổ tông Vong Tình Đảo vội vàng phi thân đến, ngưng thần nhìn thủ cấp trên khay kia, Thiên Khôi Thánh Nhân Tiên Minh có chút lo lắng, nói:
- Thật sự là hắn, quả là hắn, một người như thế sao có thể trở thành Hắc Ám Ma Chủ, vì sao hắn phải tự diệt, vì sao không để lại vài lời cho chúng ta....
Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên lại trầm mặc, một lát sau mới lắc lắc đầu.
Nhìn mặt hắn dường như có chút thất vọng.
- Đường đường là người đứng đầu Thánh địa, lại... lại....
Lão tổ tông Vong Tình Đảo lại mang vẻ mặt tiếc nuối, thì thầm hồi lâu, cuối cùng hít sâu một tiếng.
Hai tay Bạch Du Nhiên Lang Gia Các bưng khay, cánh tay run rẩy, hắn cắn môi không nói một lời, môi đã cắn tới mức thấy máu nhưng vẫn trầm mặc không nói, im lặng nghe đám người xung quanh nghị luận, mắng mỏ.
Hắn chết lặng cầm thủ cấp phụ thân mình, tân nương tử bên cạnh lúc này chỉ có thể dùng sức nâng cánh tay hắn, dường như sợ hắn không thể chống đỡ.
Người trong thiên hạ đang nhìn Hắc Ám Ma Chủ, Phương Nguyên lại nhìn Bạch Du Nhiên.
Một lúc lâu sau hắn chỉ thở dài một tiếng, bàn tay vỗ vỗ trên đỉnh đầu Bạch Du Nhiên, sau đó tiếp nhận cái khay. Trên tay Bạch Du Nhiên không còn khay nhưng cánh tay vẫn thẳng tắp, trên mặt tràn ngập nước mắt.
- Đúng như lời lúc trước ta đã nói, Hắc Ám Ma Chủ đã đền tội!
Phương Nguyên giơ cao cái khay lên trời, nhìn chúng tu thản nhiên nói:
- Bất kể là ta hay là Thánh Nhân Tiên Minh, các vị đứng đầu Thánh địa đều đã xác minh, nếu các vị không tin có thể mời Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn tự mình tới kiểm nghiệm.
Vô số ánh mắt lần lượt nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Mà Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn không hề lên tiếng, qua một lúc sau mới nhẹ nhàng gật đầu.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn không cam lòng, nhịn không được mở miệng, cười lạnh nói:
- Lang Gia Các...
- Lúc trước Lang Gia Các cũng không hề biết chuyện!
Chương 1682 Truyền thừa cho
Phương Nguyên trực tiếp cắt ngang lời người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, nói:
- Mà sau khi Lang Gia Các phát hiện thân phận của hắn đã bắt hắn lại, sau đó đưa tin tố cáo với ta. Hiện giờ Hắc Ám Ma Chủ đã tự sát, cũng coi như Lang Gia Các đại nghĩa diệt thân, những chuyện Hắc Ám Ma Chủ làm còn phải đợi điều tra, nhưng Lang Gia Các xác thật không phải đồng phạm với Tiền Các chủ!
Chúng tu xung quanh nghe xong lời Phương Nguyên liền trầm mặc.
Mãi tới lúc này bọn họ mới nhớ tới ngay từ đầu Phương Nguyên đã đứng ra ngăn cản bọn họ. Từ đầu hắn đã nói đã bắt Hắc Ám Ma Chủ, cũng muốn y chịu thẩm lý cùng phán quyết, nhưng không thể công phá Lang Gia Các vì nguyên nhân này.
Chỉ có ở phía Đông Hoàng Sơn, một vài thế gia đứng đầu không cam lòng, cười lạnh nói:
- Ngươi nói Lang Gia Các không biết thì không biết sao?
Phương Nguyên trực tiếp nhìn về phía phát ra thanh âm, nói:
- Đúng!
Thế gia đứng đầu kia nhất thời nghẹn lời.
Dựa vào thân phận của Phương Nguyên, hắn quả thật có thể nói những lời này.
- Ngoại trừ chuyện này ta còn có một câu!
Phương Nguyên quay đầu nhìn chúng tu, rõ ràng còn rất nhiều ngươi chưa tiêu giận, cho dù là hắn cũng chỉ có thể tạm thời áp chế cơn tức giận của những người này mà thôi, vì thế hắn hơi trầm ngâm nói:
- Chuyện này cũng là mục đích ta tới Lang Gia Các, ta muốn đi ra một con đường không cần dùng Tiên Nguyên mà Hóa Thần, bởi vậy có cầu Lang Gia Các, Lang Gia Các mở ra tất cả điển tịch cho ta, trợ giúp ta ngộ đạo, hơn nữa có người trong Lang Gia Các trợ giúp ta hoàn thiện một quyển đạo pháp này, mà nay ta thành công Hóa Thần, như vậy công pháp này cũng sẽ...
Bá bá bá
Theo câu nói này của Phương Nguyên, ánh mắt vô số người đều vội vàng lướt qua đây.
Tuy rằng có rất nhiều chuyện xảy ra, nhưng chúng tu vẫn có thể phân rõ nặng nhẹ.
Ngày hôm nay bọn họ chứng kiến rất nhiều chuyện, nhưng chuyện được chú ý nhất chính là việc Phương Nguyên Hóa Thần, hơn nữa lại có thể thoải mái làm ra việc kinh thiên động địa khiến người khác Hóa Thần, ai có thể nói không liên quan tới công pháp chứ?
Trên thực tế vốn đã có rất nhiều người vô cùng kích động, chuẩn bị tìm Phương Nguyên cầu pháp.
Không ngờ tới lúc này Phương Nguyên lại chủ động nói ra.
Phương Nguyên ngừng một chút mới tiếp tục nói:
- Cũng đã tới lúc công bố khắp thiên hạ!
- Chuyện này...
Bốn vực bát phương, hàng vạn hàng ngàn tu sĩ bỗng nhiên choáng váng, giống như hoá thạch.
- Ta để bản thảo đạo pháp này trong Lang Gia Các, sau này tu sĩ thiên hạ có thể tiến vào Lang Gia Các mượn đọc, tìm hiểm thu hoạch thuộc về mình, không cầu lưu danh thiên hạ, chỉ cầu có thể giúp những tu sĩ thiếu khuyết Tiên Nguyên có con đường của riêng mình, đây cũng xem như một chuyện nhỏ mà Phương mỗ cùng Lang Gia Các làm cho Thiên Nguyên tràn ngập nguy cơ này....
.....
Phương Nguyên đã nói xong lời muốn nói, nhưng chung quanh lại không hề có thanh âm nào.
Không biết lúc này có bao nhiêu người đã dại ra, miệng như nhét đầy bảy tám trứng chim!
Lời nói của Phương Nguyên chẳng khác nào như nói mơ giữa ban ngày.
Chúng tu đều nhìn rõ cảnh tượng hắn không dùng Tiên Nguyên, thiên đạo Hóa Thần, cũng biết lúc trước hắn chưa từng Hóa Thần lại không hề thất bại khi Hóa Thần, dùng đầu ngón chân cũng có thể biết một quyển đạo pháp này thần dị thế nào. Mà đạo pháp này được xưng là bí mật bất truyền của Thánh địa thiên hạ cũng không quá, tầm quan trọng không hề thua kém thiên công, cho dù Phương Nguyên giấu làm của riêng cũng sẽ không ai dám nói gì
Bởi vì thế nhân vốn là như vậy.
Nhưng không ai ngờ lúc này Phương Nguyên lại dễ dàng nói muốn công bố đạo pháp này khắp thiên hạ?
Tiểu tử thật giàu có!
Điều này cũng khiến chúng tu không biết nên nói cái gì, trong lòng cảm giác có chút hoang đường!
Chuyện về Lang Gia Các đã bị vứt tới chín tầng mây.
Không biết bắt đầu từ ai, không ai nói một lời chắp tay thi lễ với Phương Nguyên.
Rất nhanh liền có rất nhiều người làm theo, trầm mặc không nói, chắp tay hành lễ với hắn.
Sau đó từng đám người hành lễ với Phương Nguyên.
Không chỉ có đám người bên phía Phương Nguyên, còn có rất nhiều người nhất mạch Đông Hoàng Sơn, không có cách nào, Phương Nguyên làm ra chuyện thế này, hiện giờ người muốn nhìn thấy cuốn đạo pháp này đều hành lễ với hắn. Nếu bây giờ không hành lễ, sau này muốn tìm xem, không nói tới việc người khác không chỉ điểm, bản thân cũng sẽ cảm thấy hổ thẹn trong lòng.
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn trơ mắt nhìn vô số người bên hắn hành lễ với Phương Nguyên, tâm thần phẫn nộ tới cực điểm.
Hắn không cam lòng, xoay người nhìn về phía Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn, chỉ thấy Tiểu Thánh Sư kia cũng đã khom mình hành lễ.
- Đạo tử, ngươi lại để hắn làm như vậy sao?
Người thủ sơn Đông Hoàng Sơn cảm giác hoang đường, lại cảm thấy không cam lòng, thất thanh hỏi.
- Ta đã thua!
Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đứng thẳng người, trả lời vô cùng tự nhiên:
- Tên Thánh Sư này ta không thể đoạt được từ hắn!
Mặt người thủ sơn thất lạc, thậm chí có chút tức giận, gấp giọng nói:
- Ngươi... ngươi sao có thể như thế, ngươi cũng biết một khi bại, toàn bộ kế hoạch sẽ bị huỷ hoại trong chốc lát, thế nhưng ngươi lại chỉ vì một câu của hắn liền bị ép rời khỏi Lang Gia Các. Thế nhân xưng tụng hắn là Thánh Nhân, ngươi.... hắn vốn nên là hòn đá kê chân của ngươi, mọi người khắp thiên hạ nên là đá kê chân ngươi, nhưng hôm nay ngươi lại dễ dàng buông tha như vậy, vậy ngươi... ngươi sẽ thành hòn đá kê chân để hắn bước trên con đường Thánh Nhân...
Chương 1683 Gặp lại cố nhân (1)
Hắn nói rất nhiều điều cấp thiết, cũng đều là một vài hiện thực của thế giới.
Nhưng Tiểu Thánh Sư lại không hề lay chuyển, bỗng nhiên nói với hắn:
- Ngươi cũng biết ta bại thế nào mà.
Người thủ sơn ngẩn ra, không dám nói lời nói.
- Không phải ta thua vì hắn, ta thua là vì ngươi!
Mà Tiểu Thánh Sư lại nhìn người thủ sơn Đông Hoàng Sơn, nhẹ nhàng cười khổ một tiếng, nói:
- Thương bá, ngươi ngàn vạn lần không nên giấu ta việc của Côn Lôn Sơn. Con đường Thánh Sư của ta, lúc chặt đứt Tiên Nguyên của hắn cũng đã để lại khiếm khuyết, mà lúc hắn không dùng Tiên Nguyên lại Hóa Thần, ta cũng đã thua, bại phục sát đất, không còn lời nào để nói, cũng đã như vậy...
- ..... Nếu ta không nhận thua, còn có thể làm gì?
- Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đã thua từ bước đi ở Côn Lôn Sơn kia!
- Ta tình nguyện tin chuyện kia không phải hắn cố ý, bởi vì đây là một chiêu thức mờ ám!
- Nhìn như hắn dùng phương pháp này vĩnh viễn đánh ngã đối phương, nhưng cũng khiến bản thân có vết bẩn, phía trên nội tâm có dấu vết. Nếu có thể thật sự giải quyết ta thì không sao, nhưng nếu không thể ngăn cản con đường Hóa Thần của ta, hắn cũng không thể tiếp tục tiến tới, cho nên cho dù hiện tại hắn không đánh bại ta cũng chỉ có thể rút đi, thậm chí có thể nói, trước khi hắn tu luyện đạo tâm bản thân tới mức hoàn mỹ một lần nữa, hắn sẽ không thể tiếp tục tiến tới, thậm chí không thể tìm hiểu đại đạo!
- Cho nên hắn chỉ có thể về nhà!
......
Trên Vấn Đạo Sơn bên cạnh Lang Gia Các, Phương Nguyên tiếp đón những bằng hữu và cố nhân tiến tới trợ trận mình, hắn không lựa chọn ở Lang Gia Các vì hiện giờ nơi đó bao phủ một bầu bi thương, ngoại nhân không tiện quấy rầy, để cho bọn họ có không gian riêng.
Hiện giờ chúng tu sĩ đang nói tới chuyện Đông Hoàng Sơn bỗng nhiên rút đi.
Sau khi thủ cấp Hắc Ám Ma Chủ xuất hiện, Phương Nguyên quyết định công bố quyển đạo pháp kia khắp thiên hạ, Đông Hoàng Sơn làm ra một hành động dị thường, vị Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn không nói lời nào, thậm chí không hề ra tay đã xoay người rời khỏi Lang Gia Các. Sau khi hắn rời đi, các thế gia đứng đầu vây quanh Đông Hoàng Sơn cũng chỉ có thể rời đi.
Vì thế, nguy cơ của Lang Gia Các bỗng nhiên được giải trừ.
Chuyện Hắc Ám Ma Chủ xuất thân từ Lang Gia Các cũng sẽ truyền khắp thiên hạ trong khoảng thời gian ngắn, Thánh địa này sẽ phải chịu áp lực cùng nghi ngờ trước nay chưa từng qua. Chẳng qua, sẽ không ai lại hạ thủ với Lang Gia Các bởi vì Phương Nguyên giấu một cuốn pháp môn không dùng Tiên Nguyên Hóa Thần, mà quyển đạo thư này lại dùng danh nghĩa Lang Gia Các công bố khắp thiên hạ.
Chỉ cần một quyển đạo thư này cũng bảo hộ Lang Gia Các bình an.
Đây là một quyển đạo thư Phương Nguyên tự mình ngộ ra.
Hắc Ám Ma Chủ, hoặc có thể nói là Lang Gia Các chủ nói đây là một quyển đạo thư vượt qua thiên công, nhưng Phương Nguyên không nghĩ như vậy. Quyển đạo thư này, trên phẩm cấp vẫn chưa vượt ra ngoài phạm trù thiên công, bởi vì đạo thư này vẫn chưa phải toàn bộ, còn thiếu một quyển phía sau.
Hắn ngộ đạo ở Thái Thượng Huyền Cung trên Vong Tình Đảo, lĩnh ngộ Cửu Thành Thiên Công, lại chiếm được…..truyền thừa của Ma Đạo Đại Năng Vô Tẫn trước Táng Tiên Bi ở Đại Tự Tại Thần Ma Cung, lại mượn Thất Tinh Đài thấy được vô tận căn nguyên thiên địa, cảnh này khiến con đường tu hành của Phương Nguyên sinh ra một loại lĩnh ngộ hoàn toàn mới. Vì thế hắn đi tới Lang Gia Các, dựa theo điển tịch vô tận ở đó, thôi diễn ra con đường của mình.
Con đường này khiến hắn tìm hiểu được pháp môn không dùng Tiên Nguyên mà Hóa Thần.
Mà con đường này đại biểu cho hy vọng muốn tiến thêm một bước của vô số tu sĩ Nguyên Anh thiên hạ, cho nên sau khi Phương Nguyên công bố quyển đạo thư khắp thiên hạ, hắn liền chiếm được thế cục. Phàm là người muốn tìm hiểu cuốn đạo thư này đều phải thừa nhận thân phận của hắn, Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn không thể ép buộc hắn, nếu không cho dù là người Đông Hoàng Sơn cũng có thể nhảy ra ngăn cản hắn.
Nhưng Phương Nguyên cũng không làm gì được Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Bởi vì tuy rằng con đường kia của hắn chưa từng có người đi, nhưng vẫn không được xem là một con đường đầy đủ.
Đại đạo dài vô tận, chỉ có lĩnh ngộ đầy đủ đại đạo mới được xem là đầy đủ.
Tuy hiện giờ hắn có thể nắm sức mạnh pháp tắc trong tay, nhưng vẫn không nhìn thấy đại đạo đầy đủ có hình dạng thế nào.
Cũng có thể nói, hy vọng duy nhất có thể lĩnh ngộ đầy đủ đại đạo trên thế gian này chính là Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn.
Mà lúc này hai người Phương Nguyên và Tiểu Thánh Sư Đông Hoàng Sơn đã đưa ra một ước định, hiện giờ hai người họ không thể giao thủ, cũng muốn nhìn xem tới cuối cùng, ai trong số hai người họ có thể tìm hiểu đại đạo đầy đủ sớm hơn một bước!
Đương nhiên đây là chuyện sau này, hiện giờ không ai có thể nói rõ!
Vấn Đạo Sơn vốn là một tòa Tiên Sư nằm ở dưới Tiên Minh, từ trước tới nay thanh tĩnh, hiện giờ lại vô cùng náo nhiệt. Người tiến tới trợ giúp Phương Nguyên rất nhiều, đương nhiên phải chiêu đãi tốt, do Tiên Minh bỏ tiền, mở tiên yến để Phương Nguyên tiếp đón cố nhân bằng hữu, bày tỏ sự cảm tạ, hơn nữa tám năm nay hắn chưa từng ra khỏi Dịch Lâu, cũng rất tò mò với sự thay đổi của cố nhân.
Dịch Lâu đến chỉ vì muốn tuyên dương Cửu Thiên Thập Địa Tiên Ma Đại Trận được thôi diễn thành công với thiên hạ mà thôi, hơn nữa muốn cùng Phương
Chương 1684 Gặp lại cố nhân (2)
Chương 1687: Gặp lại cố nhân (2)
Nguyên thương lượng chuyện bố trí đại trận phía sau, nhưng Phương Nguyên cũng không quá hứng thú. Thôi diễn đại trận là một chuyện, bố trí đại trận lại là một chuyện khác, lúc đầu cần chính là ý nghĩ, sau đó cần cẩn thận an bài, trong phương diện này Dịch Lâu rõ ràng có rất nhiều nhân tài.
Huống hồ cần phải mất mấy năm mới có thể hoàn thiện bố trí đại trận, hiện giờ hắn không muốn tốn nhiều thời gian vào chuyện này, cho nên kết quả cuối cùng của lần thương nghị này chính là hai người của Dịch Lâu cùng Bát Hoang Thành đi thương lượng làm chuyện này.
Vô Danh Lão Nhân của Dịch Lâu từ chối cho ý kiến, chỉ xin Phương Nguyên một quyển đạo thư viết tay, sau đó ngồi dưới gốc cây cổ tung lật xem hai lần liền cất vào tay áo, trước khi đi cảm khái nói:
- Thất Tinh Đài không tiện cho ngươi mượn!
Tôn quản sự và Quan Ngạo cũng xin một quyển đạo thư, nhưng nhìn bộ dạng Tôn quản sự dường như không có hứng thú với nội dung trong sách, hắn muốn có quyển đạo thư này chỉ là để mọi người có thể thấy được nội tình đại quân Thần Ma mà thôi. Nhưng sau vài lần nói chuyện, Phương Nguyên phát hiện hiện giờ Tôn quản sự làm việc cũng có ý tứ, lúc trước Tiên Minh mạnh mẽ kéo Tôn quản sự đang quỳ bồi tội với vợ trước cửa Luyện Phong Hào trở về, để hắn giúp đỡ Quan Ngạo quản lý mọi chuyện trong đại quân Thần Ma, lại không ngờ đụng phải một phiền toái lớn.
Ngay từ đầu Tôn quản sự xử lý việc rất tốt, nhưng sau đó lại dần thay đổi.
Hiện giờ Tiên Minh phát hiện đại quân Thần Ma không hề nghe lời họ.
Cũng như lúc này, Tiên Minh thật sự không biết đại quân Thần Ma lại đột nhiên chạy tới hỗ trợ Phương Nguyên, hoàn toàn ngây ngốc.
Nhưng việc đã tới nước này, hối hận cũng đã muộn.
Bọn họ cũng không có biện pháp đoạt lại quyền từ trong tay Tôn quản sự, lúc trước còn phái vài người qua muốn chế ngự Tôn quản sự và Quan Ngạo, nhưng trước sau tổng cộng ba người, một người bị Tôn quản sự tẩy não, biến thành người hầu của họ, một người bị Quan Ngạo đánh một quyền, suốt đêm bỏ chạy trở về, đến nay nói chuyện miệng còn lắp bắp, còn một người…. không hiểu vì sao lại biến mất….
Phương Nguyên nghe Tiên Minh âm thầm khóc lóc kể lể với mình xong, trong lòng hiểu rõ.
Ai bảo các ngươi kéo Tôn quản sự trở về?
Tôn quản sự trời sinh không có hứng thú với quyền thế, nhưng hắn biết con người ghê tởm như thế nào…
Đương nhiên việc này khiến bọn họ vô cùng đau đầu!
Mà hiện giờ Tiểu Thất Quân Trung Châu đã khác trước rất nhiều, bọn họ từng kề vai chiến đấu ở Lục đạo đại khảo, sau này cũng có mấy lần hợp tác, xem như là người nổi bật trong đám cùng trang lứa, giao tình cũng rất đậm, hiện giờ đều có tạo hóa khác nhau.
Trong đó, Lý Hồng Kiêu có quyền thế lớn ở Cửu Trọng Thiên, ép một đám ca ca tỷ tỷ của nàng không ngóc đầu dậy nổi, ngoại giới đã có không ít người suy đoán, chẳng lẽ trong kiếp nguyên này, Cửu Trùng Thiên lại có một vị Nữ đế?
Mà Tiên Hoàng Cửu Trọng Thiên vẫn không có ý kiến gì với lời đồn này, xem Lý Hồng Kiêu như các hoàng tử công chúa khác, hắn khoan dung Lý Thái Nhất rất nhiều.
Hiện giờ Lý Bạch Hồ trở thành một trong bảy đại kiếm đồ của Tẩy Kiếm Trì, trở thành truyền nhân nhất mạch của Thất Đại Kiếm Mạch, chuyện này đối với hắn là một thành tựu vô cùng to lớn, dù sao ngay từ đầu hắn cũng chỉ là một Kiếm Sư áo bào trắng mà thôi.
Nhưng muốn thấy được thành tựu trong tương lai của hắn vẫn phải nhìn sau khi hắn tranh đấu với sáu vị kiếm đồ.
Vì thế hắn cũng không nhàn rỗi, sau khi uống ba chén rượu với Phương Nguyên liền trực tiếp nói rõ. Hiện giờ hắn đang có ý định tiếp xúc với tu sĩ Tà Kiếm sâu trong Tuyết Nguyên, muốn thu nạp vào huyết mạch Tà Kiếm. Nhiều thế hệ tu sĩ Tà Kiếm có huyết cừu với Tẩy Kiếm Trì, tuy rằng hiện giờ bọn họ đã thay đổi kiếm đạo nhưng oán khí cũ vẫn khó tiêu, việc làm này của Lý Bạch Hồ ngược lại khiến người khác bất ngờ.
Nếu hắn có thể thành công, như vậy rất có thể hắn sẽ là Kiếm Thủ đời tiếp theo.
Nếu thất bại, hắn sẽ không sống tới khi đại kiếp nạn buông xuống.
Có một số việc chung quy vẫn phải có người làm, cho nên Phương Nguyên chỉ có thể nâng chén kính hắn, giúp hắn thêm vận may.
Mà trong một vài người nổi danh khác, Vệ Ngư Tử Đông Hải lấy được Tiên Nguyên ở Côn Lôn Sơn, thành tựu Hóa Thần, hiện giờ đã trở thành Đạo tử Thập Lục Động Đông Hải, tuy rằng tên Đạo Tử nhưng trên thực tế chính là đứng đầu Đông Hải, quyền thế rất cao.
Mà Hứa Ngọc Nhân nghe nói được rất nhiều cổ thế gia xem trọng, muốn mời hắn làm con rể nhưng hắn vẫn đang suy nghĩ chọn một nhà.
Vi Long Tuyệt trở thành đệ tử thứ tư của Bát Hoang Thành Chủ, tiền đồ không thể đếm xuể.
Duy nhất chỉ có Tống Long Chúc khiến người khác đau đầu, thằng nhãi này đã có vô số người bên cạnh Tiên Minh mời chào, nhưng nhìn dáng vẻ của hắn dường như vẫn đang treo giá, điều đó khiến mọi người tức giận, suy nghĩ có cần bỏ qua hắn hay không. Nhưng hắn lại không cần, dường như một lòng muốn đi trên con đường tán tu, dù sao hiện giờ bản thân sống thỏa mái, vô cùng vui thích.
Người khiến Phương Nguyên chú ý nhất vẫn là Thanh Dương Tông.
Hiện giờ Thanh Dương Tông không như ngày xưa, không dưỡng ra nhiều cao thủ đứng đầu, nhưng nội tình lại hùng hậu dị thường, cũng chiếm được một nơi lớn trên tiên yến này, người lui tới bái kiến Phương Nguyên không dứt, đều do một vị nam tử trung niên tao nhã, trên mắt che một khăn đen tiếp đãi. Hắn có tu vi Thần Anh, hiện giờ là người có tu vi cao nhất ở Thanh Dương Tông.
Chương 1685 Thái Cổ Đại Tiên giới (1)
Phương Nguyên đi tới một chỗ tiên yến này, Lục Thanh Quan liền sinh ra cảm ứng, chuyển thân lại đây.
- Lục sư đệ, tu vi của ngươi tăng mạnh!
Phương Nguyên nhìn về phía Lục Thanh Quan, bỗng nhiên ngẩng người.
Lúc trước nhìn Lục Thanh Quan ở khoảng cách xa, chỉ có thể cảm ứng được tu vi cảnh giới của hắn, nhưng hiện giờ tới khoảng cách gần lại có thể nhận thấy khí cơ trên người hắn, cũng vì khí cơ nhân loại này mới khiến trong lòng Phương Nguyên đột nhiên sinh ra một chút nghi hoặc.
Lúc ẩn lúc hiện, Phương Nguyên lại cảm nhận được một khí tức cực kỳ kỳ dị từ trên người hắn.
Loại khí tức này bất giác hung hiểm, ngay cả tu vi như hắn hiện giờ cũng có chút kiêng kị.
- Phương Nguyên trưởng lão đừng cười ta, người là kỳ tài Thanh Dương. Ba ngàn năm nay, Thanh Dương Tông to như vậy chỉ có vị Kiếm Si ngàn năm trước mới có thể so sánh với ngươi. Ở trước mặt hai người, thành tựu của chúng ta thật sự không đáng nhắc tới, ta có thể có được tu vi hiện giờ….
Lục Thanh Quan đi lên, bất đắc dĩ cười nói:
- Cũng nhờ mượn khối đá kia của sư môn mới có thành tựu này mà thôi!
- Khối đá kia?
Nhìn nụ cười ôn hòa trên mặt Lục Thanh Quan, cũng cảm nhận được một chút khí tức sâu đậm, hung hiểm trong cơ thể hắn, Phương Nguyên nghĩ tới rất nhiều chuyện.
Hắn đã từng nhìn thấy khối đá kia trong động phủ ở nơi bí ẩn nhất của Thanh Dương Tông, đó là một khối đá có lai lịch vô cùng thần bí, nghe kể lại lần đại kiếp nạn buông xuống, từ thiên ngoại rơi xuống, bị tiền bối Thanh Dương Tông tìm được, sau đó có mấy thế hệ Thanh Dương Tông ngộ ra đạo lý từ trên khối đá này, thực lực bành trướng, xưng hùng một châu.
Phương Nguyên nhìn khối đá vài lần, phát hiện phía trên chỉ ghi một vài văn tự “Đạo Nguyên Chân Giải”, được viết bằng chữ Thái Cổ, ngoài ra cũng không còn chỗ nào đáng ngạc nhiên, cũng không lĩnh ngộ được thần thông công pháp gì, bởi vậy liền khoá lại. Hắn không xác định có thể ngộ được thần thông gì từ trên phiến đá này không, nhưng không ngờ Lục Thanh Quan lại thành công.
Khó trách Lục Thanh Quan có thể từ một đệ tử luyện khí nho nhỏ cùng thế hệ với Phương Nguyên, nhảy lên tu vi Thần Anh như hiện giờ, tuy lúc trước Phương Nguyên thấy thiên tư Lục Thanh Quan không tệ, nhưng chỉ ngắn ngủi hơn mười năm đã tới Thần Anh, đây cũng là chuyện vô cùng hiếm thấy.
- Ha ha, Phương trưởng lão còn nhớ mình có một Tông môn phủ sao?
Cách đó không xa, đám người Thanh Dương Tông chủ Trần Huyền Ngang và Tần trưởng Lão, Bách Hoa Cốc Hương trưởng lão cười rộ đi ra.
Hiện giờ Thanh Dương Tông chính là đạo thống lớn nhất Vân Châu, hơn nữa còn kết thành liên minh với tứ đại Tiên môn khác của Việt Quốc, nói cách khác chẳng khác nào là một Tiên môn. Nhưng vẫn cần một vị cường giả siêu thoát khỏi chúng tu tụ họp năm đại Tiên môn lại, mà người như vậy chỉ có Phương Nguyên, nhưng tâm tư của Phương Nguyên không ở đây nên bọn họ chỉ có thể chậm rãi bồi dưỡng.
Chẳng qua lúc đối ngoại, năm đại Tiên môn Việt Quốc đã càng ngày càng giống chỉ huy đại đạo, Vân Châu to như vậy, Thanh Dương Tông như trở thành bá chủ, nhất là sau khi kế thừa nội tình Âm Sơn Tông đã thành đệ nhất đại tông môn.
Phần vinh quang này không kém quá nhiều so với ngàn năm trước.
Trên phương diện nào đó cũng có thể xem mưu kế của tông chủ Thanh Dương Tông vô cùng tốt, lúc trước hắn kế nhiệm tông chủ, nhận cục diện rối rắm của Thanh Dương Tông, nhưng trong lòng không cam nguyện muốn phát triển Thanh Dương Tông lớn mạnh, vì thế làm ra rất nhiều bố trí và mưu kế, trong đó có một mưu kế thành công nhất, chính là khi Phương Nguyên chưa có thành tựu đã dồn hết sức lực vào trên người hắn…..
Cho nên Thanh Dương Tông lớn mạnh không thể nói là do một mình Phương Nguyên.
Mà là kết quả việc luôn cố gắng của tông chủ Thanh Dương Tông Trần Huyền Ngang.
- Vĩnh viễn không dám quên tông môn xuất thân, Chu tiên sinh vẫn là tiên sinh của ta, Thanh Dương Tông vẫn là sư môn của ta!
Phương Nguyên cười hành lễ với tông chủ Trần Huyền Ngang Thanh Dương Tông và đám người Tần trưởng lão.
Lúc này Thanh Dương Tông tới khiến hắn có chút bất ngờ, nhưng cũng có chút cảm động.
Tuy rằng thực lực tổng thể của Thanh Dương Tông vẫn kém một chút, nhưng dù sao lòng tốt này….
- Ôi, đừng…
Tông chủ Trần Huyền Ngang Thanh Dương Tông nghe lời nói của Phương Nguyên cũng vội vàng xua tay.
- Trong lòng ngươi nhớ kỹ là được, đừng thốt lời này trên miệng. Vong Tình Đảo vẫn xem ngươi là Đạo tử, Ma Biên xem người là Thần Tướng đứng đầu, Dịch Lâu tương giao tâm đầu ý hợp với ngươi, còn đưa ra ý định muốn ngươi thành người đứng đầu Dịch Lâu, hiện giờ Lang Gia Các đều do ngươi che chở. Bối phận này của ngươi thật quá lớn, Thanh Dương Tông đi theo ngươi là chuyện rất tốt, nhất quyết kéo ngươi vào trong môn không biết là họa hay phúc, ngươi nói có đúng không, ha ha ha....
Sau gáy Phương Nguyên nhất thời xuất hiện một dải hắc tuyến, nghĩ thầm chẳng lẽ vì thanh danh quá lớn cho nên bị trục xuất khỏi sư môn?
Sau khi tất cả ngồi xuống đã có đệ tử môn hạ dâng rượu tới, Phương Nguyên nhìn lại liền thấy người dâng rượu không phải ai khác mà chính là đồng môn Tiểu Kiều sư muội Thanh Dương Tông.
Truy cập tên miền Tamlinh247.Online nếu không vào được web nhé
Top Truyện hay nhất